Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 119
– Ko có gì..- con bé lắc đầu nói, song ánh mắt lại lộ rõ sự lo lắng khôn nguôi, bất chợt, nó quay sang nhìn thằng nhok, đáy mắt ánh lên sự hoảng loạn- Ak`, Ken này, tôi………tôi cần phải sang Anh gấp…….
– Anh? Cô sang đó làm gì?
– tôi………- con bé lúng túng, ko biết nên nói thế nào cho phải.
Thằng nhok vẫn kiên nhẫn chờ nghe con bé nói lý do, nó thật sự ko hiểu con bé định sang Anh làm gì? Ko lẽ……
– tôi…muốn gặp Lâm Kha- con bé nhắm mắt bịa đại.
– Cái gì?????- thằng nhok hét lên- Cô bảo sang Anh gấp là vì gặp Kavin hả????????
gật đầu cười toe toét.
– Ko bao h!- tàn nhẫn phun ra 3 từ duy nhất.
Ngay lập tức, khuôn mặt tươi hơn hớn của con bé xịu ngay xuống, quắc mắt nhìn thằng nhok.
– Anh nói gì nói lại xem.
– Tôi nói là: Ko bao h!- một lần nữa gằn giọng nhắc lại.
Mặt hiện lên chữ “Tức” to đùng, con bé nghiến răng nhìn thằng nhok vẫn đứng gan lì, nhất quyết ko chịu cho nó sang Anh.
– Tại sao ko?
– Hừ, tôi nói ko là ko, hỏi nhiều.- thằng nhok trừng mắt nói, chớ ko lẽ bảo do nó………ghen?!
– Anh………đừng có vô lý à nha! Tôi đi đâu mà cần anh cho phép à?- con bé ko vừa cũng trừng mắt lại.
– Cô nên nhớ dù gìthì gì chứ cô cũng là vợ-chưa-cưới của tôi! Cô hiểu nghĩa 3 từ “vợ chưa cưới” chứ? *gằn giọng quắc mắt*
– Vậy thì tôi cũng vui lòng mà nhắc lại vs anh rằng tôi là vợ-chưa-cưới-của- anh, ko phải là vợ-anh! *nghiến răng*
Cả hai nhìn nhau, mắt tóe lửa, sát khí bừng bừng, xem chừng nói thêm vài câu nữa là dám xông vào đánh nhau luôn quá!
– Như nhau cả, tôi nói ko cho là ko cho! Cô có tin tôi nói cho ông cô ko hả???????- tung ra chiêu cuối cùng.
– Anh………..đừng lấy ông ra dọa tôi- con bé cố nói cứng, chứ thực ra trong lòng thì đã run run, hic, nó chẳng dám đụng đến ông đâu à…….
– Sao? Cô ko sợ chứ gì? Để tôi hỏi ông xem nhé? *cười khẩy*
Con bé nhìn thằng nhok vẻ căm giận. Cái…..cái tên này…….sao nhất quyết ko chịu cho nó đi vậy chứ! Lấy lý do là sang thăm Lâm Kha mà cũng ko đc sao?
Thằng nhok cũng trừng mắt mà nhìn lại con bé. Gì chứ! Bảo nó để con bé sang Anh thăm Kavin ấy hả? Mơ à? À ko, nói đúng ra chỉ có điên mới cho con bé đi! Nghĩ sao vậy chứ, ai mà biết đc qua bên đó con bé làm cái trò gì? Ko bao giờ!
– Anh……..- con bé tức ko nói ra lời, rồi đột nhiên, nó nhìn thằng nhok, khuôn mặt trở nên lo lắng vô cùng- Coi như tôi xin anh đi, tôi thật sự phải sang Anh gấp mà…….
Thằng nhok hơi sựng lại trước vẻ mặt của con bé, nhưng rồi lại nghĩ vì muốn gặp Kavin mà con bé- lần đầu tiên- lại hạ mình xin nó như vậy, thật ko chấp nhận đc!
– Ko.
– Anh……*quay mặt đi* coi như tôi nhìn nhầm anh, ko ngờ anh lại là loại người như vậy.
Thằng nhok ngạc nhiên, con bé nói ko ngờ nó là loại người như-vậy, như-vậy là như thế nào chứ?
– Tùy cô muốn nghĩ sao thì nghĩ. Nói chung là đừng hòng tôi cho cô đi Anh!- thằng nhok buông lời cuối cùng rồi quay người bước ra khỏi phòng con bé.
Ko thèm quay mặt lại nhìn thằng nhok, con bé nhìn ra cửa sổ, ánh mắt đột nhiên lóe sáng tia nhìn tính toán, tay năm chặt, môi khẽ nhếch lên tạo thành nụ cười nữa miệng đầy thách thức..
“Anh tưởng cấm đc tôi chắc, Ken? Ko điều gì Anny này muốn mà ko làm đc, huống hồ tôi lần này ko thể ko đi! Cứ chờ xem anh có nhốt tôi lại đc ko?”
Còn Nữa