Đọc truyện Em Là Nữ Hoàng Trái Tim Anh – Chương 4: Buổi đi xem ca nhạc (phần 1)
Tiếng nhạc rộn rã, mọi ngươi xung quanh vui vẻ cười đùa, ca hát, như trong một lễ hội lớn..
Phi Ảnh kéo tôi chạy như bay qua các giang hàng mới mở, gọi với ra sau
“Nhanh nhanh lên Khanh, mày làm gì chạy chậm như rùa ấy”- nó cố gắng thở lấy hơi rồi nói tiếp- “ Chậm là coi chừng chỗ đứng cũng hết chứ lị”
Tôi nhìn nó, nghi hoặc giả vờ kéo dài giọng- “ Hồi nãy đứa khỉ nào ngủ quên cần tao sang gọi đi vậy ta??”
Nó đứng ngay lại, ngượng ngùng xoay lại tôi, gãi gãi đầu “ Tối qua tao thức hơi khuya, xin lỗi nha”
Tôi làm mặt giận, ngẩn mặt lên trời, không thèm nhìn nó
Nó ôm lấy tôi, giọng thủ thỉ giỗ con nít-“ Thôi mà, thôi mà, tao biết mày thương tao mà, ngoan ngoan đi với tao đi, tao thương nè, nha nha”
“Ứ chịu”
“Ngoan đi, tối mua trà sữa cho uống nè, chịu hông”- lại dụ dỗ
“Hông chịu” bụng tôi sướng rơn
“Thôi đừng giận nha, tối tao cho mày ăn bít-tết, được chưa, cái đồ lợi dụng cơ hội như gì á”- nó nhăn mặt
Tôi nhìn nó, ánh mắt đầy nghi ngờ – “Hứa nha”
Nó giơ hai tay lên đầu hàng- “Rồi, hứa”
Tôi nhanh chóng tóm lấy tay nó, chạy còn nhanh hơn hồi nãy. Thật là tốt, đi chơi miễn phí còn được kèm trà sữa bít-tết, nói không sung sướng ai tin được chứ ^.^
Tiếng nhạc nhanh chóng cất lên, vui tươi, nhộnnhịp.Thế Hàn – nam ca sĩ mà con bé Ảnh hâm mộ nhất nhanh chóng đi bộ lên sân khấu. Hôm nay cậu ta mặc một chiếc sơ-mi trắng rất lãng tử, phong cách vô cùng quý phái, gần gũi. Bài hát được biểu diễn hôm nay là bài hát Hot nhất gần đây “Làm người yêu anh nhé Baby”
Tiếng hát ấm áp, trong trẻo cất lên giữ gió đêm lành lạnh
“Em lặng im còn anh thì ngồi ngẩn ngơ nhìn khuôn mặt ngây thơ đó.
Em hững hờ quá nên anh lo sợ bơ vơ.
Đợi chờ đôi mắt ngoan em ngại ngùng ngó sang.
Anh thẫn thờ, bơ phờ, đôi mắt mơ.
Anh đã cố đổi thay để mạnh mẽ hơn vì anh sợ cô đơn.
Nói yêu má hồng, mắt cong, bờ môi mọng rất khó.
Vì lo trong trái tim em đã có ai.
Nhưng nếu yêu em là sai thì anh đây không cần đúng.”
Giọng hát ngọt ngào, ấm áp. Đôi mắt đẹp híp lại vì cười đã cướp đi tất cả trái tim các cô gái đứng ở kháng đài, trong đó có cả con bé mê trai đứng bên cạnh tôi =.=||| (thật kì lạ, trong đó lại không có tôi???)
Người yêu ơi… yêu mình anh được không?
Từ giờ và sau này.
Xua lạnh hơi đêm mùa đông.
Là ngày ta sum vầy khỏa lấp con tim hao gầy…lấp trống tình yêu đong đầy…
Hãy để anh chứng minh cho em thấy…
Người yêu ơi… yêu thì có gì sai?
(Đâu có sai đâu)
Không là anh thì ai?
Để anh đưa em về.
Là tình yêu mãi mê. Mặc kệ người ta cười chê.
Bởi vì tình yêu là thế.
Làm người yêu anh nhé? Babe!
Rồi làm vợ anh nhé? Babe!!
Giọng Rap khỏe khoắng vang lên
Không hiểu! Không hiểu! Không hiểu!
Gặp em tự nhiên trái tim nằm bên trái…Nhảy sang bên phải
phép toán anh có thể tính 1+1=2
Anh + em = 3 là sai.
Nhưng tương lai sẽ đúng nếu như ta yêu nhau mãi
bàn phím máy tính chơi nhiều cũng chai.
hoa đẹp đến mấy cũng có ngày tàn phai
yêu xong chia tay ai cũng sợ hãi.
Riêng tình yêu anh trao em
nó rất dai và rất dài…!
Anh đã cố đổi thay để mạnh mẽ hơn vì anh sơ cô đơn
Là khi những nỗi nhớ như sóng xô nơi đây từng cơn.
Là khi em cười đùa bên ai đau đớn nên anh giận hờn
Nhưng yêu em là sai thì anh không cần đúng.
Ý em sao? Ý em sao?”
Như một làn sóng bùng nổ, mọi cô gái trong kháng đài hét lên vang trời….
“CHÚNG EM ĐỒNG Ý”
Thật là một đám mê trai đẹp còn hơn mạng!!! Tôi chỉ biết lắc đầu cảm thán…hix..hix…
(Chin: “ấm ức” chị có chắc là chị không mê trai đẹp không mà chị nói người ta chứ
Khanh: “ngây thơ” chị có đâu nè???
Chin: “mặt gian gian” ai nhìn anh Kiên nhà em ở trần mà đỏ mặt vầy hè???
Khanh: “lườm” còn không phải tại em sao???
Chin: …. “chạy mất tiêu”)