Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 123
Bình tĩnh chưa nào?
Tôi cá là anh đang tức điên và đã đi vòng quanh nhà tim tôi, ko cần hỏi cũng biết chắc như vậy! Khỏi tìm nữa đi, mệt người ^^ . Lúc anh thấy cái thư này cũng là lúc tôi lên máy bay rui`, keke……Anh đừng tưởng nói ko cho tôi đi thì tôi ko dám đi nhá. trên đời này ko gì ngăn cản đc Hoàng Trang Thanh này làm theo ý mình! Mà nghĩ lại anh cũng ngốc thật, nếu ko nhờ anh ko chút nghi ngờ mà uống luôn ly nước tôi đưa cho anh thì đã ko trốn đi thành công như vậy a! Giờ có cho anh biết cũng ko sao nhỉ? Ly nước đó có “một ít viên” thuốc ngủ đó, anh cũng phải cảm ơn tôi đi, nhờ tôi mà anh đc ngủ đã đời vậy còn gì?! Xem nhé, bây giờ thuốc hết tác dụng, có lẽ là 12h trưa rồi, tôi thì đi chuyến bay lúc 11h15, nói vậy để anh khỏi mất công chạy ra tận sân bay tìm.
Tôi đi đây, ở lại mạnh khỏe nhá!
Thằng nhok trợn tròn mắt, tay bóp chặt bức thư, nghiên răng ken két. Ko thể tin đc, con bé dám bỏ trốn ư? Chỉ vì sang Anh để gặp Kavin ư? Aaaa!!!!!!!1Cái con nhok đáng ghét!!!!!
.
Mà nghĩ lại cũng lạ, con bé sao lại để lại bức thư này làm gì, trốn luôn có phải đơn giản hơn? Hơn nữa lại còn để lại thời gian bay, ko lẽ nó ko sợ sẽ bị “tóm cổ” lại à? Ngay cả thời gian cũng tính ko chính xác, bây giờ chỉ mới 10h15, tức là nó dậy sớm hơn gần 2h so vs tính toán của con bé, ko lí nào một người cẩn trọng như cô ta lại có thể sai sót trong công đoạn này, thật kì lạ. hừ, ko lẽ con bé ko sợ thằng nhok báo cho ông con bé sao? Chẳng phải từ xưa đến nay con bé rất sợ ông của mình?…vv……
Thằng nhok đưa tay lên vò đầu, thật là khó hiểu. Mọi chuyện diễn ra hợp lý đến nỗi khiến người khác có cảm giác ko-hợp-lý chút nào, rất-bất-bình-thường(!) Ko lẽ……….có âm mưu gì ở đây????………
Liếc qua cái đồng hồ, thằng nhok khẽ chép miệng. bây giờ là 10h30, nếu ra sân bay vẫn còn kịp chán, chắc chắn con bé vẫn chưa đi khỏi nơi đây. Lắc đầu như muốn vất hết những suy nghĩ vừa rồi ra khỏi đầu, thằng nhok nhanh chóng chạy xuống nhà, chạy ra ga-ra lấy chiếc xe ôtô mui trần quen thuộc rồi phóng đi nhanh.
“Để xem cô có trốn đc tôi ko, Anny!”