Đọc truyện Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh – Chương 2: Tôi Muốn Anh
Chiếc xe của Hoàng Ngọc Niệm đậu ngay trước Bar Club. Từ bên ngoài cô đã thấy nam nữ khoác tay nhau, ôm hôn mãnh liệt làm cô cũng hơi rùng mình. Vào bên trong, đây cũng không phải là lần đầu cô đến bar, nhưng lần đầu tiên cô đến đây một mình. Lúc trước cô chỉ đi với các đồng nghiệp.
Vào quầy cô gọi loại rượu mạnh nhất vì cô muốn uống để quên đi chuyện hôm nay, âm nhạc hòa lẫn điệu nhảy của những cô gái, họ ăn mặc không hề kín đáo hở ngực hở eo. Còn cô do lúc nãy định đi đến bệnh viện nhưng lại gặp chuyện lúc nãy nên đến đây cô áo sơmi với chiếc quần tây đen giản dị.
” Vũ Hạo Văn anh là đồ khốn”…
” Tôi sẽ giết anh…”
” Tôi sẽ tìm người khác, tôi không cần một tên lừa dối tôi.”
“*[email protected]#$-:,,[email protected]&^[email protected],####***”
Cô đã ngà ngà say nhưng miệng vẫn không ngừng rủa hắn ta cô vì hắn ta mà gìn giữ thân mình mấy năm trời.
Haha…..
“Đêm nay tôi sẽ tìm một người khác, để tôi cho anh biết tôi không cần anh nữa”
Hoàng Ngọc Niệm đứng dậy loạng choạng tiến lại bàn của một người thanh niên. Cô ngã vào người anh ta. Anh ta mặc áo sơmi đen bung 2 nút trông cực kì quyến rũ, anh ta ngạc nhiên khi thấy ở đâu ra cô gái này vậy,mùi rượu nồng nặc còn ngã lên người anh ta nữa chứ. Cô gái này không muốn sống rồi sao….. anh ta nhìn cô gái đang nằm trong lòng mình, cô ta vuốt ve ngực rắn chắc của anh sờ soạn, anh đẩy cô ra và đứng lên.
” Cô kia cô say rồi về nhà nhanh đi, ở đây không chừng gặp lưu manh đấy!!”
Nói xong anh quay người định đi, cô đứng lên do say quá nên vẫn loạng choạng.
” Anh kia, đứng lại, tôi nhắm trúng anh rồi, tôi muốn anh” cô chỉ thẳng anh bước đến gần.
Dương Thế Minh nhíu mày nhìn cô đang tiến về phía mình.
” Dương Tổng….”
Tên vệ sĩ phía sau định cản cô lại nhưng anh ra hiệu lui.
” Nè anh trai gì đó ơi, tôi muốn anh đêm nay phục vụ tôi được chứ, anh muốn bao nhiêu tiền “.
“Haha… được nếu cô muốn nhưng giá hơi cao đấy”. Anh nhếc môi cười nhìn người con gái không biết sợ chết kia.
Cô dính sát vào người anh vuốt ve khuông mặt anh tú đó, đặt tay lên ngực anh vuốt ve qua lại, khẽ cởi cúc áo sơmi của anh. Đôi môi đỏ mộng khẽ mở, dùng ánh mắt quyến rũ anh. Tiểu yêu tinh này đúng là gan trời đây dám dụ dỗ anh, được để đêm nay anh làm thịt cô ra sao.
Anh ra hiệu cho tên vệ sĩ đi trước, anh cúi nhìn tiểu yêu tinh trong ngực khẽ nhếc môi bế cô vào phòng riêng của anh.
Vào phòng anh đóng chặt cửa quăn cô lên giường đặt cô nằm dưới thân mình. Anh bắt lấy tay cô, đem cô kéo vào trong ngực, hai tay khóa nhanh eo nhỏ của cô, làm cho cô không thể giãy ra khỏi hắn, cúi đầu hôn trụ cánh môi anh đào.
Hoàng Ngọc Niệm muốn tránh khỏi anh, nhưng mà….. dưới nụ hôn bá đạo của anh, cô dần dần phấn khích.
Một lúc sau cô cũng đã bớt say, phát hiện một người đàn ông đang ôm hôn cô định giằn ra nhưng anh ta giữ chặt tay cô lại cuồng dã hút cánh hoa phấn nộn của cô, chờ khi cô mở ra đôi môi, anh liền thừa dịp tiến vào trong miệng của cô, thăm dò cái miệng ngọt ngào của cô.
“Em muốn tôi?” Anh cơ hồ là dán tại môi cô mà mở miệng.
“Không……”
Trời ạ! Anh phun ra hơi thở nóng rực, làm cho cô không thể phản kháng…… Hoàng ngọc Niệm phỉ nhổ chính mình tự chủ bạc nhược.
“Thân thể của em so với miệng em thành thật hơn.”
Thân thể mềm mại trong lòng, bởi vì bị anh trêu trọc mà run rẩy từng đợt, đồng thời cũng tác động đến dục hoả nóng rực của hắn.
Một tia lí trí cuối cùng bị hơi thở nóng rực của anh thổi đi, cô rên nhẹ một tiếng, dựa nhẹ vào vòng ngực hữu lực của anh.
Làm sao bây giờ? Cô đi bước này sẽ khiến mình khổ sở, nhưng sao vẫn thuận theo tâm mình như vậy?
Anh không cho Hoàng Ngọc Niệm nhiều thời gian để tự hỏi, anh cần chính là cô mê loạn cùng giãy dụa, cuối cùng lại tấn công vào tâm cô, chinh phục thân thể cô, muốn trách thì trách cô không thể tự kềm chế đi!
” Tiểu yêu tinh, lúc nãy dụ dỗ tôi mà sao bây giờ lại không chịu chứ?”
” Ưmm….. thả…. tôi ra..”
” Tha tôi đi…. tôi biết lỗi rồi do tôi say nên không biết anh làm ơn bỏ qua cho tôi”.
” Tha ư… muộn rồi, phụ nữ tự dân hiến đến giường trước giờ tôi không có thói quen từ chối”
“Làm cho tôi tận tình thưởng thức em…… Đường cong duyên dáng như vậy, dáng người xinh đẹp như vậy, tại sao lại có thể không có nam nhân âu yếm thương tiếc chứ?”
Cởi bỏ áo sơmi của cô, đẩy ra hai tay đang che trước ngực, trước mắt nhảy ra đôi gò bồng trắng nõn, phía trên có nụ hoa hồng hồng xinh đẹp.
“Thật đẹp! Vẻ đẹp này…… Chỉ có tôi mới có thể hưởng dụng.” anh cúi đầu cuồng ngạo biểu hiện sự chiếm đoạt.
“Đừng…. ưm….”
Cảm nhận được trước ngực đau đớn cùng nóng ẩm, Hoàng Ngọc Niệm không tự chủ rên nhẹ một tiếng, hé mở mắt, giống như nữ nhân chờ đợi được yêu.
Anh tham lam nhấm nháp trên da thịt cô, miệng càng không ngừng hút hai nụ hoa đỏ tươi ướt át, để khuôn mặt chôn sâu vào nơi da thịt bị hắn đè ép, tham lam hấp thụ hương thơm trên người cô, vuốt ve da thịt non mềm trước ngực.
Cô nhắm lại hai mắt, không dám nhìn sự tra tấn tàn bạo nhưng ngọt ngào của anh. Đáng sợ nhất là trong cơ thể cô bắt đầu tích tụ dục vọng, từng giọt từng giọt tích luỹ, dần dần không thể bỏ qua.
Anh không hổ là thánh tán tỉnh, da thịt trần trụi của hai người thân mật tiếp xúc, da thịt trắng sữa và làn da ngăm đen bí ẩn, phù hợp như thể một đôi.
Bọn họ thật là do ông trời tác hợp……
Bàn tay to của anh đặt tại đầu gối của cô, không hề báo trước mà vặn bung ra đôi đùi ngọc thon dài.
“Không nên nhìn!”
Cô sợ hãi che nơi bí mật của mình, toàn bộ thân thể đỏ bừng thành một màu phấn hồng.
“Đừng xấu hổ! Hoa viên của em rất đẹp.”
Anh một bên nhẹ nhàng dỗ cô, một bên đem thân mình rắn chắc đặt giữa hai chân cô. Anh nhẹ nhàng âu yếm thân thể cứng nhắc, hai tay chạy dọc thân thể mẫn cảm cô, muốn đem ngượng ngùng của cô đuổi đi hết.