Đọc truyện Em Là Nữ Hoàng Trái Tim Anh – Chương 6: Hello, học sinh mới (phần 1)
Màn cửa buông buông, bay phấp phới….
Chuông báo thức reo in ỏi….
Tôi nặng nề nhấc đầu lên giữa đống chăn mền rối bù, tay xoa xoa thái dương. Chết tiệc, tối hôm qua chỉ có đánh nhau một chút thôi mà cả người tôi rã rời, thật là vô dụng. Tôi gật gù, phải thường xuyên “luyện tập” hơn mới được…
Tôi chậm rì rì leo từ trên giường xuống rồi bò vào nhà tắm. Dòng nước ấm xối lên người khiến tôi tỉnh táo hẳn. Tôi nhanh chóng thay bộ váy đồng phục vào rồi đánh răng rửa mặt và soạn sách vở. Nhìn chiếc cặp nặng trịch trên bàn, tôi thật vô cùng chán nản. Hôm nay tôi học những 5 tiết, lại còn hoạt động ngoại khóa nữa chớ…..Chán quá đi!!!!
“Tintin…..Tintin…..”
Có tin nhắn, ai mà nhắn tin sáng sớm thế này nhỉ???
“Chi Khanh aaaaa, tao mệt quá, tại mày hết. Hôm nay tao nghỉ, xin hộ tao nha ~.~ mấy bữa nữa có trà sữa nè. Cố giúp chị nha bé. Chị ngủ tiếp đây. Bye Bye!!!”
Khỉ gió, đúng là đồ bỏ bạn bỏ bè..hứ….
Mùi thức ăn thơm phức, mẹ đưa một lát bánh mì cho tôi “Ăn nhanh đi Khanh, con lề mề quá à, coi chừng trễ đó nha”
Tôi nhai bánh mì, cười tít mắt “Con biết rồi mẹ”
Nhai vội lát bánh mì, tôi ôm cặp chạy nhanh khỏi nhà, nói vọng lại “Con đi nha mẹ, hôm nay con hoạt động ngoái khóa ở trường, không có về đâu, cơm trưa đừng chờ con”
Mẹ tôi cười vui vẻ “OK, vậy đỡ tốn cơm”
Tôi lườm mẹ tôi một cái rồi nhanh chóng phóng xe đến trường…
****
Tôi nhanh chóng đỗ xe vào bãi rồi ôm cặp phóng vọt lên lớp. Hôm nay nghe giáo viên nói lớp tôi có học sinh mới và tôi phải lãnh nhiệm vụ đưa tên đó tham quan trường. Thật là khổ quá đi…..
Nhanh chóng ôm cặp vào chỗ ngồi, tôi khẽ lướt mắt tới đối diện. Không có ai, chắc cậu ta di trễ chăng??? Tôi không quan tâm lắm, nhanh chón phóng lên phòng giáo viên ở tầng 4..
“Cộc…cộc…cộc…Cô Hoa ơi, em, Khanh nè cô ơi” tôi vui vẻ gõ cửa
“Khanh hả em, vào đi” tiếng cô tràn đầy thích thú
Tôi đẩy nhẹ cửa, nhanh chóng bước vào phòng. Đập vào mắt tôi là Thế Hàn, chàng ca sĩ tối hôm qua chúng tôi còn đi xem ca nhạc đang ngồi thoải mái tên ghế với bộ đồng phục học sinh trên người đang tươi cười chào đón tôi…
Liệu nếu có Phi Ảnh ở đây, có khi nào nó ngất ngay tại chỗ không nhỉ??
Cô Hoa vỗ vai tôi “Đây là Lâm Thế Hàn, học sinh mới của lớp chúng ta. Thế Hàn, đây là Nguyễn Chi Khanh, lớp phó của lớp cô, hôm nay sẽ là người sẽ dẫn em đi tham quan trường, hai em làm quen đi”
Tôi hào phóng đưa tay ra “Mình tên là Chi Khanh, sau này có gì thắc mắc cứ liên hệ với mình, mình sẽ giúp đỡ bạn, được chứ???”
“Ok Chi Khanh, mong được cậu giúp đỡ nhiều” Cậu ta nói, giọng vui vẻ và hòa đồng
Cô Hoa nhìn cả hai đứa “Khanh à, em đưa bạn đi dạo một vòng trường đi. 2 tiết đầu em được miễn, cô lên lớp trước đây nha”
“ Được cô, cô cứ đi đi, em sẽ chăm sóc bạn chu đáo mà” Tôi lè lưỡi
Cô dí dí trán tôi “Cô đó nha cô Khanh, tôi mà nghe có người khiếu nại cô ma cũ ăn hiếp ma mới là cô coi chừng tôi đó”
Tôi giơ hai tay, ra vẻ đầu hàng “Em không dám, em không dám đâu a, oan uổng quá, hix hix”
Cô nhanh chóng thừa lúc tôi không để ý, búng lên trán tôi một phát đau điến rồi mới thỏa mãn ôm cặp về lớp. Vừa xoa xoa cái trán sưng vù, tôi vừa quay lại hỏi
“Hàn này, bây giờ cậu muốn đi đâu trước???”
Cậu ta gãi gãi cằm, vẻ suy nghĩ “Ừm, đầu tiên cứ đi căn-tin đã nha”
“OK, cậu đi theo tớ” tôi hăng hái vẫy tay
“Ừm, nhưng mà cậu dẫn tớ đi có bị lạc không đó” Cậu ta nháy mắt
“Không sao, bổn cô nương này mà đưa cậu đi, đảm bảo sẽ trả cậu về nguyên vẹn không trầy xước”
“OK, hứa đó nha”
“HiHi”