Bạn đang đọc Em Nợ Anh: Chương 2 : Trường mới
Trường Hoàng Lâm…
Trường Hoàng Lâm là ngôi trường nổi tiếng nhất quốc gia, thuộc hàng trường tiêu chuẩn của quốc tế…
Trường được thành lập bởi các gia tộc và tập đoàn lớn của thế giới. Trong đó có tập đoàn Williams – tập đoàn của ông nó. Ngoài ra còn rất nhiều các tập đoàn khác…
Trường được xây dựng là nơi học tập từ mẫu giáo cho đến đại học và cao học. Chỉ đào tạo những người xuất chúng. Tiêu chuẩn tuyển sinh rất gắt gao. Trường có những yêu cầu rất cao, cho dù là con của nữ hoàng nhưng chỉ cần không đạt yêu cầu cũng có thể cho rớt…
Trường có 4 gồm khu chính: Khu tiểu học, khu cấp 2, khu cấp 3 và khu dành cho đại học.
Ngoài ra còn có khu Cao học, khu vui chơi,….
Mỗi khu đều có đầy đủ các trang thiết bị dạy học tiên tiến nhất. Có kí túc xá dành cho học sinh, sinh viên xa nhà.
Vì đầy đủ thiết bị nên chắc chắn học phí sẽ không rẻ. Nhưng trường rất chú trọng nhân tài nên dù là nghèo đến đâu, chỉ cần có tài năng về mảng nào đó cũng được đào tạo đến nơi đến chốn. Có thể nói đây là nơi của thiên tài, là thiên đường của Địa Cầu. Nhưng…khi vào đây chắc chắn sẽ có người giỏi kẻ dở. Chương trình học cũng toàn là nâng cao nên sẽ có một ít học sinh không theo kịp nhưng họ vẫn không bị đào thải. Dù ở đây học đứng hạng bét nhưng khi đến nới khác họ chính là số 1. Nên trường vẫn đào tạo…
Mỗi khu sẽ do một nhóm gọi là “Hội học sinh” quản lí…
“Đủ rồi Ely” – Nó hét lên làm mọi người phải ngoái nhìn. Nó vẫn lườm họ, một tia nhìn sắc bén, nó tỏa ra một khí chất lạnh hiếm có. Ai cũng không dám nhìn nữa…
“Tiểu thư, Ely biết rồi, không huyên thuyên nữa, chúng ta đến gặp hiệu trưởng đi” – Ely năn nỉ và nở một nụ cười thật tươi nhưng không kém phần dịu dàng mang tố chất của một quí tộc.
Bọn con trai trong trường nhìn nó và Ely không chớp mắt. Nó vẫn giữ khuôn mặt bình thản, Ely thì thỉnh thoảng có cười đáp lễ.
Lát sau, phòng hiệu trưởng…
Vừa bước vào nó đã nhìn thấy vị hiệu trưởng tuổi trung niên đang ngồi ở đó, hình như là đang đợi nó.
“Chào Lâm tiểu thư” – Vị hiệu trưởng đó nhìn nó cười.
“Chào thầy” – Ely nói
“Mời tiểu thư ngồi”
“Cảm ơn” – Nó đáp gọn.
“Tiểu thư, tôi đã nhận được thư báo của Chủ tịch Lâm, chúng tôi cũng đã thu xếp lớp cho tiểu thư”
“…”
“Tiểu thư và Ely sẽ được học tại khu cấp 3, năm nhất. Lớp 1-1.”
“uhm`, bây giờ phiền hiệu trưởng đưa tôi và Ely đến lớp” – Nó lạnh lùng đứng dậy, bằng một đôi mắt không biểu hiện gì, xoáy sâu vào đôi mắt vị hiệu trưởng.
“Xin mời theo tôi thưa tiểu thư” – Hiệu trưởng đứng dậy, nhưng ông không hề run sợ gì trước đôi mắt đó, giọng nói đó.
“À, trước mặt học sinh không nên gọi tôi là tiểu thư, tôi muốn yên ổn học ở đây”
“Được”
Nó phải đi qua 3 dãy hành lang, 4 tầng lầu mới đến được khu cấp ba, năm nhất lớp nhất.
——–Lớp 1-1, khu cấp 3——————-
Khi hiệu trưởng ở cửa lớp cũng là lúc chủ nhiệm lớp đang sinh hoạt lớp. Vừa thấy hiệu trưởng cô đã bước ra cửa lớp và mời ông vào.
“Cả lớp” – Lớp trưởng hô
“Chào thầy” – Cả lớp đáp
“Chào các em, hôm nay thầy đến đây giới thiệu cho các em hai học sinh mới chuyển vào lớp này”
Ở dưới bắt đầu xôn xao, không biết là ai có khả năng vượt qua vòng sát hạch mà vào được đây, không biết học hành ra sao mà được cả hiệu trưởng phải đích thân đưa tới lớp…
“các em trật tự” – Chủ nhiệm nhẹ nhàng nói
Cả lớp im phăng phắc. Hiệu trưởng rất hài lòng.
“Hai em vào đây” – Đoạn ông đưa tay ám hiệu cho nó và Ely vào lớp
Cả lớp phải sửng sốt, một đại mỹ nhân đi cạnh một con nhỏ xấu xí.
“Đây là cô chủ nhiệm của hai em. Cô Tuyết Mai, các em chào cô đi” – Hiệu trưởng nói.
“Em chào cô” – Ely cúi đầu chào lễ phép. Nó thì chỉ gật đầu nhẹ.
“Chào hai em. Cô là Tuyết Mai, còn đây là lớp 1-1”- Cô Mai nhìn hai đứa nó, mỉm cười thân thiện.
“Chúng em có thể giới thiệu với các bạn trong lớp được không ạ” – Ely nhìn cô, nhìn hiệu trưởng, nhìn nó rồi nhìn xuống cả lớp nở một nụ cười thật tươi. Bọn con trai ngất ngây, bọn con gái ngây ngất.
“Uhm, các em giới thiệu đi, ta về văn phòng đây” – Hiệu trưởng nói và bước ra lớp. – “Các em khỏi chào ta, hãy làm quen bạn mới đi”
Khi hiệu trưởng đã đi, cả hai nhìn lớp giới thiệu.
“Mình tên là Nguyễn Ngọc Nhàn, gọi mình là Ely cũng được”
“Tôi là Lâm Thái Di” – Nó lạnh lùng trái ngược với Ely hòa đồng.
“À đúng rồi, Ely là em họ của Di. Cả Di và Ely đều từ Anh về, mọi người hãy giúp đỡ Di và Ely nha” – Ely dịu dàng kèm theo một nụ cười thật tươi. Cả lớp lại hồn xiêu phách lạc.
“Các em chọn chỗ ngồi đi” – Cô Mai dịu dàng.
“Em muốn ngồi ở đó” – Nó chỉ tay về cái bàn, cạnh cậu con trai đang ngủ.
“Em có thể cho cô biết vì sao em muốn ngồi ở đó không?”
“…” – Nó im lặng nhìn cô.
“Được rồi” – Cô Mai nhìn nó cười. – “Còn em Ely”
“Em muốn ngồi cạnh bàn của Di” – Nó nhìn tên con trai cũng đang ngồi một mình, khi nghe Ely nói muốn ngồi cạnh tên con trai đó, tên đó hơi đỏ mặt.
“Hai em về chỗ đó đi” – Cô Mai nhẹ nhàng
“Vâng” – Ely và nó đồng thanh
Nó có cảm giác bọn con gái đang nhìn nó. Nó nghe tiếng thì thầm.
“Nhỏ đó nghĩ mình là ai chứ, dám ngồi cạnh người đó”
“Ừ đúng đó”
“Lát dạy cho nó một bài học đi”
“Tiểu thư…” – Ely khẽ khàng
“Không cần quan tâm” – Nó lên tiếng.
2 tiết trôi qua, nó không nhận ra rằng tên con trai cùng bàn vẫn đang làm nhiệm vụ thiêng liêng của tên đó…ngủ!!!.
“Reng…reng…reng…” – Giờ ra chơi đã điểm.
“Cả lớp”
“Chào cô”
…
Giờ đây nó mới nhận ra rằng “tên cùng bàn” của nó cũng thức giấc.
“Hơơơơơơơơơ……Á” – Tên cùng bàn thức dậy, vươn vai, quay sang nơi nó ngồi và…hét!!!
Nó nhìn tên đó, hỏi:
“Chuyện gì mà hét?” – Vẫn dùng chất giọng không cảm xúc.
“You là ai?” – Tên cùng bàn hỏi
“Tôi là học sinh mới chuyển đến, Thái Di, lần sau đừng hét nữa, tôi ghét như thế lắm!” – Nó lạnh lùng.
“Uhm, xin lỗi nãy giờ lo ngủ nên không biết. Tôi là Dương Hoài Thiên, rất vui được làm quen bạn mới” – Tên đó nhìn nó cười hết sức thân thiện.
“Tôi không vui được biết cậu” – Nó phán một câu xanh rờn làm cả lớp phải ngoái lại nhìn.
“Chị đi thôi” – Đúng lúc đó Ely lên tiếng.
“Uhm” – Nó xoay người bước đi.
Trong khi nó đã đi thì ở bàn nó ngồi, có một tên con trai bị đông thành tượng đá, rồi cũng cười và thầm nghĩ “Thú vị thật”
Giờ ra về, Ely đã gọi xe. Còn nó đang dạo sân trường (chính xác là khu cấp 3). Nó đi qua những hàng tigôn, qua những hàng Ly, hồng được trồng một cách cẩn thận. Nó ngồi bên ghế đá, ngắm khung cảnh yên bình. Bỗng một toán con gái đứng trước mặt nó.
“Có thể nói chuyện với bọn tôi một chút không?” – Nhỏ đầu đàn nói
“…”
“Con này mày không trả lời ak`?”
“…”
Lúc này có vẻ con đầu đàn đã tức thật sự.
“Con này láo, mày dám lơ anh Thiên, còn dám chảnh chọe không trả lời tao sao” – Khi nhỏ đầu đàn định giơ tay lên tát vào mặt nó thì….
“Á”
“chị có sao không?” – Ely đã đến kịp thời và bẻ tay nhỏ đầu đàn…
“Làm tốt công việc đi Ely” – Nó lạnh lùng
“Vâng”
Sau khi xử lí bọn con gái không biết điều, nó và Ely bước đi. Nhưng không ngờ rằng ở một nơi, có một tên con trai đã thấy tất cả…