Em Sẽ Yêu Anh

Chương 1Chương mở đầu:Anh yêu em!Ngốc ạ


Đọc truyện Em Sẽ Yêu Anh – Chương 1: Chương mở đầu:Anh yêu em!Ngốc ạ

Tháng 8 khi cây cối đang dần chuyển từ màu xanh sang màu vàng cho thấy mùa thu đang đến rất gần . Những chiếc lá lìa cành rơi xuống 2 bên đường tạo ra không khí ảm đạm giữ lòng thành phố . Điều đó thật trái ngược với sự tấp nập của dòng người đang vôi vã với công việc của mình
Một chàng trai với vẻ ngoài khôngđẹp như diễn viên Hàn cũng không phải người nổi tiếng nhưng trên người anh lại tỏa ra sức hút lạ kì.Anh đang nhẹ nhàng dạo phố cùng với chiếc xe đạp quen thuộc và mong ngóng được gặp ai đó , được nghe giọng nói ai đó hằng ngày
_Anh Nam ! Từ xa,một cô gái với mái tóc đen nhánh ngang vai,khuôn mặt dễ thương khoác trên mình bộ đồng phục học sinh giống như anh đang giơ tay gọi. Thấy vậy anh cũng nở nụ cười đáp lại và nhanh chóng tới đó
_Nhi.Em đợi anh lâu chưa? Sao nay đột suất đi sớm vậy . Anh nói đùa , còn cô thì bĩu môi tỏ vẻ giận dỗi

_Sao anh tới muộn vậy ? Hôm nay là ngày khai giảng đó
_Anh đi xe đạp s nhanh được.Vậy giờ em muốn đứng đây sao? Anh vừa nói vừa ngồi lên xe,cô thấy vậy cũng vội xách cặp theo anh . Anh trở cô đi trên con đường đầy lá của mùa thu khung cảnh thật lãng mạn.Bỗng anh hỏi cô
_Sao em k thích đi xe máy mà cứ bắt anh trở bằng xe đạp thế, mệt chết? PHÌ . Anh tỏ vẻ mệt nhọc cô chỉ cười và nói
_Em muốn được từ từ cùng anh đi trên những con đường và bên anh mãi chứ không muốn mình vội vã rồi mãi xa nhau đâu.Anh không thấy khung cảnh rất đẹp sao? Nghe cô nói vậy anh quay lại néo má cô rôi mắng yêu

_Sao em lại nói vây chứ , ngốc thật. Cô chỉ lẵng lẽ vòng tay ôm anh mà không nói gì bởi cô muốn cảm nhận được hơi ấm từ người cn trai này không chỉ bây giờ mà mãi mãi về sau nữa.
_Anh sẽ mãi yêu em chứ? Anh không hề ngạc nhiên với câu hỏi này vì nó đã trở thành câu nói quen thuộc với anh, mỗi lần cô hỏi như vậy anh đều cười và trả lời mà không hề thắc mắc 1 lời : “Anh sẽ mãi yêu em ngốc ạ”
Trên con đường đầy nắng câu nói của anh cứ vang vọng vào tâm trí của cô,cô yêu anh rất nhiều và anh cũng vậy . Mặc dù kí ức về tuổi thơ không còn nhiều nhưng với cô bây giờ điều đó không còn quan trọng nữa vì cô đã có anh bên cạnh.Anh sẽ ở bên che chở cho cô mọi lúc với cô đó là điều hạnh phúc


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.