Em Thích Anh

Chương 47


Đọc truyện Em Thích Anh – Chương 47

-Quang.-Mạch Nha vẫy vẫy tay rồi chạy tới sà vào lòng Quang.

Nó cười tươi rói, hai tay nắm lấy cánh tay Quang kéo đi. Ô la la, hình như nó phát hiện ra Y Lan đang đi về phía mình. Dựa theo một số phim tình
cảm đã xem,nó nảy ra một ý tưởng không tồi, đủ để chọc tức con mụ đáng
ghét đó. Nó dựa vào người Quang làm nũng :

– Hôm nay em muốn đi xem phim, anh đi với em nha, đi đi nha.

Thấy Mạch Nha tự nhiên chủ động với mình, Quang rất bất ngờ. Cô nhóc này
không phải da mặt rất mỏng, hay đỏ mặt xấu hổ sao?Nhìn biểu hiện ngờ
nghệch của Quang, nó lại càng làm tới, miệng chu ra nũng nịu :

-Đi mà, người ta rất thích xem phim đó.

-Ừ…ừ…-Quang máy móc gật đầu đồng ý.

Nó hí hửng mở cờ trong bụng, người vẫn dựa sát vào Quang, nhìn Y Lan nở nụ cười đắc thắng. Y Lan đi qua,nhìn cái điệu bộ của nó mà thấy điên vô
cùng. A, con nhỏ đó còn le lưỡi trêu chọc ả nữa chứ, ranh con mất nết. Ả nghiến răng, hận không thể lên cho nó mấy bạt tai cho bõ ghét. Nghe
tiếng cười khúc khích của Mạch Nha cũng như thấy thái độ tức giận của Y Lan, Quang hiểu được nó đang giở trò quỷ gì. Trẻ con quá, cậu lắc đầu
cười, vươn tay nhéo má nó :

-Dám lấy anh ra làm vật chơi đùa à?Em giỏi nhỉ?


-Em đâu có.-Nó vội chối, mắt giảo hoạt liếc tứ phương.

-Còn chối.-Quang cúi xuống, kéo mặt nó về sát mặt mình, ép đôi mắt nó phải nhìn thẳng vào mắt cậu, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Nó đỏ mặt, cảm thấy nhiệt độ trong không khí như tăng vọt lên, cảm giác
choáng váng bắt đầu vây lấy. Ôi trời ơi, ở cự li cực cực cực gần thế
này, nó có thể nhìn rõ từng nét trên khuôn mặt Quang. Sống mũi cao
thẳng, đôi mắt to sáng được ôm bởi hàng lông mày rậm, sắc nét, cánh môi
mỏng đưa lên một đường cong hoàn hảo. Cha mẹ ơi, người đâu mà đẹp giai
thế không biết. Chưa bao bao giờ nó nhìn Quang ở khoảng cách gần như
thế. Quang nghiêng đầu, mắt nhắm lại, đưa miệng gần về phía nó. Hơ, hình như nó nghe thấy một tiếng nổ lớn,tim nó rung lên từng hồi mãnh liệt.
Nó nhắm chặt mắt lại, hồi hộp chờ đợi, đó là nụ hôn đầu đời của nó đấy.
Chỉ là…đợi mãi mà không thấy chuyển biến gì mới, nó mở he hé mắt chỉ
thấy một khuôn mặt đẹp trai đang nhìn mình tươi cười thích thú.Biết mình bị chơi xấu, Mạch Nha xấu hổ muốn tìm cái lỗ nào chui xuống. Nó ngượng
chín mặt, giận dỗi đánh Quang một cái :

-Xấu xa, anh lại trêu em.

-Ha ha ha. -Quang bật cười khanh khách rồi cúi người hôn nhẹ lên má nó.

Một luồng nhiệt nóng tràn từ má nó ra khắp mặt, xúc cảm mềm mại làm nó đứng hình, có chút lưu luyến khi môi anh nhanh chóng rời đi.

-Đủ thỏa mãn chưa, nhóc con.

Không đợi nó phản ứng Quang liền dắt tay nó rời đi.

Tới rạp chiếu phim, Quang loay hoay không biết nên xem phim gì thì nó từ
đâu chạy tới, trên tay là cặp vé phim ma. Nhìn thấy vé phim, Quang khẽ
rùng mình :

-Em chắc chắn muốn xem thể loại này chứ? Rất đáng sợ nghen.

Nó gật đầu chắc nịch, không có biểu hiện gì là sợ hãi. Trình độ xem phim
ma của nó đã đạt tới level siêu hạng, buổi tối có thể đóng cửa phòng,
một mình coi hết vài bộ mà không kinh hãi gì sất.

-Anh biết
không, ông anh già của em coi vậy mà nhát ma nha. Hôm bữa còn kinh tới
nỗi sang phòng em ngủ nhờ đó.Buồn cười chết đi được ấy.-Nó hí hửng khoe.

-Anh…thật ra…cũng sợ ma lắm.-Quang ái ngại nhìn nó,lắp bắp nói.


What? Nó có nghe lầm không vậy? Nó không tin nhìn Quang hỏi lại :

-Really?

-Ừ…

Ặc, lại có một chuyện cười khó tin trong lịch sử loài người. Nó bối rối
không biết làm gì, vé đã trót mua rồi mà không xem thực sự rất phí nha.
Hơn nữa phim này hay lắm, đọc quảng cáo thôi mà đã thấy hấp dẫn rồi.
Quang thấy nó khó xử bèn lên tiếng :

-Không sao, chúng ta có thể xem, anh cũng muốn rèn luyện lá gan mình.

-Thật sao?-Nó nhảy lên sung sướng.-Tốt quá rồi.

Ngồi trong phòng mà Quang không ngừng đổ mồ hôi lạnh. Má ơi, hai con ma kia
nhìn kinh hết hồn à, lắm đoạn đột nhiên chúng xuất hiện làm cậu suýt vỡ
tim. Xung quanh thi thoảng lại nghe thấy tiếng hét khiến cậu giật
mình.Cậu nhìn chằm chằm vào đồng hồ mong hai tiếng sớm trôi qua. Công
nhận xem phim ma, quả thật rất kích thích nha, kích thích tới nỗi bà con đi xem sém tí nữa là tè ra quần rồi.

Bước ra khỏi rạp, Quang thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như vừa trải qua một cơn nguy hiểm vậy, còn nó, vẫn đang thắc mắc, tại sao con ma kia ngu thế. Quang nắm lấy tay nó,
nhỏ giọng :

-Lần sau xem phim khác nhé. Thể loại kinh dị này, anh không nuốt trôi.

Nó nhìn sắc mặt tái xanh của Quang liền đồng ý. Thật là khổ cho Quang, rõ

ràng sợ ma mà vẫn ngồi cùng nó coi hết bộ phim,lại còn không hề có một
tiếng kêu ca, phàn nàn.

-Em xin lỗi.Lần sau, anh đừng miễn cưỡng chiều em như thế.

-Không sao.-Quang nhẹ nhàng lắc đầu, dịu dàng vuốt mái tóc dài của nó.

Cậu khẽ nâng khuôn mặt cúi gằm của nó lên, biết rằng nó đang cảm thấy áy
náy đối với mình.Nhưng cậu không trách nó, chỉ trách bản thân quá nhát
gan thôi. Cậu cười hiền lành :

-Anh muốn người con gái mình yêu
được vui vẻ, được tự do làm những gì mà cô ấy thích. Cho dù điều đó vượt khả năng của anh nhưng anh sẽ cố gắng giúp cô ấy.Cho dù điều ấy có làm
anh không thoải mái nhưng chỉ cần cô ấy muốn, anh sẽ vui vẻ chấp nhận.

Nó cảm động phát khóc, ôm chầm lấy Quang. Hóa ra anh có thể vì nó mà sẵn
sàng làm nhiều thứ như vậy. Trái tim nó như có một luồng ấm áp chạy đến, đôi bàn tay bé nhỏ siết chặt lấy hông Quang. Quang vòng tay ôm lấy nó,
vỗ về thân hình nhỏ bé đang run rẩy trong ngực cậu :

-Ngoan đừng khóc nữa.

Nó sụt sịt, mặt vẫn vùi vào vòm ngực rộng lớn của Quang. Dường như nó ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ từ người anh. Nó nhắm mắt lại, mong thời gian
dừng lại mãi mãi để có thể lưu giữ giây phút ngọt ngào này.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.