Đọc truyện Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh – Chương 49
Vừa đến siêu thị tất cả mọi người đều tập trung ánh nhìn vào hắn, Hoàng Ngọc Niệm và Dương Thế Minh như là trung tâm của sự chú ý mọi người bắt đầu bàn tán.
” Soái ca đi siêu thị này”.
“Đẹp trai quá”
“Nhưng hình như anh ta có bạn gái rồi, cô gái bên cạnh kìa”
“Hừ, nhìn cũng tầm thường thôi”
Hắn thấy cô không nói gì sau đó đi nhanh hơn, thấy vậy hắn cũng tăng tốc đi ngang cô sau đó bắt lấy tay cô dắt đi mặt cho mọi người đều ồh lên.
“Kệ bọn họ”
“Em biết rồi”
Hai người cứ thế đi qua khu này đến khu kia, loáng một cái họ cũng đem muốn hết đồ trong siêu thị bỏ vào xe hàng, tới trước một quầy bánh Hoàng Ngọc Niệm nuốt ực một cái.
Đúng là lâu rồi cô vẫn chưa được ăn bánh ngọt.
“Em muốn ăn?” Thấy hành động của cô không khỏi bật cười.
“Ừm, lâu rồi không được ăn”
“Vậy em muốn ăn bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu đi, đừng làm hành động đó mọi người nhìn vào sẽ tưởng anh bỏ đói em đấy!!!”
“Anh… đúng là.. không chọc em là không được à?”
“Haha”
[…..]
Từ khi ở cạnh cô Dương Thế Minh ngày một cười nhiều hơn, đúng là cô gái này đến bên hắn đã làm thay đổi hắn mọi thứ, ông trời đã an bày sẵn Hoàng Ngọc Niệm là người con gái của hắn, mãi mãi dù có trốn thoát cũng không khỏi.
“Hazz.. mõi chân quá…”
Vừa đi mà cô vừa than ngắn thở dài, cũng đúng thôi do hắn cứ lôi cô đi qua bên này xong lại lựa không vừa ý lại chuyển hướng khác không mệt sao được.
Thấy cô than vãn như vậy hắn cũng ngán ngẫm bế cô lên đặt vào xe hàng sau đó đẩy đi hành động làm cô hơi bất ngờ, nhưng dần Hoàng Ngọc Niệm cũng thích thú.
Được một lát thì cũng mua đồ xong hai người cùng ra quầy tính tiền, sau đó cả hai cùng về nhà.
[……]
Đem cả đống đồ nặng nề vào nhà, đúng là không đi thì thôi nếu đi thì phải đem đồ về như thế này.
Hoàng Ngọc Niệm bắt đầu trổ tài làm nội trợ của mình, xoắn tay áo lên lấy cuốn bí kíp dạy nấu ăn ra.
Sau đó cậm cụi làm công việc của mình, mà không để ý hắn từ phía sau ôm chặc lấy cô cằm tựa vào vai cô, Hoàng Ngọc Niệm quay lại nhìn hắn.
“Còn ở đó giúp em với nào”
“Chà chà, để anh xem bà xã phu nhân của anh trổ tài mới được”
Dương Thế Minh để ý từng động tác của cô, cứ để cuốn sách sát bên mình cứ một lúc lại nhìn, thấy vậy hắn đem cuốn sách để qua một bên.
“Ơ…. anh làm gì vậy? Đem qua bên đó sao em xem được”
“Để anh dạy cho, không cần phải khổ cực như vậy đâu”
“Lấy tạp dề cho anh!!!”
Hoàng Ngọc Niệm với tay lấy tạp dề cho hắn, nhưng hắn lại bắt cô phải đeo vào chiều cao của cô thấp hơn hắn nên phải nhón chân lên, tên này đúng là cao gì mà cao thế không biết?
Dương Thế Minh thấy cô khó khăn vì chiều cao của hai người nên hắn cúi xuống mặt kề sát mặt cô, làm cô giật mình lùi ra một chút cuối cùng cũng đeo vào được.
“Bây giờ phải nhìn anh tập trung cho kĩ nhé!! Công thức cũng phải thuộc đấy!!”
“Được rồi, được rồi”