Em Là Của Anh, Bây Giờ Và Mãi Mãi

Chương 53: Ngoại truyện 1


Đọc truyện Em Là Của Anh, Bây Giờ Và Mãi Mãi – Chương 53: Ngoại truyện 1

Giới thiệu với các bạn, mình là Song Nghi. À mà các cậu quan tâm mình làm gì nhỉ :”> vào chủ đề chính luôn.

Hôm nay Song Nghi đã mời được ba anh chàng hotboy vạn người mê: Vương Thiên Hoàng, Vũ Khải Minh, Trần Khánh Lâm cùng với tân Luật sư Đỗ Thúy Quỳnh
làm nên buổi phỏng vấn đặc biệt này.

Lâm: Làm ơn hãy nói tên tôi là Richard Waldoski, cảm ơn!

SN: à Khánh Lâm chính là Richard Waldoski các bạn ạ.

Lâm: nhưng tôi vẫn chưa muốn mọi người biết tên, nên không cần giới thiệu! Cô mà làm lộ thông tin, tôi sẽ…

SN: à vâng và hiện tại cô Đỗ Thúy Quỳnh đã đổi họ thành Vũ Thúy Quỳnh ạ. Năm
hết Tết đến rồi, mấy người họ đã bớt chút thời gian quý báu của mình để
đến với buổi phỏng vấn trực tiếp ngày hôm nay. Xin hãy dành một tràng
pháo tay cho họ!!

Lâm: tôi còn chưa nói xong cơ mà *ấm ức*

SN: Chúng ta sẽ bắt đầu với câu hỏi đầu tiên: mỗi người các bạn có thể tự
giới thiệu về mình được không? Về tên, nghề nghiệp, chiều cao, cân nặng?

Hoàng: Vương Thiên Hoàng, 26 tuổi, Chủ tịch Tập đoàn Wonderland, 1m85, 73kg.

Minh: Vũ Khải Minh, 26 tuổi, Chủ tịch Tập đoàn GP, 1m85, 72 kg.

( ồ suýt giống nhau )

Lâm: Ri… à Trần Khánh Lâm, 26 tuổi, ca sĩ, con trai cả của Chủ tịch Tập đoàn Sun, 1m85, 70kg.

Quỳnh: Vũ Thúy Quỳnh, 26 tuổi, luật sư, 1m67, 50kg.

SN: Vâng câu hỏi thứ hai về một nhân vật không được mời trong buổi phỏng
vấn hôm nay ạ (O.o): Cô Thúy Quỳnh có quan hệ gì với nam thần Đặng Tuấn
Kiệt?

Quỳnh: bạn học đại học.


Hoàng: cậu ta rõ ràng là thích em!

Quỳnh: thì sao? Vẫn chỉ là bạn học đại học *lè lưỡi trêu tức Hoàng*

SN: thật ngại quá, đang phỏng vấn thưa các bạn… (==’)

*mọi người lại ngồi nghiêm chỉnh*

SN: Nếu Hoàng nhớ lại mọi chuyện, cô có quay về bên cậu ấy không? Có vẻ như rất nhiều câu hỏi về Quỳnh đó.

Quỳnh: cái này… nếu không có sự việc Hoàng và Phương… rồi Phương mang thai thì có lẽ là có.

Hoàng: anh đã nói anh không làm gì cô ta mà.

Lâm: cậu ta nói dối đó, em đừng tin cậu ta!

Minh: đường đường là doanh nhân mà chẳng nghiêm chỉnh chút nào.

*ồ, thanh niên nghiêm túc đây rồi*

SN: Khánh Lâm, cậu thích Quỳnh thật, hay chỉ lợi dụng cô ấy? *vẻ mặt nghiêm túc*

Lâm: cô này, đừng có dùng vẻ mặt đó hỏi tôi. Tôi thích hay không thì liên quan gì đến cô?

SN: thật ngại quá, đây là phỏng vấn… mong bạn trả lời, nha?

Lâm: tôi không biết.

(==’)

SN: câu trả lời CÓ ÍCH nhất tôi từng biết. Vâng, cảm ơn bạn. Câu hỏi
tiếp theo: biết Quỳnh là em gái ruột, không được yêu cậu vẫn vui chứ
Minh?

Quỳnh: cô có thấy càng ngày cô càng quan tâm đời tư của người khác quá rồi không Song Nghi?

SN: tôi chuyên đi bới móc đời tư mà, í lộn, tôi chỉ thỏa mãn sự tò mò của những người khác thôi.

Minh: Hỏi thừa quá, tất nhiên là không vui rồi!

SN: nếu cho cậu hai lựa chọn: một, Quỳnh không phải là em gái cậu, ba má
cậu sẽ rất buồn vì mãi vẫn không tìm được con gái, má cậu vẫn bị câm như vậy; hai là, Quỳnh là em gái cậu, cậu không thể yêu, nhưng má cậu lại
có thể nói được, cậu chọn cái gì?

Minh: chọn giữa người yêu và gia đình à?

SN: đúng rồi!

Hoàng: nếu tôi là cậu, tôi sẽ đốt nhà người viết ra tình huống đấy!

*Minh giơ ngón cái về phía Hoàng*

SN: khụ… khụ… câu hỏi tiếp theo: Quỳnh đã là em gái Minh rồi, vậy sau này Minh ế cả đời, đúng không?

Minh: câu này trả lời không thì mất hết hình tượng nam thần vì đã không chung tình, có thì mất hình tượng với các cổ đông. Tưởng tượng đến cảnh tôi
đầu tóc bạc phơ 60 năm vẫn đơn côi một mình…

SN: mong cậu nói đúng trọng tâm… (==’)

Minh: tôi không trả lời đấy, bộ cô bắt ép được tôi à !! Cô còn quá đáng tôi cho cô mất việc!


SN: Mi an nề dô!! (Tiếng Hàn có nghĩa là “Tôi xin lỗi”, Song Nghi thích thể hiện đó mà) Vậy khi mua nhiều đồ cho Quỳnh như vậy, Minh có tiếc
tiền không? Trang sức, điện thoại, váy…?

Minh: mua cho cô ấy thì tất nhiên là không rồi, tiếc cái gì chứ.

SN: hình như Hoàng ít khi mua đồ tặng Quỳnh thì phải, có phải cậu tiếc tiền? Hay cậu vô tâm?

Hoàng: Tiếc tiền cái gì? Chẳng qua người viết truyện không kể ra đó chứ!! Tôi còn
đưa thẻ cho cô ấy mà. Hơn nữa, tôi còn trao cả thân tôi cho cô ấy, chẳng phải đó là thứ vô giá nhất sao! *có vẻ bị ấm ức*

Lâm: vô giá là free hả? *nhếch môi*

Minh: trao thân ư? Chuyện đó nếu Quỳnh không phải em gái tôi, tôi cũng làm được.

SN: stop, please! Quỳnh này, nghe nói sống chung với nhau nhiều năm như vậy mà Hoàng và cô vẫn… ừm… chưa làm gì nhau… cùng lắm là hôn? Vậy… cô có
nghĩ, Hoàng yếu… không?

Quỳnh *đỏ mặt*: sao tôi biết được!

SN: cô có lần nào nghĩ tới việc “kiểm nghiệm” chưa?

Quỳnh: chưa từng!

Hoàng: em lại nói dối rồi!! Em có muốn kiểm nghiệm không… thật sự là anh đâu có…

Lâm & Minh: khụ khụ… e hèm…

Hoàng: à đang phỏng vấn, chẳng qua là tôi muốn giữ lại sự trong trắng cho cô ấy đến khi cưới!

SN: anh đúng là người chồng quốc dân ~~

Hoàng *vuốt tóc*: còn phải nói sao?

Quỳnh: tôi và anh ấy chưa cưới nhau.

Minh: cậu ta đâu phải em rể tôi!

Hoàng: một năm em bỏ ra Bắc thay đổi nhiều quá, nói chuyện toàn phũ với anh *ấm ức*

Quỳnh: em là phụ nữ, một mình sống ở nơi xa lạ phải mạnh mẽ lên chứ =))

Lâm: khi một người phụ nữ yêu được một người đàn ông tốt, cô ấy không cần trưởng thành!

Hoàng: ý cậu tôi là thằng không ra gì à?


Lâm: tôi đã nói gì chưa?

SN: các bạn… đang phỏng vấn… phỏng vấn… phỏng vấn… (chuyện quan trọng
nói 3 lần). Được rồi, câu hỏi tiếp theo, Khánh Lâm, tại sao cậu lại phải hại Quỳnh mới đạt được mục đích vậy? Vui lòng phân tích kỹ càng cụ thể
và trả lời nghiêm túc!

Lâm: e hèm. Phân tích hả? Nói một cách đại khái là tôi muốn xem xem giữa sự
nghiệp và phụ nữ, hai người họ sẽ chọn bên nào. Theo như tôi dự đoán,
thì có vẻ nghiêng về phía phụ nữ, vì cô ấy mà vứt bỏ tất cả, ngay đến sự nghiệp của gia tộc cũng không cần. Tôi nói làm hại cô ấy bao giờ? Hại
nhưng không phải hại chết, tôi chỉ lợi dụng cô ấy để chiếm được
Wonderland và GP, tôi chưa hề ra tay, à mà thực ra là rồi. Chuyện tai
nạn xe kia, tôi biết chắc chắn một trong hai người Hoàng và Minh sẽ ra,
nói chung mọi chuyện trong ngày sinh nhật tôi, tôi đã dự đoán hết rồi.
Chỉ vậy thôi…

SN: cảm ơn vì đã chia sẻ, vậy kế hoạch tiếp theo của anh là gì?

Lâm: tất nhiên là giết bọn họ rồi!

SN: *có nhất thiết phải nói thẳng ra thế không hả trời* vậy anh có từng nghĩ, anh giết bọn họ thì Quỳnh sẽ nghĩ như thế nào? Hay là anh sẽ giết luôn cô ấy?

(Hoàng, Minh, Quỳnh nín thinh)

Lâm: nếu tôi chọn, tôi sẽ chọn thủ tiêu cô trước khi trả lời câu hỏi này.

*Toát mồ hôi*

SN: à à à dù gì cũng sắp sang năm mới rồi, mỗi người cũng nên nói một
câu gì đó chúc fan hâm mộ chứ… nhỉ nhỉ?? ( vội vã đổi chủ đề ) Có ai để ý tính cách của mấy người này khi phỏng vấn và trong truyện khác hẳn nhau không? Minh nghiêm túc còn Hoàng thì nhí nhố, Quỳnh lạnh lùng hơn, Lâm… à thôi…

Minh: phỏng vấn hãy để tôi tỏ ra mình là soái ca nghiêm túc đi!

Hoàng: vì Quỳnh trở lên lạnh lùng nên tôi phải nhí nhảnh, thế mới hợp nhau!

Lâm: tôi không có ý kiến!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.