Đọc truyện Em Sẽ Không Chờ Anh – Chương 7
Ánh nắng yếu ớt len qua cửa sổ chiếu lên hai thân ảnh đang ôm chặt lấy nhau chìm vào giấc ngủ.
Lông mi nhấp nháy vài cái, đôi mắt màu nâu nhạt còn nhập nhèm từ từ mở ra. [ thiên a sao cả người mình đau nhức quá vậy] như nhớ ra gì đó cậu bật mạnh người vậy, kí ức nóng bỏng đêm qua chợt dâng đầy trong bộ não nhỏ của cậu, thêm cả phía dưới chỉ mới cử động đã chảy ra cái thứ đó…cậu tin rồi a.« đêm qua quả thật đã làm rồi» cậu quay sang nhìn người bên cạnh đôi mắt khép hờ lông mi dày lại dài như cánh bướm, cái mũi cao ơi là cao, đôi môi đỏ tươi khẽ mở rất bình yên rất đẹp. Bên môi cậu nở ra nụ cười rất ôn nhu ngón tay khắc họa hình dáng ngươi mặt của anh còn cúi người hôn lên xong rồi liếm liếm ngọt ngọt a « cuối cùng mình cũng là người của anh ấy a» cứ nghĩ tới đây là mặt mình sao nóng quá vậy ta? « Nhật Nhi mới sáng sớm thôi mà em lại muốn câu dẫn anh rồi hả?» người còn đang nhắm mắt ngủ đột nhiên mở to mắt nhìn cậu còn nói chuyện với cậu nữa. Vương Bạch Nhật sợ tới mức lăn từ trên giường xuống.
«AAAAAAAAAA» tiếng hét như heo bị chọc tiết vang lên muốn bay cả nóc nhà. « ôi ôi thắt lưng của tui mông của tui kiểu này không biết có bị trĩ không nữa >