Em Là Phiền Phức Của Tôi

Chương 8


Đọc truyện Em Là Phiền Phức Của Tôi – Chương 8

Sau khi sự việc nhỏ lặng lẽ trôi qua thì chiếc xe lại băng băng chạy đến bệnh viện K.

Đây là bệnh viện tư nhân lớn nhất thành phố S.

Ở đây quy tụ những bác sỹ hàng đầu của cả nước, những máy móc hiện đại trên thế giới.

Mà các phòng bệnh ở đây thì luôn đạt chuẩn 6☆. Những người bình thường thì không thể nào vào đây được.

Vì sao ư? Bởi vì nếu không có địa vị trong xã hội thì dù có tiền cũng không thể nào vào đây được.

Còn sao cô vào đây được ư? Vì Dương Thành là cổ đông nắm trong tay 51% cổ phần của cái bệnh viện này.

Còn tại sao anh ta có số cổ phần lớn như vậy thì cô cũng không biết tại sao nữa.

Mẹ nó! Anh ta giàu đến không còn thiên lý nữa rồi.

Cô chỉ cần 1% là đã sung sướng hết phần đời còn lại rồi…

Hay là… ly hôn với anh ta? Có khi cô còn được chia một phần tài sản ấy chứ… haha…

Khi cô đang vừa nhớ lại lai lịch của cái bệnh viện vừa tính đến tương lai tươi sáng thì…

-Ngây người cái gì? Xuống xe.


Dương Thành cất cái giọng khó chịu đuổi cô xuống xe. Cô sực tỉnh, mắng thầm anh một lúc, định quay ra mở cửa xe thì phát hiện cửa đã được mở.

Vốn dĩ cô còn định đổi sang bệnh viện khác chi phí thấp hơn để tiết kiệm túi tiền cho anh ta. Mà anh ta lại vẫn giữ cái tính khí khó chịu đó thì cũng đừng trách cô.

Mặc dù là “đồ của nhà” nhưng mà cô vẫn cảm thấy lãng phí quá…

Ai… Mà thôi. Không nghĩ nữa… Tiền của anh ta chứ có phải tiền của cô đâu mà cô quản…

Sau khi xuống xe, Chu Linh rất có khí phách đeo lên cặp mắt kính đen rồi theo cô y tá mà Dương Thành sắp xếp đi vào trong bệnh viện.

Nói là cô đi kiểm tra nhưng kì thực cô không phải làm việc gì cả, đi thì có người dìu, khám thì chỉ cần ngồi yên, đến ngay cả việc tất yếu nhất là lấy số, xếp hàng cũng không cần mà cứ vậy đi khám luôn.

Trước khi đến đây, cô cứ đinh ninh là đi kiểm tra mắt thôi mà thực sự thì không phải như vậy.

Nơi đầu tiên mà cô y tá đưa cô đến chính là sản khoa.

Ừm… Dương Thành thì không quan tâm đến chuyện cô có kiểm tra hay không, vậy thì chính là bà và mẹ Dương Thành rồi.

Nhưng mà thật sự thì cô phải phụ lòng họ rồi.

Không phải vì cô không muốn mà trong cuộc hôn nhân này có những điều mà họ không biết, ngay cả Chu Linh thật cũng không biết.

Ngoài Dương Thành ra thì chỉ có cô biết được.


Ai bảo cô đã biết trước câu chuyện trong này chứ.

Haiz… Chu Linh cũng không biết cái thân thể này đến cùng xinh đẹp ra sao nhưng chắc chắn là xinh hơn nữ chính.

Ơ… trong truyện viết vậy mà…

Thế mà ngay tại đêm qua, cô cùng anh ta ngủ chung một phòng mà cũng không có chuyện gì xảy ra.

Vậy khì chắc chắn anh ta yêu nữ chính vì nội tâm của cô ấy.

Ngẫm ra thì anh ấy cũng tốt, còn chung thủy với một người, không chân trong chân ngoài như những tên nhà giàu khác.

Chỉ có điều là anh ta quá sủng nữ chính rồi, khi cô đọc truyện còn thấy ghen tỵ nữa là một người như Chu Linh.

Nếu mà anh ta yêu cô thì sao nhỉ???

Ai da… lại nghĩ lung tung rồi… chắc chắn không có nếu mà đâu.

Sau khi kiểm tra xong thì cô quyết định đi kiểm tra đôi mắt này luôn.

Dù sao thì cô cũng không muốn bị mù cả đời đâu.

Bác sỹ nói mắt cô có 20% là sẽ nhìn thấy được sau khi phẫu thuật.

Nhưng một khi phẫu thuật thì sẽ rất nguy hiểm, đặc biệt là đối với não bộ, có khả năng bị mất trí nhớ.

Và còn rất nhiều điều khác nữa nhưng nghe đi nghe lại thì thấy toàn từ ngữ chuyên ngành nên cô cũng không hiểu được.

Chỉ là cô chắc chắn sẽ phẫu thuật, dù sao thì cũng chết một lần rồi cô còn sợ cái gì nữa.

Cô chỉ sợ nhất là nếu mất trí nhớ thì cô sẽ không còn biết mình đến từ đâu nữa, cũng không biết mình đã xuyên không qua.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.