Đọc truyện Em Là Cô Bé Của Anh – Chương 53: Ngày Cuối Được Ở Cùng Em
Cái hè buồn bã với tôi cũng dần qua đi. Nhưng ai đâu biết được cuộc đời nó như thế nào.
– Huhuhu anh ơi…..em chạy lao thẳng lên phòng ôm tôi mà khóc.
– Sao mà khóc thế cún yêu của anh……tôi lấy tay lau nước mắt cho em.
– Huhu em không muốn xa anh đâu huhu :cry::cry:…..em ôm tôi chặt cứng rồ dụi đầu vào ngực tôi mà khóc.
– Sao sao lại xa anh hả anh ở đây mà……
– Huhu em không biết đâu huhu……tôi nhìn em khóc trông em tội lắm.
– Sao có chuyện gì kể anh nghe,……
– Huhu :cry::cry:……
– Nhưng trước tiên em phải nín đi đã…….nói rồi tôi lấy tay lau nước mắt cho em.
– Hịxhịx mẹ em sắp đi công tác nước ngoài, mẹ muốn em đi cùng nhưng em không muốn đâu em muốn ở lại với anh cơ huhu……em lại ôm tôi chặt cứng mà khóc, tôi thẫn thờ người khi nghe em nói như vậy. Em sắp xa tôi, giờ tôi biết phải làm sao giời. Tôi cũng muốn em ở lại cùng với tôi lắm nhưng tôi cần phải suy nghĩ những điều tốt cho em.
– Anh, anh nói gì đi chứ hịxhịx…..em làm xua tan đi những dòng suy nghĩ của tôi.
– Ừkm anh đây……tôi ôm chặt em như một món đồ quý mà tôi sợ mất, nhưng cũng chẳng thay đổi được gì cả. Đêm trước hôm này cả em và mẹ ra sân bay để đi qua Mỹ. Em trốn mẹ sang nhà tôi ngủ với tôi, để hai đứa còn được thủ thỉ với nhau lần cuối.
– Anh này xa em anh nhớ giữ gìn sức khỏe nha…..
– Ừkm anh biết rồi, em qua đó nhớ ăn uống đầy đủ đó biết chưa. Không tăng được cân nào là chết với anh đó……
– Anh ơi em không muốn xa anh đâu…..tôi lấy ngón tay nhấn nhẹ vào chán em.
– Hư em nhớ ngoan nghe lời mẹ nha em……chuyện trò xong rồi em vòng tay qua ôm tôi, đầu gối lên ngực tôi. Rồi dần dần em chìm vào giấc ngủ, còn tôi thì vẫn thức tôi suy nghĩ về những tháng ngày ra sao nếu không có em. Nó sẽ tẻ nhạt như thế nào, tôi nhắm chặt hai mắt lại mà nước mắt chảy ra. Tôi không giám khóc to, tôi sợ, tôi sợ em, mẹ tôi lại thấy tôi yếu duối. Tôi biết mẹ ở nơi nào đó luôn chúc phúc cho hai chúng tôi. Chỉ 5 năm thôi là em sẽ về, 5 năm thôi nhanh mà chỉ bằng một cái chớp mắt. Tôi không ngủ được, sáng mai tôi còn là bao nhiêu dự định, bao nhiêu kế hoạch. Tôi không muốn sáng mai em phải buồn, tôi muốn em vui trước lúc đi. Rồi con gà nó cũng gáy, đồng hồi điểm 5h00 sáng.
– Nga ơi dậy đi…..tôi lay lay em dậy.
– Hịxhịx…….em ngồi dậy lấy tay dụi dụi mắt.
– Nào dậy đánh răng rửa mặt đi rồi đi ra công viên ăn sáng với anh nhanh lên……
– Dạ chờ em tí……xong xuối tôi với em đi bộ ra công viên, tôi và em ngồi ở một góc quán nhỏ nới mà có thể ngắm được mặt trời mọc. Không như hôm qua, hai đứa nhiều tâm sự nói với nhau mà giờ hai đứa chỉ ngồi im lặng không nói với nhau một câu nào hết. Hai đứa ăn sáng xong, tôi và em cùng nắm tay nhau đi trong công viên. Không còn những tiếng cười đùa vui vẻ như mọi ngày. 9 giờ sáng hôm nay em phải đi rồi, nhanh quá thời gian qua nhanh thật.
– Alô chúng mày đâu rồi tôi gọi cho bọn thằng Đại…..
– Rồi xong…..
– Ok……
– Đi em…..tôi kéo tay em chạy thật nhanh đến một góc của công viên. Tôi lấy tay che mắt em lại.
– Anh làm gì thế…..
– Đi theo anh….đi được một đoạn thì tôi bỏ tay ra. Em đứng khựng lại, một góc nhỏ của công viên được bọn bạn tôi trang trí. Bon này cũng có hoa tay phết, những cái cây xung quang được chúng nó buộc những quả cầu cây thông noel và ri băng được thắt hình cái nơ. Ở giữa chúng nó đốt nến thành hình trái tim ở giữa có chữ “MISS” chắc chúng nó cũng kì công lắm. Tội nghiệp chúng nó phải thức dậy sớm đi chuẩn bị. Vào tao cũng cảm ơn bọn mày đã giúp tao trong ngày hôm đó. Em đứng nhìn xung quang một hồi lâu rồi em quay lại nhìn tôi với hai mắt rưng rưng nước mắt.
– Sao khóc con hâm này…..tôi lấy tay lau nước mắt cho em.
– Hixhix em không muốn xa anh đâu……trông em mà tôi thương quá, tôi cũng chẳng muốn xa em.
– Thôi ngoan nào đi nhanh rồi về với anh nha…….
– Anh nhớ đợi em nha không được yêu cô khác đâu đấy, e biết được thì coi chừng với em…..
– Ừkm anh biết rồi con mắm của anh…..rồi em kiễng chân lên hôn tôi nụ hộn cuối cùng em dành cho tôi.
– E hem……bọn thằng Đại đi ra, có thằng Viết, con Hân, mấy đứa con gái bạn em, thằng Long. Em nhìn thấy chúng nó ra em ngượng đỏ mặt quay đi che mặt cười. Ít ra thì em cũng vui rồi buổi tiệc chia tay của cúng tôi cũng chẳng có gì ngoài mấy cái kẹo và cái bánh kem. Em thì cười tít mắt vì mấy đứa nó là chò. Tôi cũng vui vì em cười, sắp đến 8h rồi tôi phải đưa em về sớm để ra sân bay. Tôi tiễn em ra sân bay.
– Nga ơi nhanh nào con…….mẹ em gọi em.
– Dạ……..em nắm tay tôi, mắt em rưng rưng nước mắt.
– Em đi đi……rồi em kéo cái va li đi mà đầu cứ ngoái lại nhìn tôi. Rồi bất chợt em buông tay ra khỏi va li và chạy lại ôm tôi.
– Huhu anh nhớ đợi em nha……tôi cố cầm nước mắt nói.
– Hìhì anh biết rồi……miệng tôi cố gượng cười. Rồi em đi bóng em khuất dần sau dòng người đi lại. Và tôi không được gặp em nữa, cuộc sống tôi chắc sẽ nhạt nhẽo hơn nếu không có My luôn bên cạnh và động viên tôi. Nhưng My àk T chỉ là em gái thôi My àk. Cuộc sống mình vẫn lặng lẽ trôi qua, em qua đấy mình cũng không liên lạc được gì với em. Thời gian trôi qua tôi vào đại học kinh tế. Tôi quen được nhiều bạn mới cũng vui lắm. Trong suốt thời gian học đại học thì cũng chẳng có gì sảy ra với tôi. Và giờ tôi đang vui, em sắp về rồi hốhố tết là tôi được gặp em rồi. Vui quá vui quá hốhố bye bye mọi người nha. Truyện thời trẩu tre của mình đến đây là hết rùi các bé ngủ ngon nha.
13h50 ngày 11 tháng 12 năm 2014