Bạn đang đọc Em Muốn Trái Tim Anh Một Lần Nữa Vì Em Mà Rỉ Máu Đúng Không? – Chương 38: Trái tim nhỏ hờn dỗi
Công viên buổi chiều khá đông người, trời cũng bớt nắng hơn làm cho không khí trở nên dễ chịu hơn…Mọi người cùng nhau bước vào trước ánh nhìn của những chàng trai cô gái…
-Anh Phi Nhân mình chơi gắp thú đi. Bảo Trân kéo Phi Nhân đi
-Hai người này không biết cuối cùng có thành không? Bảo Nam cười nhìn theo
-Anh đó, nhiều chuyện quá. Cao Kỳ làm Bảo Nam sợ….nhưng yêu là chấp nhận
Nó và hắn nhìn hai người đó mà lắc đầu, Nhật Bảo cùng Hân đi về hướng có chương trình ca nhạc, Thiên Ân và Vân Kỳ ngồi ở ghế đá trong công viên….Cao Kỳ và Bảo Nam cùng đi với nó và hắn lại chỗ của Phi Nhân….
-Anh gắp dùm em con cún đó đi
Phi Nhân nhìn con cún trước mặt nhớ về ngày hôm đó cậu cùng ai kia cũng đi công viên và cậu đã làm cho ai kia rất vui…miễm cười
-Không em tự làm đi
-Phi Nhân, cậu gắp giúp Bảo Trân đi, cậu ấy có lần gắp tặng chị con cún như thế…hihi. Nó vừa đi lại vừa nói, Bảo Trân thoáng buồn
Nhìn gương mặt của nó, Phi Nhân lấy ngay cây cần…làm cho ai kia hơi giận dỗi
-Ha…Được rồi nè Bảo Anh….cậu thấy tớ hay không? Phi Nhân cười thật tươi làm cho ai kia tim đập liên hồi
-Anh Phi Nhân hay quá, cho em đ… – Tay Bảo Trân giơ trên không trung
-Tặng cậu nè… – Phi Nhân tiếng lại nó
Nó nhìn gương mặt của Bảo Trân, hắn nhíu mày nhìn có vẻ không thích….Phi Nhân nhìn nó…
-Cậu tặng cho Bảo Trân chứ sao lại tặng mình, mình đã có rồi….
-Tớ…ah anh tặng em nè, nhóc…. – Phi Nhân xoay lại nhìn Bảo Trân
Nhỏ vui không nghĩ ngợi thêm nữa, nhận lấy con cún mà vui như được vàng…vì đây là lần đầu tiên Phi Nhân tặng nhỏ quà….
-Cám ơn anh, Bảo Trân khiển gót chân hôn trên má ai kia, tim thoáng đập lỗi nhịp
-“Mình sao vậy chứ, sao tim mình đập mạnh thế kia?” – Phi Nhân
-Hihi thôi mình lại hàng kem đi. Nó chỉ về hướng người bán kém
-Phải phải…em cũng thích ăn kem…hihi… – Bảo Trân hưởng ứng ngay
Hắn nhìn nó, nhìn Bảo Trân cười, không ngờ lại có người thèm kem như nó…giống nhau thật…
-Em ăn mấy que? – Nó cùng Bảo Trân đi mua để lại mọi người ngồi chờ trên ghế đá
-Dạ 2 que. Bảo Trân cười tươi
-Chị cho bán cho em 8 cây que
-Không ngờ chị cũng giống em hihi
Nó nhìn Bảo Trân cười, đưa kem ọi người…
-Ơ…sao em với Bảo Trân 2 cây mà bọn anh chỉ có một cây? Bảo Nam nói
-Anh ăn ít thôi ăn nhiều sâu răng để em ăn dùm cho… – Bảo Trân giật lấy que kem của Bảo Nam
-Nè…! Em ăn hai cây còn giành với anh nữa hả, đứng lại đó, anh mà bắt được chết với anh…. – Bảo Nam rượt theo nhỏ
-Hihi hai người này thiệt là… – Nó nhìn theo cười típ mắt
-Mọi người ở đây cả sao? Nhật Bảo cùng Hân đi lại
-Dạ…hai người ăn kem không em mua? – Nó nhìn sang nói
-Uhm nhờ em vậy
-Thôi em ngồi đây, anh mua cho. Hắn đứng lên nói rồi đi
-Bảo Anh ăn kem của tớ này…
-Sao cậu không ăn đi, để lâu kem tan hết…
-Thôi cậu ăn đi…
Nụ cười đó làm cho ai kia vừa chạy thoát khỏi Bảo Nam quay lại, đứng nhìn…cây kem rơi xuống đất khi ai đó đưa cây kem của mình cho Bảo Anh. Bảo Trân bỏ chạy…
-Bảo Trân! Nó gọi và đuổi theo
-Bảo Anh… – Phi Nhân gọi theo
-Nè Bảo Anh chạy đi đâu thế? Còn Bảo Trân đâu rồi, cậu xem em cậu nè…Bảo Nam vừa nói vừa giớ cánh tay còn rơm rớm máu
-Haha…cậu bị em nào hôn vậy haha…
-Hôn cái đầu cậu…em cậu vừa “Phập” tớ thì có. Vừa nói Nam vừa xoa cái dấu vết
-Anh có sao không? Đưa em xem nào… – Cao Kỳ kéo Bảo Nam lại gần
-Cho anh đáng đời, dám chọc ổ kiến lửa haha. Phi Nhân lên tiếng
-Có gì vui thế, Bảo Anh với Bảo Trân đi đâu rồi? – Hắn quay trở lại
-Ah…cũng tại tên đó…Cao Kỳ chỉ về phía Phi Nhân….
Hắn nhìn, Phi Nhân nhúng vai tỏ vẻ “Em không liên quan”…Mọi người đành ngồi chờ hai con nhóc quay trở lại…