Đọc truyện Em Vợ Anh Yêu Em FULL – Chương 1: Mở Đầu
Đường Vũ Văn: 32 tuổi, 1m84 là một lão đại hắc bang, tình trường đếm không xuể, nhưng bên ngoài mấy ai biết vì nguyên nhân gì mà hắn ta lại chấp nhận quay về chính đạo, từ bỏ nữ sắc quay về cưới vợ.
An Thất Thất : 24 tuổi, 1m65 tam thiên kim của An gia, một thương nhân giới kinh doanh bình thường.
An Uyển Uyển : 29 tuổi, đại thiên kim An gia, đồng thời cũng là chị của Thất Thất và là vợ của Đường Vũ Văn.
Vũ Phong : 32 tuổi, ông chủ của sòng bài lớn nhất thành phố S.
Đường Vũ Văn lấy An Uyển Uyển là vì cuộc hôn nhân thương mại, không tình yêu, lại thêm việc nhiều lần bị bà nội thúc giục.
Tuy danh nghĩa là vợ chồng hợp pháp, từng tổ chức hôn lễ hoành tráng nhưng Đường Vũ Văn chưa từng động đến An Uyển Uyển dù chỉ là một sợi tóc.
Cũng vì nguyên nhân như thế lại dẫn đến nhiều diễn biến phức tạp khác, các bạn cùng đón xem nhé !
~
– Thất Thất đồ chị sai em đi lấy, đã lấy rồi chứ ?
Uyển Uyển khoanh tay nhìn em gái mình từ cổng đi vào.
– đã lấy rồi ạ, của chị đây.
Thất Thất lấy trong túi ra một hộp đen được gói cẩn thận đưa vào tay Uyển Uyển.
– em gái ngoan, chị còn một chuyện cần em giúp.
Em đồng ý chứ ?
Uyển Uyển ngơ ngác nhìn chị gái mình, rồi gật đầu nhẹ.
– lát nữa chị chuẩn bị thức ăn và thức uống em giúp chị mang lên cho anh rể.
Thất Thất bản tính hiền lành, rất biết nghe lời nên rất được lòng người chị gái này.
Nhưng tính cách của cô lại cực kỳ thẳng có gì thắc mắc liền lên tiếng hỏi ngay.
– tại sao chị không đích thân mang lên ? Anh rể và chị là vợ chồng mà chẳng lẽ chị còn câu nệ chuyện gì sao ?
Uyển Uyển đảo mắt sang phía khác, đáp lại câu hỏi của Thất Thất giống như trong lòng đang chột dạ vậy.
– à thì…em cũng biết anh rể của em và chị hơn 2 năm qua tuy kết hôn nhưng chưa từng động phòng, cũng chưa từng có hành động thân mật gì, đến cả cử chỉ quan tâm cơ bản cũng không có.
Nếu hôm nay chị đột nhiên đối tốt với anh ta thì anh ta sẽ nghĩ chị có ý đồ nên để từ chối vì vậy…
Thất Thất nghe một hồi liền hiểu ý của Uyển Uyển, vì vậy chưa đợi cô ta nói xong cô đã nhanh chóng đồng ý.
– em giúp chị !
Thất Thất tuy là tam thiên kim của An gia nhưng dù sao cô vẫn là thân phận con gái của vợ nhỏ vì vậy từ nhỏ đã không có cha bên cạnh, lớn lên nhận lại được cha thì lại bị cha đem làm của hồi môn cùng chị gái gả đến Đường gia.
Cũng vì thế mà Uyển Uyển gả đến Đường gia bao nhiêu năm thì Thất Thất cũng đến Đường gia sống bao nhiêu năm.
Người của Đường gia đối với cô còn tốt hơn người cha ruột kia đối với cô gấp mấy lần, đặc biệt là Đường Vũ Văn vẫn thường xuyên chiếu cố cô.
Còn sắp xếp cô đến tập đoàn Thịnh Vũ do hắn sáng lập để làm việc, chức vị cũng không nhỏ đâu, chính là trở thành thư ký cận thân bên cạnh hắn.
~
Sau khi chuẩn bị xong thức ăn và thức uống đầy đủ thì Uyển Uyển giao cho Thất Thất mang lên thư phòng cho Đường Vũ Văn.
Lại đúng lúc Đường Vũ Văn có việc gấp chỉ uống một ngụm nước được mang đến liền lập tức rời khỏi Đường gia, bên cạnh còn có Thất Thất đi cùng vì cô vốn là thư ký bên cạnh của anh phải thay anh lo mọi việc.
– em gái, em đi đâu đấy ?
Uyển Uyển nhìn thấy Thất Thất vội vàng rời khỏi Đường gia liền đi lại quan tâm hỏi han.
– em đến Thịnh Vũ giải quyết công việc thay anh rể.
Không có gì thì em đi trước nhé !
Thất Thất vội vã cầm lấy tài liệu trên tủ rồi rời khỏi.
– Vũ Văn anh ấy có ăn thức ăn hay uống nước em mang lên không ?
Uyển Uyển liền giữ Thất Thất ở lại hỏi chuyện chính sự của cô ta.
– dạ không ạ ! Em vừa mang lên anh rể đã vội vã rời khỏi phòng, còn không để ý làm đổ thức ăn lên người của anh ấy.
Uyển Uyển nghe nói sắc mặt vô cùng không tốt.
Uổng công cô ta sắp đặt mua một lượng xuân dược về để hạ cho Đường Vũ Văn lên giường với cô ta nhưng người tính không bằng trời tính, cô ta vẫn là không tính ra được Đường Vũ Văn lại đích thân làm đổ thức ăn cô ta chuẩn bị.
– à còn chuyện…
” Thất Thất em mau lên đi, sắp muộn rồi.
” Đường Vũ Văn bên ngoài nói lớn thúc giục cô cho nên lời cô định nói ra liền bị nuốt ngược lại vào bụng.
Thất Thất hối hả quay người rời khỏi.
Trên chuyến xe, Đường Vũ Văn đột nhiên lên tiếng hỏi cô.
– em và Uyển Uyển nói gì mà có vẻ khẩn trương thế ?
Thất Thất im lặng không biết nên trả lời thế nào mới được.
Chị cô đã bảo không được nói ra chuyện thức ăn do chị ấy làm, cô cũng đã hứa nên không thể nuốt lời.
– à thì…
Thất Thất trước nay rất dở nói dối, nhưng đều này chỉ có mẹ cô và Đường Vũ Văn mới biết.
Vì Đường Vũ Văn và cô ngày ngày làm việc cùng nhau, tăng ca cùng nhau cho nên đặc biệt để ý đến hành động và thói quen cơ bản của cô.
Thất Thất gãi đầu, ấp a ấp úng nói.
– áo sơ mi của anh do em làm bẩn, em sẽ giặt sạch rồi trả lại tủ cho anh.
Thất Thất chính là cố ý đánh lạc đề để tránh đi câu hỏi vừa rồi của anh.
– áo bẩn rồi thì quăng đi, dù sao thì anh cũng uống nước do em mang lên, xem như bồi thường rồi.
Cũng không uổng phí công em đã chuẩn bị thức ăn cho anh.
Thất Thất cười gượng không biết đáp lại gì, đành im lặng.
Hết mở đầu