Bạn đang đọc Em Mơ….. – Chương 1
Nhân vật nữ chính :
Tên: Nguyễn An Na
Tuổi : 1994
Chiều cao : 1m69
cân nặng : 50 kg
Đang là sinh viên năm đầu của một trường đại học danh tiến tại Hà Nội, là người có gia cảnh không xuất sắc và mồ côi cha từ nhỏ, mẹ là người nuôi An Na lớn lên rất cực khổ nên cô đã cố gắng rất nhiều trong học tập.
Khuôn mặt không quá xinh đẹp nhưng cũng rất ưa nhìn, đặc biệt nhất phải nói An Na có một đôi mắt xanh nước biển tự nhiên.
Tên: Hạ Ngọc Hân
Chiều cao : 1m65
cân nặng : 53 kg
tuổi : 1993
Đang là sinh viên thứ hai của một trường đại học tại Hà Nội.
Là một cô gái xinh đẹp, nếu cô ấy đi ra đường mà gặp 10 chàng trai thì đảm bảo có 11 người quay lại nhìn ( vì người thứ 11 là tác giả đây, cũng rất mến mộ nét đẹp của cô ấy) . Bề ngoài trông Hạ Ngọc Hân rất dịu dàng thể hiện là một người luôn biết điều và không có mấy tranh đua.
Trời phú cho Hân có một giọng nói ngọt ngào đến mức có thể sánh ngang với vị ngọt của mật ong, chính vì vậy giọng hát của cô cũng khiến bao kẻ si mê. Gia cảnh thì khỏi phải nói, Hân là tiể thư con nhà giàu có.
Tên: Lưu Minh Minh
Chiều cao : 1m64
Cân nặng : 50kg
tuổi : 1994
Đang là sinh viên học cùng khóa với AN Na, hai người này đều là bạn thân với nhau.
Cũng xuất thân từ người tỉnh lẻ như An NA, nhưng Minh có cuộc sống không bất hạnh như An Na, cô có đầy đủ cha mẹ . Minh là người năng nổ trong các phong trào của trường, thường xuyên tổ chức và tham gia tình nguyện.
Nhí nhảnh, hoạt bát, yêu cuộc sống và không câu nệ tiểu tiết là những điểu có thể nói tóm tắt nhất về Lưu Minh Minh.
Nhân vật nam chính :
Tên : Phan Tử Hoàng ( nick nam: Mắt Lạnh )
Chiều cao : 1m88
Cân nặng : 65 Kg
Tuổi : 1991
Đang là sinh viên năm cuối của trường đại học.
Một kẻ lạnh lùng và băng khốc như Phan Tử Hoàng sở hưu thân hình cực chuẩn , tầm cỡ ngang hàng với các siêu mẫu nam. Là công tử con nhà giàu.
Khuôn mặt đẹp như khắc cùng với làn da trắng càng tô đậm cho vẻ phong trần của Hoàng. Khác với những công tử khác anh ta mang thêm một chút nét bụi bặm. Có thể nói khi người ta nhìn vào Hoàng tức khắc sẽ tê liệt dây thần kinh vì đôi mắt của anh qua lãnh cảm và băng giá.
Tên: Lê Hoàng Lam Phong ( nick name: Ricky)
Có thể cùng gọi là Ricky Phong
Chiều cao : 1m85
Cân nặng: 63 kg
Tuổi : 1991
Vừa nhập học vào trường, sinh viên năm đầu. Ngoài ra, khả năng ca hát của Phong cũng rất khá, anh thi thoảng cũng đi hát nhưng không nhiều. Bố mẹ Phong đều là người thành đạt nên anh cũng có một cuộc sống vật chất đầy đủ đôi khi là thừa thãi. Phong cũng chẳng phải kẻ khoa trương nên anh không hề tỏ ra mình là kẻ có tiền mà khoe mẽ.
Khác với Hoàng, Ricky là nét đẹp lãng tử, một người sinh ra để cho gái yêu . Anh cũng là kẻ rất si sình. nếu tìm được người mình thực sự yêu anh cũng không hề quản ngại mà hy sinh bản thân.
Tên : Nguyễn Nghĩa
Chiều cao :1m80
Cân nặng : 64 kg
Tuổi : 1995
Đang là học sinh năm cuối phổ thông. Nghĩa có mẹ là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, tuy không có cha, nhưng Nghĩa vẫn sống rất thoải mái và không bị chi phối quá nhiều vào chuyện đó.
Cũng giống như hai mỹ nam trên Nghĩa cũng được nhiều ngưới gán cho cái danh hotboy. được nhiều cô gái theo đuổi chính vì thế việc thay người yêu thường xuyên là chuyện quá đỗi bình thường với anh. Nghĩa là kẻ nghịch ngỡ, luôn sống và làm theo những điều mình muốn. Anh chàng này đôi lúc cũng có hành động cực kì dễ thương và đáng yêu.
Nguyễn An Na, Hạ Ngọc Hân, Phan Tử Hoàng, Lưu Minh Minh, Lê Hoàng Lam Phong đều cùng một trường đại học, trong đó An Na và Phong học chung lớp với nhau.
———————————————————————————————-
Chiều dần buông, nắng cũng nhạt, trên con đừơng đông đúc chật cứng xe cô.
Chiếc xe đạp non hơi “ lạch cạch”, như người hết hơi Na gắng sức cô lê từng bước về nhà cùng chiếc xe đạp nổ nốp. Đời quả thật đen haizzz
Không biết hôm này là ngày gì mà mình đen thế nhỉ, kiểu này về mình phải đốt vía mới được.
Dắt chiếc xe vô con xóm trọ lụp xụp.
…………….
_Lấy tao cốc nước đi mày!- Tôi mướt mải mồ hôi lấy khăn mặt lau trán, vẻ mặt mang cái “ oi bức” của mùa hè chói chang, tôi mệt mỏi nói.
_Đây nè, uống đi cưng – Minh bóp bóp vai cho tôi.
Khuôn mặt hiền lành của Minh Minh tỏ sự thấu hiểu với tôi.Với những nối vất vả của những kẻ sống xa quê, những đứa sinh viên nghèo phải bươn trải kiếm sống trên thành phố tự nuôi lấy chính bản thân mình.
Tôi làm một ngụm thật dài.
Phụttttttttttttttt………….!!!!!!!!!
Tất cả số nước tôi vừa đưa vào miệng đã bị bắn tung toe ra khắp sàn nhà.
Mặt nhăn nhó hét:
_Ayguuuu ….Mày cho tao uống nước gì thế này. Tính ám hại nhau ah – Chả hiểu con bạn mình làm sao nữa chắc muốn giết đứa bạn thân nhất đây mà.
Thấy vẻ mặt tôi như vậy, Minh hoảng hốt:
_Sao ? Nước làm sao, tao vừa lấy trong siêu mà – Minh nhìn tôi rồi nhìn cốc nước, chẳng hiểu chuyện gì, mặt hiện vẻ lo lắng.
_Ôi trời bạn tôi, ”Nước trong siêu” sao ? Mày tình luộc lưỡi tao luôn đấy ah?
Ngớ người ra một lúc .Rồi nhỏ Minh à một tiếng, cười trừ
_ hì hì,Sory mày tao quên mất, hic hic tại thấy mày vất vả quá ,t quên rót luôn nước mà chưa thổi cho …..
Chưa kịp Minh nói nốt cấu, tôi đốp luôn
_ừ, mày tốt nhể, có ngày tao sợ tao chết mà k biết hết cái tốt của mày – tôi nói móc Minh ,giả vờ giận giận.Minh thấy thế cuống quýt :
_Tao sorry rồi mà, tao có cô ý đâu – Mặt nhỏ hơi phụng phịu tỏ sự hối lỗi.
Trời con nhỏ náy tính khóc thật sao, minh ghẹo nó chút mà đã vậy rồi
_Tao đùa mày thôi mà, tưởng thật ah – Rồi cười gian nhìn Minh đôi mắt có chút gian tà hehe.
Nó lấy tay ấn vô đầu tôi.
_Quỷ xứ – Nó giả giọng Thị Màu đỏng đảnh dùng ngón tay thon dài đẩy yêu vào trán tôi.
Tôi nhìn điệu bộ của nó mà cười tơi tả , con bé này cũng đáng yêu ra phết haha
Dứt tràng cười, tôi nhận ra mình vẫn rất khát
_thế không có nước nguội ah, lấy tao một cốc đi
_Làm gì có hả nàng, hết nước vừa đun xong muốn lạnh mát thì sang bên kia xin bạn nào mấy cục đá mà uống
Hơi nản:
_Thế mày xin hộ tao đi, nhá nhá hehe
Con bé gật gật đầu rôi chạy sang nhà gần đó xin.Nhìn dáng người chạy te tởn như con nít của nó, tôi nhận ra mình có lẽ già rồi haizzzz.
Tôi – Nguyễn An Na và Lưu Minh Minh là hai cô sinh viên tỉnh lẻ lên Hà Nội để theo đuổi ước mơ hoài bão, khao khát một cuộc sống đầy đủ hơn, sung túc hơn.
Sống chung trong một xóm trọ nghèo cùng các bạn sinh viên khác, cuộc sống này tuy còn hạn hẹp về mặt tài chính nhưng chúng tôi cảm thấy rất vui khi được sống cùng nhau và coi nhau như chính những ng` thân thiết của mình.
Tôi cực mến Minh Minh, nhỏ ấy nhí nhảnh và khá dễ thương, nó là một cái máy “ghi âm “ của tôi khi tôi có chuyện tâm sự và ngược lại.
Bình minh lên
Tia nắng len lỏi vô căn những phòng xóm trọ
Nắng hôm nay đẹp, không gay gắt như mấy hôm trước.
Tôi ngáp một cái thật
Rồi lao xuống giường chuẩn bị cho buổi học.
Sáng ra gì mà đã đông người thê nhỉ, xe mình đã ọp ẹp lại chen chúc thê này, biêt bao giờ mới đên trường đây, còn 2km ms đến.
Ngao ngán kít xe ngửa mặt lên trời, và tôi bắt đâu đếm ngược những tích tắc của đèn đỏ.
Cuối cùng cũng đến trường tôi với Minh nhanh chân dắt xe vào thì bắt gặp một đám con trai ăn mặc bóng bảy đang tụm năm tụm ba nói chuyện rôm rả ở chỗ gửi xe.
Trời ! con trai chả khác gì lũ bà tám chuyện, chưa sớm ra đã buôn bán dưa lê rồi, kinh hơn cả đám con gái.
Tôi lắc đầu thất vọng
_Oh, lại gặp trai mày ah – mắt nó sáng lên.
_Mày thích hả , sáng ra đã gặp trai thê này hôm nay đen lắm luôn! – tôi cười cười
_Ơ cái con này, bình thường mày cũng mê tít lắm cơ mà, giả đò trước mặt tao sao?
Tôi mở to mắt nhìn nó, chả hiểu nó nghĩ cái gì nữa, cơ mà đúng thật là mình cũng có nhưng cũng tùy hoàn cảnh chứ.
_Mày nói thế là không đúng, đâu phải lúc nào tao cũng hong hóng như mày chứ! – tôi xoáy đểu Minh Minh.
Con bé ức lắm nó véo tôi một cái đau điếng, tôi kêu lên một tiếng. Có lẽ vo-lum hơi to nên đám con trai kia cũng ngoái đầu ra nhìn.
Tôi ngại chín cả mặt cúi gầm xuống, môi mím chặt, những rôi lại ngẩng lên mặt tỉnh bơ coi như không có chuyện gì và cũng giả vờ không nhìn thấy bọn họ, bước đi rất thờ ơ ( Làm kiêu đấy haha)
_Làm cái quái gì đấy – Một giọng nói lạnh lung vang lên .
Hình như phát ra từ phía tụi con trai vừa rồi, nhưng tôi và Minh vẫn cứ tiếp tục đi chẳng thèm để ý đến lời nói vừa vang lên đó.
Đền khu nhà D.
_Tao vô kia đây, tí nữa có gì gặp lại mày nhé- Minh đưa ngón tay cái chỉ ra phía sau mình và nhanh nhẩu chào tôi.
Tôi ừ một cái rồi tiếp tục đên khu nhà H – khoa mà tôi học.
Thì bất chợt thấy đau bụng.Tôi khựng người lại xoa xoa ,mặt nhăn như khỉ ăn gừng rồi chạy thẳng vào WC.
Chết cái tội bỏ bữa, tại vì hôm nào cũng là mì tôm thôi ,ăn nhiều sợ hỏng vị giác mất nên hôm nay tôi bỏ luôn.
Lúc ra ngoài tôi lẩm bẩm” đúng là vệ sinh công cộng có khác, lần sau có chết cũng không vào” rôi khịt khịt mũi. Lủi hủi bước đi thì…
Rầm….~!!!
Tôi ngã phịch xuống dưới đất.
Trơi ạ, biết ngay hôm nay số đen đủi mà, sớm ra kia đã gặp trai.
Mà không biết mình đâm nhầm vào cái gì mà đau hết cả trán thê này lại con ê ẩm cả mông nữa chữ.
Xoa xoa cái đầu , tôi chậm chạp ngẩng đầu lền
Đập ngay vào mắt tôi
Một khuôn mặt đang cười – một nụ cười nửa miệng nhìn tôi.
Tôi ngơ ngác như con nai vàng
Mình va vào người hắn đấy ư? Chứ không phải đập đầu vào tường sao? Ng` gì mà rắn thế, không phải tôn ngộ không mình đồng da sắt đấy chư???
Kì cục , nếu thế thì gã này vô duyên hết nói, thấy người khác ngã mà còn đứng cười đểu.
Sao mà muốn đấm quá. Tôi hằn học nghĩ.
Rồi nhổm ngay dậy, nhìn hắn từ đâu đến chân, tắt nụ cười nửa miệng vưa rôi mặt hắn chuyên sang lạnh dần.
Tôi vẫn đứng nhìn hắn mang vẻ mặt khó hiểu. Trán tôi hiện rõ một dấu chẩm hỏi to đùng.Chân mày hơi rướn lên. Những tôi vẫn không hé một lời
Hắn cũng nhìn thẳng vào mắt tôi. Và vẫn không động lời gì cả.
Ức chế.
Tôi bỏ đi lên lớp , quẳng hắn sang một bên tôi đi tiếp coi như vưa gặp kẻ tang hình.
Con trai cái kiểu gì thế không biết, chả có chút ga-lăng nào, không biết có phải gái giả trai không nữa?
Lẩm bẩm:
Vừa dứt lời thì tay tôi bị lôi lại, một cai rất mạnh
Và lần này thì đúng tôi đập người vào tường khá mạnh có cả âm thanh phụ hoa cho cái va chạm đó.
Vâng, không ai khác chính là gã vừa rôi đã gây ra
Hắn trợn mắt nhìn tôi.
_Cô vừa nói gì? Nói lại.
Mùi sát khí lảng vảng quanh đây, tóc gáy tôi dựng lên,da gà cũng nổi dần. Mắt hắn hình viên đạn nhìn tôi chằm chằm.
Tôi nuột nước bọt ực một cái. Tôi cố lé cái ảnh mắt đáng sợ ấy
Giọng nhỏ dần:
_Tôi không nói gì- tôi đưa mắt xuống dưới .Tay hơi run run và trán đã bắt đầu lấm tấm mồ hồi.
_Thật chứ? Muốn gạt tôi sao- rôi hắn nâng cằm tôi lên , cảm giác như hắn muôn vồ lây tôi và ột nhát cái xoẹt,…….
Tim tôi bắt đầu đập nhanh hơn, hơi thở dồn dập, tôi lại nuốt nước bọt bây giờ tôi mới nhận ra hắn cũng khá đẹp trai, làn da trắng mịn không một tì vết , mũi thẳng dọc dừa, đôi mắt đen nhưng có cái gì đó khá lạnh lùng và đầy vô tâm ,tôi cảm giác như đôi mắt ấy có chút vô hồn . Hắn còn sở hữu đôi môi đỏ hồng
Thổi chết…thôi chết , bản chất mê trai của tôi bộc lộ rồi.
Trong cái tình cảnh gay go thế này,mà đầu mình con nghĩ dược cái vớ vẩn ấy.
Tôi lây ngay lại thần sắc bình thưởng,cố tỏ ra cũng lạnh lung và chẳng hề có chút sợ hại gì với hắn.
Tôi quắc mắt nhìn lại.
_Nói gì thì sao? Ảnh hưởng đến hòa bình thế giờ ah- Giọng tôi cùng lạnh lung không kém hắn và pha chút ngang tàn.
Hắn hơi rướn mày, nhưng cũng buông một câu:
_Thích rạch mặt hay gẫy tay?- Vẻ mặt vô cảm, và câu nói ấy của hắn thì ngang tàn hơn gấp trăm lần câu của tôi rồi.
Tôi choáng váng trước câu nói ấy của hắn
Thôi quả này chắc tiêu rồi