Đọc truyện Em Là Cô Bé Của Anh – Chương 2525
– Milu, milu….tôi gọi con milu, nó vẫy đuôi chạy tới chỗ tôi rồi ngồi xuống dưới chân tôi. Tiếp tục tôi lật cuốn album, đây cái ảnh này là tôi chụp em lúc ở can tin hôm ấy em giận tôi……….
– Ê thằng kia có gì mà mày buồn thế….thằng Viết hỏi tôi.
– Ừ không có gì đâu, mày làm gì mă cứ bấm bấm điện thoại suốt thế hả….
– Hìhì, tao đang nhắn tin với bé Hân….nó cười cười nói.
– Đm thằng chó, có gái quên bạn mày, mà mày không để nó học cứ nhắn tín với nó suốt thế….
– Tí tao rủ nó đi uống nước mày đi không….nó bấm bấm điện thoại rồi nói tôi.
– Ừ ok con dê, xéo cho ông đi ngủ cái….tôi quay sang My thì thấy My đang nhìn chằm chằm tôi. My thấy tôi quay qua liền quay mặt đi chỗ khác, mặt My đỏ ửng lên. Tôi cũng không hiểu chuyện gì nên tôi gục mặt xuống ngủ tiếp.
– Đi mày…..thằng Viết lay lay tôi.
– Àk ừ….tôi đứng dậy cúng nó đi xuống can tin cùng với nó.
– Ê mày hai nàng kia kìa….thằng Viết đi vào chỗ góc can tin. Hai nàng thì ra là có cả em nữa, em hôm nay không nhìn tôi như mọi khi em thấy tôi nữa. Tôi ngồi xuống em lơ lơ tôi.
– Mày uống gì…thằng Viết hỏi tôi.
– Ừ gì cũng được….rồi thằng Viết với con bé Hân nói chuyện rôm rả, cò tôi với em chảng ai nó chuyện với ai câu nào. Chắc em giận tôi rồi, thôi để về nhà rồi dỗ vậy. Tùng tùng tùng tiếng trống vang lên, tôi với thằng viết về lớp. Nhìn thằng Viết hớn hở thế nó cũng chẳng để ý gì đến tôi. Về đến lớp tôi đặt ass vào chỗ ngồi thân thương thì.
– Sao mà buồn thế….thì ra vẫn có người biết tôi buồn, My hỏi tôi.
– Àk không có gì đâu….rồi tôi móc trong túi ra cái kẹo mút đưa cho My.
– Sao tự nhiên cho tôi kẹo….My tròn xoe mắt hỏi tôi.
– Thì cảm ơn lúc nãy chép bài hộ T…..rồi My cầm cái kẹo hí hửng cười, còn mình thì buồn thúi ruột.
– Cô vào rồi kìa….My đứng dậy cùng cả lớp còn tôi thì cứ ngồi kệ thầy.
– Anh kia sao không đứng dậy….ông thầy chỉ tôi, tôi vẫn ngồi lì đấy rồi ông thầy nói tiếp.
– Anh bước ra ngoài cho tôi….tôi đứng dậy bước ra ngoài, đang buồn tôi muốn đi dạo dạo đâu đấy. Rút điện thoại ra nhắc tín cho thằng Viết kêu nó tí nữa về mang cặp về hộ tôi luôn. Tôi đi ra cổng sau rồi lén lén trèo ra ngoài, tôi cứ như là diệp viên ák, trèo như siêu nhân luôn. Về nhà thằng Viết tôi lấy cái xe vịn ga đi vòng vòng quanh quanh phố xá, ngắm đường ngắm xe cộ. Lượn vòng vòng thì kít….kít….xoạt…xoạt tôi đi đụng phả người ta.
– Xin lỗi….tôi dựng xe dậy rồi chạy lại đỗ người ta dậy may mà họ đi xe đạp với lại tôi cũng đi từ từ nữa.
– ây za…..thì ra là một cô bé chắc cũng tầm tuổi tôi, trông cũng xinh lắm.
– Cho anh xin lỗi….tôi đỡ cô bé dậy.
– Đi đứng kiểu gì đấy không để ý đến người khác àk….cô bé nhăn mặt nói.
– Cho anh xin lỗi, em bị sao không….cô bé nhăn mặt ngước lên nhìn tôi và thay đổ ngay thái độ mặt.
– Anh T phải không….cô bé ngác nhiên hỏi.
– Ừ ai vậy có quen nhau không nhỉ….tôi cũng ngạc nhiên không kém.
– Em nè…
– Ủa em nào….
– Em con chú Phong bạn ba anh đó….
– Ủa mà em Trinh hả sao anh thấy em lạ quá….tôi ngạc nhiên hỏi Trinh. Con chú Phong thì tôi biết nhưng phải từ lúc tôi học lớp 5 đến giờ tôi không gặp. Mà sao trông Trinh khác quá đi mất.
– Dạ em nè….
– Bữa nay sao em khác quá vậy….tôi quá ngác nhiên hỏi Trinh, giời con bé xinh quá không như hồi trước nữa.
– Hìhì….
– Đi qua kia uống nước em….tôi chỉ vào quán nước gần đấy nói.
– Dạ….vào quán nước tôi với Trinh gọi nước ra.
– Em đang đi đâu đấy…..tôi hỏi Trinh. Vietbook.mobi
– Dạ em đi mua mấy quyển vở, mà anh đi đâu mà mặc quần xanh áo trắng thế kia….tôi uống miếng nước rồi trả lời.
– Ừ anh trốn học đi dạo ák mà….
– Sao anh lại trốn học….Trinh ngơ ngắc hỏi tôi.
– Thì tại anh buồn với chán đời….
– Tại sao anh lạ buồn….con bé này hỏi nhiều thật ấy y như ngày xưa chẳng khác tí tẹo nào.
– Không có gì đâu….tôi với Trinh ngồi bala bôlô một hồi thì cũng đến 10h10 rồi thôi phi lên trường để đón em về nữa.
– Thôi mình về đi anh lên trường còn phải đón bạn nữa….tôi uống hết li nước rồi nói với Trinh.
– Dạ cũng muộn rồi em phải về nấu cơm nữa….tôi tính tiền xong cùng với Trinh dắt xe ra để về.
– Bye bye anh…. Trinh dơ tay lên chào tôi.
– ừ bye em….rồi tôi vịn ga phóng lên trường chở em còn kịp, vừa lên đến trường thì trường đã ra về rồi. Tôi loạng quạng đi tìm em, chạy xuống nhà thằng Viết thì bọn nó về hết rồi.
– Viết ơi, Viết ơi….
– Ơi….thằng Viết chạy ra.
– Cặp tao đâu với mày thấy Nga đâu không………