Đọc truyện Em Sẽ Yêu Anh – Chương 16
“Khi tiếp xúc với không khí sắt sẽ bị gỉ nên để tránh phản ứng này sảy ra ta không nên cho sắt tiếp xúc nhiều với không khí …”
Trên bục giảng cô giáo bộ môn lớp Cô đang giảng bài say sưa nhưng Nhi không thể nào mở mắt ra được bởi cô đang rất buồn ngủ.Vốn dĩ cô đã chẳng ưa lí hóa mà giờ còn phải ngồi đây nghe mấy cái phản ứng hóa học hại não này, đối với những người chỉ thích sử và văn như cô thì những môn tự nhiên này khác gì là tra tấn. Hiện giờ Cô không khác gì con gà lắc lư cái đầu cả,cứ gật lên gật xuống ( tui cx chẳng ưa gì lí hóa -_-) . mọi ngày có nó ở đây 2 đứa bày đủ trò để chơi ,đỡ chán .Nay tự nhiên con giở người đấy lại về làm cô buồn chán chết.
Rừm…rừm…rừm…Cộp…Á
Hàng loạt tiếng động khe khẽ vang lên, đang gật gù thì điện thoại trong túi quần Cô rung , cảm giác nhột nhột khiến cô giật mình đập đầu xuống bàn… Nhỏ Linh bàn trên vô thức quay xuống hỏi
-Có sao không? Đang suýt xoa cái trán đáng thương thấy Linh hỏi thế Cô lắc đầu tươi rói trả lời
-Hông hao.Nhẹ ý mà…Hì
-Làm gì cũng phải cẩn thận chứ? Nay Quỳnh nghỉ học cậu có vẻ buồn nhỉ?
-Kệ nó đi.Mà nó có bảo với cậu là đi đâu không? Cô ngậm bút trưng cái mặt đáng yêu (ghét) nhìn nhỏ hỏi
-Không . Linh hồn nhiên lắc đầu
-Chắc lại đi chơi với thằng nào rồi,cái loại trọng sắc khinh bạn,đồ con gái mất nết dễ dãi không thèm chấp…bla…bla
Nó cứ thế tuôn 1 chằng dài mà Nó có nghe thấy đâu mà toàn lọt lỗ tai Linh
-Sờ tóp…Cậu đang nói tôi hay nói Quỳnh vậy? Nhỏ đưa tay lên bịt tai , hét lên ngăn cái miệng đang không ngừng tuôn ra những lời bức xúc
-Hì…so ri you,ai quên because cứ quen ( xin lỗi cậu,tớ quên tại cứ quen ) Đây có lẽ là cách nói chuyện mới của Cô
-Hai em kia học hành kiểu gì đấy?Quay lên mau. Cô giáo đứng trên bảng cầm cái gậy tôn ngộ không chỉ chỉ xuống cô và Linh. Nhỏ nghe lời cô giáo quay lên nhưng vẫn còn không quên tặng 1 cú đấm đe dọa,cô chỉ biết bịt miệng mà cười…Sau đó nhớ ra mình chưa đọc tin nhắn Nhi mới lôi điện thoại ra thì thấy số lạ
“Ê,tao Quỳnh đây.Lát học song đợi tao ở cổng sau nhá!Nay tao mới kiếm được cái này hay lắm mày ợ.” Ra là nó nhắn,chẳng suy nghĩ gì cô nhắn lại luôn
“Thật sao?Oke luôn,còn 1 tiết nữa là tao được về rồi :)))) ”
“Ừm…Nhớ đấy.Nhưng mà chỉ mình mày thôi nhá,đừng kéo ai đi cùng không vui đâu”
“Tại sao?” Sở dĩ cô hỏi vậy là bởi vì mọi ngày nó có gì vui hoặc mới là đều muốn chia sẻ cùng mọi người nhưng nay nó lại chỉ muốn 1 mình cô biết chả phải rất lạ sao.
“Cứ nghe tao đi,hỏi nhiều quá.”
“Thôi được rồi”
Cất điện thoại vào túi cô nhìn 1 vòng quanh lớp thấy ai cũng đang say sưa nghe giảng mà cô thì lại không thể nuốt nổi 1 chữ…Mà Nam của cô cũng rất giỏi những môn này sao không bù cho cô 1 ít.Nhưng mà thôi ” vợ chồng với nhau” như nó nói thì chỉ cần 1 người giỏi là được rồi.Nghĩ đến đây cô lại tự cười 1 mình,rồi lại tiếp tục công việc giang giở của mình đó là “mổ thóc” .
“Nó không biết gì cả,cứ theo kế hoạch đã bàn trước đi”
“Oke” Tin nhắn gửi đến chỉ vỏn vẹn 1 chữ nhưng làm nhỏ sướng không dấu nổi nụ cười-nụ cười đểu.
Nhìn sang bàn cuối dãy bên kia,Trang không quên tặng miễn phí cho cô 1 cái nhếch mép đầy nham hiểm…
“Lần trước không biết ai đã giúp mày nhưng lần này tao đảm bảo có trời mới cứu được mày con ạ.Cứ chờ đi,rồi Nam sẽ là của tao . Haha”