Đọc truyện Em Là Định Mệnh Của Đời Anh – Chương 7:Siêu mẫu Crystal toả sáng. tại website TruyenChu.Vip
Ngày hôm sau Tràn Hạo cùng với Mạnh Hùng đi đến công ty giải trí Ngôi Sao Sáng của Trịnh Phó Hàn.
Hôm nay là ngày đầu tiên Gia Duyên chính thức bất đầu làm người đại diện của Mystery.
Mạnh Hùng muốn đến xem loạt ảnh đầu tiên của Gia Duyên có đạt tiêu chuẩn mà anh yêu cầu không.
Trong phòng trang điểm Châu Ân cùng thợ trang điểm và nhà tạo mẫu đang cẩn thận hoá trang và chỉnh lại y phục cho Gia Duyên.
Hôm nay cô sẽ mặc những bộ y phục của bộ sưu tập Sunshine mà công ty của Mạnh Hùng chuẩn bị tung ra thị trường vào mùa xuân tới.
Mạnh Hùng, Tràn Hạo và Trịnh Phó Hàn đang đứng bên cạnh nhiếp ảnh gia Kim Khải.
Mạnh Hùng và Trịnh Phó Hàn hơi đắn đo trong lòng.
Bộ sưu tập mùa xuân này là theo phong cách dịu dàng thuỳ mị cùng với hoạt bát và tươi tắn, nhưng Gia Duyên lại là một người lạnh lùng kiêu ngạo không cảm xúc.
Trịnh Phó Hàn cũng giống như Mạnh Hùng, đây là lần đầu tiên anh hợp tác với Gia Duyên nên không biết năng lực làm việc của cô ra sao.
Ba người đứng đợi cô suốt nửa tiếng, các người chung quanh từ phó nhiếp ảnh cho đến những người giúp việc linh tinh đều hồi hợp trong lòng, không biết ba ông chủ lớn này còn nhẩn nại được bao lâu, khi nào sẽ nổi trận lôi đình.
“Cô siêu mẫu Crystal này thật là một người ngạo mạn, dám để Trịnh tổng, Mạnh Tổng và Tràn tổng đứng đợi cô ta lâu như vậy.”
Hai cô người mẫu đứng một bên đợi đến phiên của mình chụp hình, bất mãn nói với nhau.
Nếu đổi lại là người khác biết ba ông chủ lớn đang có mặt tại đây, họ sẽ tỏ ra mình là một người mẫu chuyên nghiệp không làm mắt thời gian của nhiếp ảnh gia.
Kim Khải là nhiếp ảnh gia nổi tiếng nhất tại Thành Phố S, trong lòng anh cũng bất mãn với tính tình kiêu căng này của Gia Duyên.
Cuối cùng Gia Duyên cũng đã trang điểm xong, cô mặc trên người cái đầm màu trắng dài đến gót chân, được thiêu lên những đóa hoa lan hồ điệp màu hồng nhìn vào thật diễm lệ.
Gia Duyên với khuôn mặt lạnh nhạt không một tia cảm xúc, đi phớt qua Tràn Hạo, Mạnh Hùng và Trịnh Phó Hàn.
Tràn Hạo chợt nhíu mày tỏ ra kinh ngạc vì mùi hương sửa tắm hoa anh đào thoang thoảng tỏa ra từ trên người của Gia Duyên xông thẳng vào mũi của anh.
Mùi hương này thật dể chịu không nồng nặc như mùi nước hoa của những người phụ nữ trước đây của anh.
Kim Khải thất vọng xoay lại nhìn Mạnh Hùng và Trịnh Phó Hàn lắc đầu nói.
“Đẹp thì có đẹp nhưng lại quá lạnh lùng, không thích hợp với phong cách của bộ sưu tập Sunshine này của chúng ta.”
Kim Khải nổi danh là nhiếp ảnh gia khó tính nhất, anh luôn yêu cầu sự hoàn mỹ.
Chỉ cần có một phần trăm không đạt được tiêu chuẩn, Kim Khải cũng sẽ không hài lòng.
Tất cả người mẫu mà nghe nói đến cái tên nhiếp ảnh gia Kim Khải, họ đều rùng mình sợ hãi.
Có lần một cô người mẫu chỉ vì một bức ảnh mà bị Kim Khải bất chụp đi chụp lại đến mười mấy tiếng đồng hồ.
“Chuẩn bị.”
Giọng nói nghiêm túc của Kim Khải vang lên, chỉ trong chóc láy tất cả mọi người ai vào chổ nấy.
Ánh mắt hiếu kỳ của mọi người đều dồn hết lên người của cô siêu mẫu Crystal.
Mấy cô người mẫu hạng B đứng bên cạnh trong bụng thầm vui mừng, họ muốn xem Gia Duyên bị Kim Khải khiển trách như thế nào.
Họ đã từng ném qua sự khắc khe của anh.
Tràn Hạo phong độ đứng một bên, đút hai tay vào túi quần tây của mình.
Anh dùng ánh mắt khó hiểu nhìn chằm chằm vào người của Gia Duyên, làm cô hơi ngượn ngùng trong lòng nhưng trên khuôn mặt diểm lệ của cô vẫn bình thản như mặt nước dưới đáy hồ không một tia dao động.
Châu Ân và Tiểu Hồng thợ trang điểm đứng một bên nhìn Gia Duyên bước vào chổ của mình.
Tay Tiểu Hồng rung rung nắm chặt vạt áo của mình, cặp mắt lo sợ nhìn Kim Khải.
Trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người có mặt, một Gia Duyên lạnh lùng ngạo mạn vừa bước lên vị trí của mình liền biến thành siêu mẫu Crystal.
Nét mặt lạnh lùng không cảm xúc của cô được thay vào nét mặt hoạt bát vui tươi sôi động của một cô gái với vẻ đẹp trầm ngư lạc nhạc.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều phát sáng trong sự kinh ngạc, họ hoài nghi Gia Duyên và cô siêu mẫu Crystal có phải là cùng chung một người không.
Sự khác biệt làm người ta phải ngỡ ngàng trong giây lát.
Kim Khải càng chụp càng hăng hái, anh không ngờ Gia Duyên lại là một thiên tài.
Cô thoải mái tự nhiên phát huy ra tài năng bẩm sinh của mình.
Trịnh Phó Hàn nhìn Gia Duyên đến ngây cả người, nụ cười của cô ánh mắt của cô giống y như những vì sao trên bầu trời tỏa ra ánh sáng lấp lánh đang nhìn vào anh.
Sắc mặt của Tràn Hạo đột nhiên tối sầm lại, nụ cười rạng rỡ cùng với ánh mắt đưa tình của Gia Duyên nhìn vào ống kính, làm cho nỗi hận trong lòng của Tràn Hạo càng lúc càng dâng trào, như cơn sống biển gợn lên từng đợt trong lòng anh.
Tay Tràn Hạo đặt trong túi quần tây của mình, bất giác xiết chặt thành nắm đắm.
Gia Duyên như một thiên thần vừa thuỳ mị vừa dịu dàng cô thỏai mái tạo dáng, mặc cho ánh mắt của mọi người đang nhìn chằm chằm vào mình.
Kim Khải nhìn lại những bức ảnh của Gia Duyên trong máy vi tính mà không ngừng gật đầu tán thưởng.
“Tốt, hôm ngay đến đây thôi.
Cảm ơn cô Gia Duyên, đã cho Kim Khải tôi sáng mắt.
Cô là người mẫu chuyên nghiệp nhất mà tôi từng gặp.”
Lần đầu tiên trong đời nhiếp ảnh gia nổi tiếng Kim Khải khen ngợi một ai.
Mấy cô người mẫu cũng kinh ngạc không thua gì với Kim Khải.
Họ không ngờ cô siêu mẫu Crystal quả thật có tài không phải chỉ được hư danh.
Gia Duyên thản nhiên bước ra khỏi khu chụp ảnh, sắc mặt hoạt bát vui vẻ của vừa rồi đột nhiên được thay thế với nét mặt lạnh lùng không cảm xúc.
Cô tao nhã bước đến trước mặt của Kim Khải nói.
“Nhiếp ảnh gia Kim Khải, anh không cần phải khen tôi.
Tôi chỉ làm việc mà tôi nên làm.”
Nói xong Gia Duyên không thèm nhìn đến Tràn Hạo, Mạnh Hùng hay Trịnh Phó Hàn cô bước thẳng vào phòng hoá trang của mình.