Em Là Định Mệnh Của Đời Anh

Chương 101:Sở Hương sa bẫy.


Đọc truyện Em Là Định Mệnh Của Đời Anh – Chương 101:Sở Hương sa bẫy. tại website TruyenChu.Vip

Tràn Hạo vừa rời khỏi, tay chân của Sở Hương cảm giác bủn rủn vì bất ngờ, cô dùng tay đẹ lại trái tim đang đập thình thịch của mình.
Trong lòng của Sở Hương hiện lên một cảm giác đau đến thấu tâm can, giống như ngàn mũi dao nhọn đâm thẳng vào trái tim của cô.
Sở Hương đã yêu Thomas Franco Jr mười mấy năm, từ lúc cô lên 15 tuổi khi Thomas Franco Jr nhận về nuôi và huấn luyện cô thành một thuộc hạ trung thành.
Cũng chính vì yêu Thomas Franco Jr nên khi cô biết anh có hôn ước với Tần Gia Duyên, cô đã tiến hành phẫu thuật chỉnh hình, để biến khuôn mặt của mình giống y như Gia Duyên.
Sở Hương nghĩ rằng làm như vậy Thomas Franco Jr sẽ yêu cô, sẽ không còn muốn có được Gia Duyên nữa.
Thomas Franco Jr đã thốt ra những lời hứa hẹn với cô, chỉ cần lần này cô có thể giúp hắn chia rẽ Tràn Hạo và Gia Duyên, sau khi hắn lấy được những gì hắn muốn, hắn sẽ từ hôn.
Thomas Franco Jr đã nói Tần Gia Duyên đối với hắn chẳng là gì cả, cái hắn muốn thật sự chỉ là Tần gia.
Nhưng Sở Hương thật sự không ngờ, Thomas Franco Jr lại thật sự yêu Gia Duyên, còn muốn cưới cô ta.
Suy nghĩ một lúc Sở Hương đã quyết định đi tìm Thomas Franco Jr để đối chất, cô muốn hỏi hắn tại sao lại làm như vậy.
Tại sao lại cưới Gia Duyên, trong khi cô đã vì hắn mà hy sinh rất nhiều.
Sở Hương là một người rất cẩn thận, cô không dùng xe do Tràn Hạo chuẩn bị cho cô, cô sợ Tràn Hạo nghi ngờ đặt máy theo dõi để giám sát cô.
10 phút sau Sở Hương đã ăn mặc chỉnh tề, cô bước ra cửa chính nhìn quanh quất, xem có ai theo dõi cô không.

Sau khi Sở Hương đã xác thực rằng không có người ở bên ngoài, cô mới ngồi vào trong chiếc xe taxi cô vừa mới gọi, rời khỏi biệt thự.
Trong bống đem tĩnh mịch, những tiếng xì xào của chiếc lá lung lay theo cơn gió lạnh, hòa lẫn với tiếng kêu của ve sầu, làm nguời ta có cảm giác rùng rợn trong đêm khuya.
Mười chiếc xe cadillac màu đen của Tràn Hạo, đang ẩn núp dưới những cây cổ thụ, bên ven đường trước cửa biệt thự.
Vì đang suy nghĩ đến Thomas Franco Jr, nên Sở Hương mới lơ là không phát hiện ra có người đang rình rập chung quanh.
Ánh đèn xe Taxi thấp thoáng chiếu ngang qua chiếc xe đậu bên ven đường, khuôn mặt ma quỷ của Tràn Hạo bị ánh đèn sáng rọi vào nhìn thật đáng sợ, ánh mắt tỏa ra sát khí của Tràn Hạo, làm Tạ Chánh và Minh Nguyệt ngồi phía truớc nhìn qua giương chiếu hậu bất giác rùng mình.
“Đuổi theo.”
Giọng nói âm lãnh của Tràn Hạo vang lên, trưa nay Doãn Kỳ đã cho Tràn Hạo biết anh đã tìm được Thomas Franco.
Tràn Hạo ra lệnh cho Doãn Kỳ, hộ tống Thomas Franco về Thành Phố S ngay.
Lần này anh sẽ cho Thomas Franco Jr biết, nỗi đau khổ mất đi người thân là như thế nào.
Một đoàn xe âm thầm đuổi theo sau xe taxi của Sở Hương.
Sở Hương ngồi trong xe, nhưng lòng cô xa tận chân trời, cô không thể nào tin nổi Thomas Franco Jr có thể đối xử tàn nhẫn với cô như vậy.
Hắn cũng biết, ngoài hắn ra trong lòng cô không còn chỗ trống cho bất cứ người đàn ông nào khác.
Sở Hương cắn chặt răng của mình lại, cô phải tìm Thomas Franco Jr hỏi cho ra lẽ, tại sao hắn lại nuốt lời.
Tại biệt thự của Thomas Franco Jr, tiếng đập phá đồ đạt cùng với tiếng đánh người ầm ĩ, làm cho thuộc hạ của Thomas Franco Jr đứng một bên thấp thỏm lo sợ trong lòng.
Thomas Franco Jr vừa nhận được tin, bang Black Eagle bên Italy đã bị bang Thiên Địa tàn phá và chiếm lấy.
“Đồ ăn hại, đúng là một lũ ăn hại.”
Thomas Franco Jr vừa lớn tiếng rống lên trong cơn giận dữ, tay trái vẫn đang tiếp tục cầm lên những gì trước mặt của hắn, mà hắn có thể với tới để đập phá.
Hắn hung hăng quăng đồ đạt lên người của thuộc hạ của mình, đang đứng rụt rè sợ sệt bên cạnh.
Dù có bị Thomas Franco Jr làm bị thương, họ cũng không dám động đậy, họ chỉ sợ mình tránh né sẽ càng khiến Thomas Franco Jr nỗi cáu hơn.
Trong lúc này xe taxi đã dừng lại trước cửa biệt thự của Thomas Franco Jr.
Sở Hương với tâm trạng phẫn nộ, cô hùng hổ đi xăm xăm ngang qua những tên bảo vệ.

Tên nào dám đứng ra ngăn cô lại, Sở Hương liền ra tay cho hắn một bài học nhớ đời.
Đoàn xe của Tràn Hạo dừng lại cách cổng biệt thự khoảng 10 mét, kính xe bên Tràn Hạo từ từ hạ xuống.
Khuôn mặt kiêu ngạo của anh, bất giác hiện lên một nụ cười nguy hiểm.
Anh vươn tay ra hiệu cho thuộc hạ của mình, tấn công vào trong biệt thư.
Tạ Chánh mở cửa xe cho Tràn Hạo, anh oai nghiêm bước xuống xe, anh thản nhiên ung dung bước theo sau đám thuộc hạ của mình.
“Các người mau tránh ra!.”
Sở Hương điên tiết lên, cô tức giận quát lên với thuộc hạ của Thomas Franco Jr lúc này đang chặn cô lại.
Bước chân của Sở Hương chợt khựng lại, khi cô nhìn thấy Thomas Franco Jr đang điên cuồng phát ra cơn thịnh nộ trên người của thuộc hạ.
Thomas Franco Jr chợt ngừng lại hành động điên cuồng của mình, hắn nhìn Sở Hương.
“Sao em lại ở đây?.”
“Sao em lại ở đây?
Anh còn hỏi em, anh đã hứa gì với em !.
Anh nói anh sẽ không cưới Gia Duyên, nhưng tại sao bây giờ anh lại thất hứa, còn đưa cô ấy về Italy để chuẩn bị cử hành hôn lễ.
Anh còn vì cô ấy mà trở mặt với Tần Gia Uy và .”
Sở Hương tức giận nhìn Thomas Franco Jr nói với giọng trách móc.

“Sở Hương!
Em ăn nói hàm hồ gì vậy?”.
Thomas Franco Jr tức giận nhìn chăm chăm vào Sở Hương nói.
“Hừ………
Anh còn muốn giấu em.
Tràn Hạo đã nói cho em biết, anh và Gia Duyên sẽ về Italy để cử hành hôn lễ.”
Sở Hương hừ lạnh một tiếng, cô nhìn Thomas Franco Jr với ánh mắt tức giận.
“Tràn Hạo.
Hắn đã nói như vậy?.”
Thomas Franco Jr hỏi lại Sở Hương, anh muốn chứng thực đều này.
“Đúng, anh tưởng việc mình làm không ai biết sao?.”
Sở Hương chau mày nhìn Thomas Franco Jr nói với giọng mỉa mai.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.