Đọc truyện Em Mãi Là Của Anh Ngốc Ạ!! – Chương 19
========VỀ ĐẾN NHÀ========Nhi cố tình đi vào trước rồi đứng núp ở phía sau cánh cửa đợi h.anh vào rồi phóng lên người h.anh câu cổ h.anh xuống rồi nói :
– Haha….bây giờ có chịu chừa cái tội dám hỗn với bà chưa? Đừng bao giờ mà gọi bà là heo nửa nghe chưa?
– Đau quá….xuống ngay ĐI…__h.anh
– Nếu vậy thì phải hứa là đừng bao giờ gọi tôi là heo nửa thì tôi mới xuống !
– Á..Á..Thôi thôi…được rồi….TÔI HỨA…__h.anh nói lớn
– Vậy thì được…!!
Nói xong nhi nhảy xuống khỏi người h.anh và ngay lúc đó, my tiến ra nói :
– Hai người cho tôi xin đi…làm ơn đừng cãi nhau nửa có được không vậy..?
– Tại cậu ta/cô ta kiếm chuyện trước chứ bộ..__nhi và h.anh đồng thanh
– Đồng thanh luôn cơ đấy. Thôi, mày với cậu ta ngồi đó đi, để tao vô làm mấy món ăn cho !
– Sao cô không bảo người giúp việc làm mà cô phải làm chi cho mệt ?__h.anh hỏi
– Tại lâu quá tôi không được vào bếp nên giờ muốn làm. Cậu ngồi đó với
Nhi đi, mà nhớ là 2 người đừng có cãi lộn nửa đấy…!!__my lên giọng nói
– Biết rồi…!
Nói xong my quay đi rồi nhi
và h.anh cũng ngồi xuống ghế sofa, h.anh không nói gì mà Nhi thì ngồi
cười đắc chí vì đã hạ được h.anh…..Bỗng…
– XIN CHÀO…!!__T,bảo từ ngoài cổng tiến vào nói to làm cho h.anh giật kinh
– Ủa mày qua khi nào vậy…?__h.anh
– À mới qua thôi….ở nhà chán quá nên muốn qua đây rủ mày làm vài lon chơi ấy mà..__bảo
– Vậy à…__h.anh
Cùng lúc đó, my từ trong bếp tiến ra vì nghe bên ngoài có tiếng nói lạ nên ra nói :
– Ơ kìa…là cậu à T.bảo ?
– A…chào cậu..tình cờ quá ha…__bảo
– Mà sao cậu lại ở đây?__my hỏi
– Cậu không biết à? Tôi là bạn thân của h.anh .
– Vậy sao….đó giờ tôi không nghe h.anh nói gì về cậu hết.
– Ơ hay thằng kia…mày không giới thiệu tao cho my biết à. Thằng chó chết !!
– Tao quên…thì bây giờ mày với cô ta cũng biết mặt rồi đó…
Nhi ngơ ngác nhìn T.bảo rồi quay qua hỏi my :
– Sao mày biết cậu ấy vậy?
– À hôm bửa cậu ta đã đưa tao vô phòng y tế nên lúc đó tao biết cậu ấy luôn.
Lạ nha, từ lúc Bảo bước vào đến giờ, ánh mắt của Bảo cứ nhìn Nhi mãi…kì
quá à..!! Nhìn đến nỗi mà đến nhi cũng cảm thấy ngại luôn…
– Thôi. Hai cậu ngồi đây chơi đi, để tôi với nhi vào bếp làm thức ăn…!
– À..ừ…__nhi
Nói xong, my lôi nhi đi để lại bảo cứ phải thấy hơi tiếc. Thấy nhi đi rỒI, bảo hỏi h.anh :
– Này, cô gái dễ thương đi với my là ai vậy mày?
– À cô gái đó là Trương Tuệ Nhi, học chung với tao hồi năm lớp 10 đấy,
tụi tao có từng chơi chung. Mà mày nói “cô gái dễ thương“….kết rồi
à…?__h.anh
– Làm..làm gì có….mày…khùng quá__bảo ấp úng
Thấy được vẻ mặt của Bảo như vậy là h.anh đã đoán được phần nào rồi, làm sao mà có thể qua mắt được h.anh cơ chứ. Nhưng vì không muốn bạn mình ngại
nên h.anh cũng giữ im luôn…
Sau 1 hồi ngồi chờ 2 cô gái đang lục đục ở trong bếp thì cuối cùng 2 người con trai cũng có được một bửa ăn…
– Chà..ngon quá. My, là cậu nấu đấy à?__bảo hỏi
– Không phải…món này là của Nhi nấu đấy…
– À…ừm…__bảo ngượng ngùng
– Cảm…ơn cậu…__my cũng thế thôi (t/g: ahihi…cả 2 trúng tiếng sét ái tình rồi đây này..!)
– Vậy món nào là của cô nấu..?__h.anh hỏi
– À là món này nè.!__my
H.anh gắp thử 1 miếng bỏ vào miệng rồi từ từ thưởng thức hương vị của nó. Nuốt hết cái đống này, cậu nói :
– Không ngờ tài nấu ăn của cô cũng tốt đến vậy đấy !!
– Chớ sao…một khi mà bà đây ra tay thì cái gì mà chẳng ngon….ahihi..!!__my cười đắc ý
– Tự tin thấy ớn…__h.anh cười nhẹ nói
Và cứ thế, cả 4 người ngồi ăn trong thầm lặng. Chẳng ai nói gì, chỉ biết
ngồi mà thưởng thức những món ăn này vì 2 cô nàng nhà ta nấu rất ư là
ngon nha…Rồi nhi lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng này..
– Ơ kìa…giờ nhìn lại mới thấy…cái vòng tay này ai tặng mày thế My ?
My mém xíu là mắc nghẹn vì câu hỏi của Nhi và h.anh cũng thế thôi…my lấy lại bình tĩnh rồi nói :
– À…ùm…cái này là do…__my ấp úng
My chưa kịp nói hết câu thì Nhi đã nhảy vào miệng nói :
– A…tao biết rồi….cái này là do bạn trai mày tặng phải không?
Lần này, h.anh không măc nghẹn nửa mà đã phun ra luôn cơ đấy…ây dui mất
vệ sinh quá..!! Còn my thì ngồi cuối mặt xuống để mọi người không thấy
được vẻ mặt xấu hổ hiện giờ.
– Mày làm sao thế h.anh?__bảo hỏi
– À…không gì hết…tao no rồi..tao lên nhà trước nhé…!!
Nói xong, h.anh bay tọt lên nhà để lại cho My phải ngồi hứng đạn 1 mình…
Ở đây, nhi, my và bảo cũng đã no rồi nên my và nhi lo dọn dẹp còn bảo thì lên nhà điều tra h.anh
– Mau khai đi…cái vòng đó là ai tặng?__nhi hỏi
– À…ờ…cái này,,, là do…h.anh tặng tao lúc sinh nhật…__my đỏ hết cả mặt rồi nói ấp úng
– Ghê vậy..là cậu ta tặng à…Thấy chưa, tao nói rồi cậu ta đã kết mày rồi…
– Mày đừng nói xàm….thôi tao thấy hơi mệt, tao lên phòng nghỉ đây
– Vậy thôi tao về..__nhi
Ở trước nhà….
– Nói tao nghe, cái vòng là do mày tặng phải không…??__bảo hỏi
– Mày hỏi chi..?
– Thằng này ngu vờn…hỏi để biết chứ chi….Sao, phải mày không?
– Chuyện này chừng nửa tao nói với mày sau, giờ mày về đi, tao muốn nghỉ ngơi !
Nói xong, h.anh dọt về phòng đóng sầm cử lại. Cùng lúc đó, Nhi cũng từ trong bếp tiến ra. Thấy bảo nhìn mình, nhi ấp úng nói :
– Mặt tôi… có dính gì à…. sao cậu nhìn dữ vậy…
– À…không có gì cả…Mà bây giờ cậu về à?__bảo
– Ừ…tôi về__nhi
– Hay để tôi đưa cậu về….
– À..thôi thôi…không cần đâu…phiền cậu quá…tôi tự về được mà…!
– À nếu vậy cậu về cẩn thận…__bảo
– Uk..
Nhi ngại quá nên đã chạy tọt ra ngoài bắt taxi để về để lại Bảo cảm thấy
hơi tiếc vì không được đưa nàng về nhà. Nhưng không sao, châm ngôn sống
của Bảo là “ thua keo này ta bày keo khác“. Rồi bảo sẽ có cách khác để
cưa Nhi…..