Em Vì Ai Mà Thay Đổi?

Chương 20


Đọc truyện Em Vì Ai Mà Thay Đổi? – Chương 20

“Aizz tại em thôi mà, làm bản thân mất cơ hội sao lại đổ hết cho anh” ngữ khí chế giễu, Chen rõ ràng tranh giành thời cơ với Min Soo vậy mà cứ tỏ ra mình vô tội

“Mạn Mạn cậu xem cậu ta nói cái gì kìa” giọng nói ươn ươn vỡ vỡ không ra hơi, lại thêm tiếng phiên âm ra thành Men Men nghe như Man Man của tiếng anh vậy

“Min Soo cậu đừng mít ướt nữa, sắp thành người lớn rồi mà cứ như con nít vậy” tôi vỗ vai cô ấy, lấy tay xoa nhẹ vào đầu Min Soo

Hai người đang tình cảm nên không biết phía sau có người vẫn còn đứng đó, đang dùng ánh mắt thêu đốt nhìn hai con người không có ý thức này, “Nè được rồi, vào đi chứ” Chen kéo Tuyết Mạn lại, tách hai người ra. Min Soo ngớ ra một chỗ, đang làm nũng mà… tại sao, Tuyết Mạn đâu rồi?

Những thành viên khác của KIV đều phải đi diễn tại đại hội những nam ca sĩ ưu tú hàng năm. Chỉ riêng Towl và Chen là không phải đi, vì họ bảo rằng mình có việc bận, cũng một phần là do bấy lâu nay họ hoạt động quá chăm chỉ nên vắng một hôm cũng không xảy ra chuyện gì


“Mạn, tôi nghe nói cô cùng vào Er.l với Min Soo. Nó tính tình quá tốt nên tôi sợ sẽ không bảo vệ nó không nổi vì cô biết đấy tôi không có thời gian, cô hãy chăm sóc nó giúp tôi” Min Young ngồi trên đệm, chéo chân, miệng thổi cho hơi nóng của ly cà phê bớt nhiệt đi

“Anh đừng vòng vo nữa, tôi biết phải làm thế nào đối với Min Soo” tôi cầm điện thoại chăm chú nhấn, mắt cứ luôn đảo trên cái di động trên tay

“Cô rất thông minh, tôi không chỉ đơn thuần nói với cô một câu như vậy” anh ngưng một lát đứng dậy đi vòng qua ghế, đi tới bàn làm việc lấy một sắp tài liệu, “Đây là tài liệu tôi nhờ người điều tra, tôi nghĩ cô nên nói hết sự thật trước khi tôi công khai với người khác”

Tiô ngưng bấm, tắt điện thoại cho vào túi sách, cầm sắp tài liệu lên nhìn qua. Mở ra thì thật là thú vị, quả thật không nghĩ đến chuyện anh ta sai người điều tra tôi, còn chụp nhiều ảnh như vậy mà phải thừa nhận một điều là toàn ảnh đẹp, bất quá có thể đem về đóng khung, “Anh điều tra tôi? Anh nghĩ tôi nên nói gì với anh?”

“Tôi đã nói cô rất thông minh, đừng đưa bộ mặt nai tơ ra để chứng minh điều gì đó không đúng cô biết không?”

“Tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi, tôi không có quan hệ mờ ám với Cảnh Nhiên và tôi không có gì để nói về buổi tuyển tân binh” tâm lí anh ta tôi nắm chưa rõ, cái phiền phức là để anh ta biết rõ nơi ở của Từ Cảnh Nhiên và điều tra mấy cái này

“Tôi sẽ hiểu nếu cô nói sự thật” Min Young cười, đứng cạnh bàn làm việc nhìn cô


Trong phòng vip sang trọng của khánh sạn Tề thị, Từ Cảnh Nhiên nằm dài trên ghế sofa. Đèn tối mờ, áo sơ mi cởi bỏ hai cúc áo gần cỗ, vạt áo một nằm trong một nằm ngoài. Tại sao hôm nay bản thân anh cảm thấy vô cùng mệt mỏi, xung quanh sao lại vắng lặng không một bóng người, chợt cảm thấy cô đơn

Anh vội với tay lấy điện thoại, ngón tay linh động lướt trên màn hình. Đưa vào tai, khoé môi Từ Cảnh Nhiên nhếch lên, “Cô đang ở đâu?”

“À, tôi đang ở nhà bạn” cô thấy màn hình hiển thị tên anh liền một mạch nhận cuộc gọi

Ánh mắt vừa nhắm chặt đột ngột mở ra, “Nhà ai?” Từ Cảnh Nhiên bật người ngồi dậy, trong màn đêm u tối điểm sáng duy nhất chính là cặp mắt long lanh của anh

“Min Soo em gái Towl” tôi cùng Min Soo tranh luận về ảnh lúc nhỏ của hai anh em họ. Nào là ảnh mới sinh, ảnh hai anh em đùa giỡn đầy bùn đất

[ Về ngay đi ]


Tôi không ngần ngại ừ một tiếng, hôm nay tâm trạng cực kỳ tốt vì buổi sáng nhờ anh ta nên ăn rất nhiều món ngon mà hơn một năm qua chưa từng chạm đến nên có vẻ đặc biệt tôi tự nhiên nghe theo lời anh ta nói

Đầu dây bên kia Từ Cảnh Nhiên cười khẽ, cô hôm nay đặc biệt ngoan ngoãn làm cho anh cũng có cảm giác thoải mái hơn

Min Soo lần này đưa tôi về nhà, không có ai tranh giành nên vui vẻ lắm. Đến nhà tôi quay lại chào tạm biệt cô ấy một tiếng rồi bước vào nhà, không khí lành lạnh, vắng lặng hơn thường ngày vì có lẽ tôi nghĩ có anh ta nên tôi thường ỷ lại, như vậy tâm tính đơn thân càng ngày càng khó

Hôm nay trăng tròn, vừa lúc nãy đã là mười giờ đúng, chắc hẳn bên đó lệch múi giờ rồi. Bên đây nằm ở múi giờ thứ chín, còn Trung Quốc nằm ởmúi giờ thứ tám

Anh đứng dậy, châm một điếu thuốc, sau đó hút thật sâu, “Iba tôi nhớ cô”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.