Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 109
– Huh? Ak`, ko có j`, chỉ là Thanh Thanh uống nhầm chút rượu, mà, em ấy thì ko uống đc rượu, cho nên…….- Kavin khẽ lắc đầu nói.
Cùng lúc đó, cái giọng điệu vừa nghe là bik say rượu của con bé vang lên….
– Ớh……Lâm Kha…..chúng ta…ớh…. đi đâu vậy?
– Anh đưa em về nhà- Kavin nhẹ nhàng nói.
– Nhà? Nhà nào? Nhà em hay nhà anh? Hay nhà của tên chết tiệt đó?- con bé lơ lơ hỏi, ko để ý khuôn mặt thằng nhok đỏ bừng lên vì nén giận….
– tất nhiên là về nhà Ken.
– Thế chứ cô định đi đâu chắc?- thằng nhok quắc mắt hỏi.
– ưh………Ko thick đâu…….Em ko thick. Anh đưa em về nhà đi
~~- con bé nũng nịu nói, tay giật giật vạt áo Kavin.
– Em say rồi. Ngoan nào, để anh đưa về.- Kavin dịu dàng nói, cố gắng dỗ nó ngoan ngoãn đứng yên….
Con bé vẫn ko thôi lảm nhảm j` đó, nhất quyết ko chịu về nhà thằng nhok, chân nọ đá chân kia đi lui đi tới. Ko còn cách nào khác, Kavin đành bế xốc nó lên.
– Em nằm im đi, ngã h.
– ưh………- ko hiểu con bé có nghe thấy Kavin nói j` ko, nhưng ơn chúa là nó đã ngoan ngoãn nằm yên trong vòng tay của cậu, môi khẽ mỉm cười vẻ hạnh phúc……
Thằng nhok mím chặt môi nhìn con bé. Ko lí nào một tên con trai nhìn thấy vợ chưa cưới của mình, mặc dù là bị ép hôn, nằm trong tay một thằng con trai khác mà ko tức cả, hơn nữa lại là đối vs một tên máu ghen có thừa như thằng nhok ^^ Ngay lập tức, ko cần suy nghĩ nhiều, nó giằng lấy con bé từ tay Kavin….
– Ken…- có chút bỡ ngỡ, nhưng rồi cậu nhanh chóng hiểu ra, khẽ mỉm cười.
– Ken!- tiếng gọi lanh lảnh vang lên…
Maia từ trong sàn nhảy bước ra, tiến lại phía con bé, Kavin và thằng nhok một cách nhanh chóng, khẽ nhíu mày nhìn thằng nhok bế con bé trên tay….
– Có chuyện j` vậy?
– Ak`, ko có j`, cậu cứ chơi tiếp đi- thằng nhok cười dịu- tớ phải đưa con nhok này về đã, cô ta say quá rồi…….
– Huh? Sao lại là cậu? Chẳng phải Anny là bạn gái Kavin?- Maia thắc mắc hỏi, sự lo lắng hiện rõ trong đáy mắt……
– Ukm……..thực ra thì…….- thằng nhok mím môi, vẻ lúng túng, rồi cúi đầu xuống nhìn con bé h đã say ngủ, khẽ mỉm cười- Tớ sẽ giải thích sau, h phải đưa con nhok này về đã.
– ơh…….Vậy còn tớ?- Maia lo lắng hỏi.
– Ơh……Việc này……Ah! Kavin, lát nữa cậu đưa Maia về giùm tớ nhé!- thằng nhok nói nhanh rồi vội bước đi, trước khi cô bạn của mình kịp nói thêm điều j`……..
Maia đứng sững nhìn thằng nhok bế con bé đi, lòng dậy lên cảm giác tức tối nghẹn ngào…….Cô quay sang bên cạnh, nhìn Kavin vẻ ngạc nhiên.
– Đó chẳng phải bạn gái cậu? Sao lại để Ken….???
– Ukm- cậu cười nhẹ- Chỉ là bạn là con gái thôi, mọi ng` cứ thick hiểu theo nghĩa khác. Hơn nữa, dù thật sự rất yêu, nhưng, cũng tự thấy mình nên buông tay để tất cả đều thanh thản…….
Sau khi buông một lời nói đầy tâm, trạng, kavin cười nhẹ rồi quay ng` bỏ đi. Maia đứng đó, khẽ nhíu mày như đang suy nghĩ điều j`………
———- Post added at 02:10 PM ———- Previous post was at 02:05 PM ———-
~oOo~
Bế con bé vào phòng, đặt nó xuống giường nhẹ nhàng hết sức có thể. thằng nhok khẽ thở dài…..Cũng ko biết lúc nãy làm thế Maia có giận ko…..Nhưng dù sao, thà thế còn hơn là bảo thằng nhok can tâm đứng nhìn Kavin bế con bé đi như vậy, trong khi nó hiểu rõ rằng Kavin vẫn chưa quên đc con bé, còn cô vợ chưa cưới của nó thì lại luôn dành một tình cảm nhất định ko-hề-nhỏ cho Kavin….thử hỏi làm sao mà yên tâm?
Thằng nhok khẽ thở dài, nhìn con bé ngủ một lát, toan quay ng` bước đi, đột nhiên thấy mình như bị giật giật sao á……
– Anny?- thằng nhok khẽ nhíu mày, nhìn con bé đã ngồi dậy, tay đang nắm chặt cái vạt áo của nó, hèn gì…….
– hay nhỉ? Nhìn tôi ngủ đã đời rồi định đi hả?- con bé hất mặt nói.
Nếu là ng` bình thường, hẳn khi say rượu sẽ nhủ ko biết trời đất trăng sao gì nữa, hay tệ hơn là có những hành động rất là bất-bình-thường, song vs con bé, khi say rượu, nó trông vẫn chẳng khác gì bình thường, vẫn duy trì đc sự tỉnh táo và lí trí cho suy nghĩ và hành động của mình. Nhưng- mọi chuyện, luôn có môt chữ “nhưng” chỉ ngoại lệ, đó là- con bé, một khi đã say, sẽ tàn nhẫn đến sợ hãi, nhưng cũng buồn đau đến não lòng…….
Thằng nhok ngơ ng` nhìn, đột nhiên, con bé vừa nhìn nó, ánh mắt sắc lẻm, như mun cắt đôi ng` đối diện, bây h đột nhiên lại ngân ngấn nước, thử hỏi sao ko ngạc nhiên cho đc?
Đưa tay lên gạt nhẹ nước mắt đã ướt đẫm cả hàng mi, con bé khẽ mỉm cười, nhưng nụ cười này chẳng hề giống thường ngày……nhẹ như gió thoảng, mang cái buồn man mác của lá thu bay……
Nếu ai ko biết, sẽ cho rằng con bé đang buồn hay có tâm sự, hay là nó đang cố dùng nụ cười để che giấu những suy nghĩ hỗn độn trong lòng, nhưng, ít ai biết, đây mới chính là nụ-cười-của-nó! Nụ cười này, tính ra, ko có quá 5 ng` từng nhìn thấy: Tuyết Nhi, Kavin, Key, chị nó và Hana. Bây h, có lẽ cần bổ sung thềm thằng nhok- tên vẫn còn đang đứng đơ ng` ra mà nhìn con bé, hay chính xác hơn là sững ng` trước nụ cười vừa rồi…..
Thằng nhok ngơ ng` nhìn…Nó chưa từng thấy ai cười mà lại nhẹ và dịu đến vậy…..nhẹ đến nỗi tưởng chừng như có thể tan trong một cơn gió thoảng…….dịu dàng như chính ánh nắng ngày đông……..
Thịch. Thịch.
Con bé mở to đôi mắt vốn đã quá to của nó, ánh mắt long lanh nhìn thằng nhok, môi lại khẽ mỉm cười……Có vẻ chính nó cũng nhận ra sự tác động của mình đối vs ng` đối diện, và, nó ko hề có ý nghĩ là sẽ dừng điều đó lại……
– Ken…..- con bé nhỏ giọng gọi.
– Hả? Ak`, ơh`….GÌ?- thằng nhok giật mình, lúng túng hỏi.
– Anh thick tôi chứ?- con bé vẫn nhìn thằng nhok chằm chằm, buông một câu hỏi nhẹ…..
– Hả?
Thằng nhok lần nữa chết sững. Đây ko phải là lần đầu tiên con bé hỏi câu này, nhưng, thật sự là, chưa khi nào nó thấy lúng túng và ko-thể-từ-chối như lúc này….Điên thật a!!!!! Rốt cuộc con bé này đang làm cái trò gì vậy????
– Ah, ak`, ơh`………tôi…………
– Ko thick, đúng ko?- con bé cười nhẹ, song mắt lại long lanh một giọt nước….- Ukm, cũng ko sao, vốn dĩ cũng chỉ là bị ép buộc….Vậy cũng tốt…..Thật may là anh đã ko thick tôi…..Nhưng mà, tôi, thật sự thấy đau……Ngày đó, sắp tới rồi, chẳng còn xa………Ngày kết thúc tất cả……Đã đến lúc, trả tự do cho anh ở bên cạnh ng` mà anh yêu thật sự…….Sẽ, chẳng còn đc ở bên nữa…..
Thằng nhok ngạc nhiên nghe con bé nói, ko thể nói lên lời. Con bé nói gì vậy? Thật khó hiểu a! GÌ mà, kết thúc, rồi lại trả tự do…..vv…..Là gì chứ?
Đưa tay lên ò đầu, thằng nhok thấy tâm trạng rối bời. Nó ko hiểu con bé đang nói gì cả…….song, tự nhiên lại cảm thấy đau nhói……..như đang cố nói vs nó một điều gì đó…….kì lạ……
Lắc đầu rũ bỏ mấy suy nghĩ vớ vẩn ra khỏi đầu, thằng nhok nhẹ nhàng tiếnlại phía con bé, đưa tay lên gạt nước mắt cho cô vợ chưa cưới của mình, khẽ ôm thật chặt……..
– Đừng khóc…..Mọi chuyện sẽ ổn thôi……..Có lẽ cô say quá rồi. Cô ngủ đi…..
Con bé vẫn ko thôi khóc………Hơn ai hết, nó hiểu bản thân mình ko hề say, lí trí nó lúc này vẫn ko hề bị lu mờ…….Chỉ là, rượu làm cảm xúc trong nó ko kìm nén đc……..
Đưa tay lên ôm chặt lấy thằng nhok, con bé bật khóc to hơn……Có lẽ, nhanh thôi, nó sẽ chẳng thể làm thế này đc nữa……Đau…………..
Trở lại 1h trước…….