Bạn đang đọc Em Là Hạnh Phúc Đời Anh – Chương 12
SÁNG HÔM Sau khi ánh nắng ban mai chiếu rọi lên căn phòng .
Cô chớp hàng mi cong nhẹ tỉnh dậy .
Bình thường cô dậy muộn lắm , nhưng chắc do ảnh hưởng hôm qua ngủ sớm qúa , lên hôm nay cô dậy hơi sớm
Tỉnh dậy , đập vào mắt cô là khuôn mặt góc cạnh , tinh xảo , nam tính lạnh lùng của anh .
Nhìn ngắm khuôn mặt hút hồn của anh .
Bất giác tim cô đập dữ dội
mặt cô đỏ hồng lên khi cô phát hiện anh đang ôm mình ngủ .
Trời ơi! Cô đang nằm trong lòng anh , xấu hổ qúa đi
không biết hôm qua ôm anh , sau đó mắt díp lại .
rồi sảy ra chuyện gì nữa cô cũng không biết .
Bây giờ tỉnh dậy lại thấy nằm trong lòng anh
chẳng lẽ hôm qua cô đã cư xử không phải với anh , bắt anh ngủ với .
Vì tính cô lúc bình thường khi buồn, hay ôm một ai đó ngủ .
CÀNG nghĩ mặt cô càng đỏ ửng hơn , cô xấu hổ đến nỗi rúc mặt luôn vào lòng anh ngại ngùng
mà cô không hề hay biết rằng ,
anh đã thức giấc và đang nhìn ngắm hành động đáng yêu của cô .
Thấy cô càng ngày càng rúc vào lòng mình .
Anh có cảm giác không ổn lắm , cứ để cô tùy ý như vậy . Anh sẽ không kiềm chế được bản thân nhất.
Thế là anh bèn đánh động cô trước
_ Em tỉnh rồi à
_ Anh! Chào buổi sáng* ngượng ngùng , ngượng ngùng*
_ Em ngủ ngon chứ
– Vâng
_ Thế em đã đỡ buồn hơn chưa?
– Cám ơn anh , em thấy thoải mái hơn nhiều rồi
_ Thật ra hôm qua đã xảy ra chuyện gì thế?
– Hu huhu anh à! Bọn họ không phải là chị em tốt của em
bọn họ là người xấu
bọn họ đã cố tình hại em
bọn họ còn muốn em chết nữa cơ hu hu hu
_ Thôi nín đi , ngoan đừng khóc nữa?
Em nói rõ xem bọn họ làm gì em nào
“yên tâm đi anh sẽ trả thù cho em”
_ Bọn họ giám sui dại em vào nhà anh ăn trộm để anh đánh chết em.
Họ còn nói nếu em chết họ sẽ thuê pháp sư giết em nữa cơ
_ Thế anh có đánh em không?
_ Không đánh
_ Thật ra nếu là người khác thì có thể kết cục của họ sẽ như vậy đấy .
Vì đã có rất nhiều tên trộm vào được , nhưng không ra được rồi đấy .
Chỉ có em là trường hợp phá nệ
– Nhưng em cũng bị anh nhốt vào còn gì
_ Nhốt ! Thế anh đã làm gì em chưa
_ Chưa . Hihi cảm ơn anh đã không giết em mà còn quan tâm , chăm sóc em
_ Vậy em muốn sống với anh , hay sống với họ
– Đương nhiên là với anh rồi , anh tốt hơn họ rất nhiều
_ Vậy thì , kể ra họ mách em đến đây cũng là tốt
_ Vì em đã gặp được anh
anh cố gắng nói chuyện , để quên đi vấn đề kia .
Sao cô lại càng nằm sát vào anh , đã thế lại còn ôm anh chặt nữa chứ . Cô muốn chết cô .
Cho dù rất muốn cô , nhưng anh biết bây giờ là chưa phải lúc .
Lên anh vội vùng dậy , khiến cô đang ôm anh cũng cảm thấy hụt hẫng
_ Anh phải đến công ty đây , em vẫn còn mệt thì cứ ở nhà nghỉ ngơi đi .
Không cần đi làm đâu
_ Vâng , em biết rồi
” ở đây cũng tốt , mình cũng chẳng cần trốn nữa
vậy thì đi làm làm gì?
Ở nhà chơi cho sướng
khi nào buồn thì lại theo anh ấy lên công ty chơi cũng được”
Anh nhìn cô mỉm cười rồi bước ra ngoài .
Còn cô cô quyết định ngủ tiếp . Vì có thức cũng chẳng biết làm gì .
Anh vào phòng làm việc gọi 1 cuộc điện thoại
_ Alô! Chủ tịch
_ Ừ . Tôi giao việc mới cho cậu đây
_ Việc gì đấy ạ?
_ Đi điều tra nhóm trộm ở khu Y Thành phố X cho tôi
_ Vâng
_ Sau đó tìm cách , nhét chúng hết vào tù cho tôi
Án nhẹ nhất là tù chung thân
_ Chủ tịch chúng đắc tội với người à
_BẢo cậu làm thì cậu cứ làm đi , không cần hỏi nhiều
_ Vâng”lần này thì các người tiêu rồi .
Động vào ai không động , lại giám động vào chủ tịch.
Bây giờ thì trở thành tầm ngắm rồi
đừng trách ta độc ác nhé”
kẻ nào làm cô buồn kẻ đó đắc tội với anh .
Anh còn không giám làm cho cô khóc
vậy mà bọn chúng giám làm cô đau lòng khóc lớn ngoài đường
Cho dù bọn chúng cũng gián tiếp đưa cô đến với anh nhưng anh vẫn không thể tha thứ được .
Giám làm người con gái trong sáng , đáng yêu ấy phải rơi lệ thì phải chết.