Em Là Định Mệnh Của Đời Anh

Chương 21:Quan hệ


Đọc truyện Em Là Định Mệnh Của Đời Anh – Chương 21:Quan hệ tại website TruyenChu.Vip

Anh đi tới quày bar rót cho cô một ly nước lọc, rời định quay lại đưa cho cô.
Nhưng không biết từ lúc nào Gia Duyên đã đứng ngay sau lưng anh.
Con ngươi đen nhánh của Tràn Hạo đột nhiên phát sáng, khi nhìn thấy trên người của Gia Duyên không còn một mảnh vải che thân.
Cô đã cởi hết quần áo trên người mình, quăng tứ tung dưới sàn nhà.
Thân thể tuyệt đẹp của cô hiện ra trước mắt của anh, đánh thức dục vọng mà anh đã cố đẹ nén trong lòng mình.
Tràn Hạo đứng bất động tay vẫn cầm ly nước lọc, anh không kiềm chế được tự nhiên nuốt nước bọt trong miệng mình.
Anh cầm ly nước bước tới đỡ thân thể mảnh mai của cô lên, lúc này đã đứng không vững, anh cầm ly nước đưa đến mép môi của cô, đút cho cô uống một miếng nước lọc.
Tay Tràn Hạo run run khi đụng vào làn da mịn màng như lụa của cô, Gia Duyên vì bị ảnh hưởng bởi thuốc kích thích nên không còn ý thức, cô không thể làm chủ được bản thân của mình.
Hiện tại điều duy nhất cô muốn chính là anh, được anh nâng niu trong lòng.
Gia Duyên đột nhiên dùng tay hắt ly nước trên tay của anh ra một bên.
Tràn Hạo kinh ngạc với hành động của cô, anh nhìn chăm chăm vào người của Gia Duyên.

Gia Duyên lúc này thật quyến rũ cô dùng ánh mắt khiêu gợi, nhìn thẳng vào ánh mắt sắc bén đang cố kiềm nén dục vọng của anh.
Gia Duyên bất giác dùng răng cắt nhẹ bờ môi mềm mại của mình, nhìn vào thật hấp dẫn làm yết hầu của Tràn Hạo di chuyển lên xuống không ngừng.
Mái tóc dài rủ xuống bờ vai trần của cô, cùng với cặp ngực căng tròn trắng như tuyết của Gia Duyên lúc ẩn lúc hiện dưới mái tóc dài của cô làm cho Tràn Hạo không thể nào chịu nỗi.
Anh vội vã cởi bỏ áo vest của mình quăng sang một bên.
Đôi tay mạnh mẽ của Tràn Hạo choàng qua eo của cô, kéo sát vào người mình.
Anh khom xuống áp đôi môi mỏng mà đầy vẻ kiêu ngạo của mình lên trên đôi môi mềm mại của cô.
Không đợi Tràn Hạo tiến thêm một bước, cô đã đưa đầu lưỡi của mình vào bên trong khoang miệng của anh.
Toàn thân anh cứng đờ, hơi thở của anh trở nên bất ổn.
Gia Duyên dùng đầu lưỡi của mình liếm nhẹ nhàng lên đôi môi mỏng của anh.
Lúc này Gia Duyên còn chưa thỏa mãn được sự ham muốn trong lòng mình, cô di chuyển đôi môi của mình xuống cổ của anh, rồi từ từ đi xuống.
Bàn tay mềm mại của cô cởi nút áo sơ mi của anh ra.
Ngực rắn chắc với cơ bắp vạm vỡ của Tràn Hạo hiện ra trước mặt của cô.
Đôi tay mảnh khảnh của Gia Duyên sờ nhẹ nhàng vào cơ bắp của anh.
Tràn Hạo không thể nào chịu nỗi sự cám dỗ này được nữa, anh bế Gia Duyên lên đặt cô ngồi trên bàn.
Cô uyển chuyển choàng chân của mình qua eo của anh, khoá thân thể cường tráng của Tràn Hạo lại.
Anh lưu luyến nhìn vào ánh mắt lu mờ vì dục vọng của cô, điều duy nhất hiện lên trong ánh mắt cô chính là hình ảnh của anh.
Tràn Hạo khom xuống ngậm lấy đỉnh hồng nhạy cảm của cô, một tay thì nắn bóp nhẹ nhàng ngực cô, tay còn lại thì bóp nhẹ bờ mông căng tròn của cô.
Tòan thân Gia Duyên như phát sốt, tay cô luồng vào mái tóc ngắn gọn của anh.
Tràn Hạo liếm nhẽ nhàng chung quanh đỉnh hồng của cô, làm toàn thân Gia Duyên bị kích thích, cô bất giác thốt lên những tiếng rên rỉ mê người.

“Ummm…….Ummm……..Umm…”
Nghe được những tiếng kích thích thốt ra từ miệng của cô, Tràn Hạo đã không thể nào đợi được nữa, anh dùng một tay ôm cô tay còn lại vội vã cởi bỏ quần tây của mình.
Vật nam tính của Tràn Hạo hiện ra trước mắt của Gia Duyên, lúc này trong ánh mắt của anh Gia Duyên chỉ nhìn thấy được một lớp sương mù của dục vọng, đã che khuất đi ánh mắt trầm tĩnh của anh.
Lúc Tràn Hạo chuẩn bị tiến vào cơ thể của cô, đột nhiên chân của Gia Duyên
đá trúng cái bình hoa trên bàn.
Cái bình thủy tinh rơi xuống mặt đất, vang lên tiếng chối tai làm thần trí của Tràn Hạo đột nhiên tĩnh táo lại.
Anh bất giác đẩy Gia Duyên ra, rồi bế cô đặt lên giường, anh thuận tay cầm cái chăn mỏng màu trắng phủ lên thân thể không một mảnh vải che thân của cô.
Gia Duyên khó chịu nằm vặn vẹo trên giường, miệng thì lẩm bẩm không ngừng kêu nóng.
Tràn Hạo đi thẳng vào phòng tắm, anh đứng đưới vòi xen xả nước lạnh thẳng lên người mình.
Toàn thân anh phát hỏa anh dùng những giọt nước lạnh như băng làm dịu đi cơn dục vọng trong người anh.
5 phút sau Tràn Hạo từ phòng tắm bước ra ngoài, trên người anh choàng một cái áo choàng tắm màu trắng.
Tràn Hạo không thèm lau khô mái tóc ước đẫm của mình.
Anh bực bội bước tới quầy bar rót cho mình một ly rượu mạnh, tay nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.

Chất lỏng nóng rát từ từ chảy xuống cổ họng của anh, làm anh cảm giác khó chịu nhíu mày.
Cặp mắt trầm ngâm của Tràn Hạo nhìn vào người phụ nữ đã thành công làm rung động trái tim anh.
Tay của Tràn Hạo bất giác xiết chặt ly rượu mạnh trên tay mình.
Anh không biết tâm tư của mình là sao, vừa rồi trong lòng anh rất muốn, rất muốn cô.
Đúng người anh muốn chính là cô, không phải ai khác chính là cô.
Từ trước tới giờ chưa từng có người phụ nữ nào, làm anh có cảm giác mảnh liệt đến như vậy.
“Không!
Anh chỉ xem Gia Duyên là thế thân của Sở Hương mà thôi.
Anh tuyệt đối không thể nào có tình cảm với cô được.”
Tràn Hạo tự thuyết phục bản thân của mình, đã bị tổn thương một lần, anh không thể ngu ngốc để mình bị tổn thương thêm một lần nữa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.