Em Là Cô Bé Của Anh

Chương 11


Đọc truyện Em Là Cô Bé Của Anh – Chương 11

Đứng trong nhà tôi nhìn ra cái xích đu ở dưới gốc cây xà cừ nhà tôi. Biết bao nhiêu kỉ niệm của em trong tôi lại ùa về. Tôi và em đã có những kỉ niệm vui buồn bên nhau dưới cái gốc cây xà cừ ấy. Cái ngày đầu tiên mà tôi đứng nhìn em lâu đến vậy. Em đang đùa vui với con chó nhật nhà em. Em đâu biết rằng có 1 thằng con trai đang đứng đối diện nhà em mà nhìn em đắm đuối chứ. Em vô tư chơi đùa với con cún mà không để ý gì xung quanh cả. Nhìn em đùa dỡn với con cún tôi mới cảm nhận hết đước cái hồn nhiên ngây thơ,trong sáng của em. Em là 1 người con gái dễ thương, xinh đẹp, nhí nhảnh mà còn đáng yêu nữa. Tôi đang mải ngắm em thì……..
– Thằng kia mày đứng đấy làm gì. Có vào dọn phòng không thì bảo phòng như cái ổ chuột thế kia àk.
– Dạ….chờ con một tí.
Mẹ tôi đây lúc nào cũng to tiếng nhất nhà lúc nào cũng bắt tôi dọn phòng vì ngày nào tôi cũng bầy bừa ra phòng hỏi làm sao mà mẹ không to tiếng được chứ. Mẹ dữ thế thôi nhưng mẹ rất thương tôi mẹ chăm sóc cho cả gia đình. Mẹ là một người đảm đang.
Sau khi ì ạch dọn xong cái ổ chuột của tôi thì tôi chạy xuống nhà.
– a ba về rồi….
Ba xoa đầu tôi rồi hỏi.
– con trai ba hôm nay ở nhà ngoan không.
– dạ con ngoan lắm chứ ba. Mẹ vừa hành hạ con xong ák ba.
– ai hành hạ mày hả thằng kia. Đã 16 tuổi đầu rồi chứ có phải con nít đâu mà. Cái phòng mày lúc nào cũng như cái ổ chuột ák.
Trời ơi mẹ làm 1 lèo luôn làm tôi chưa kịp tiếp thu cái gì cả.

– Bà xa anh hôm nay nâu món gì cho ba con anh ăn nào.
Ba tôi chạy lại ôm mẹ tôi. Tuy ba mẹ tôi cưới nhau đã 17 năm rồi mà cứ như vợ chồng son mới cưới nhau vậy.
– Anh bỏ ra….con kia….!
– Ôi dào ơi ! hôm nào con chả thấy ba mẹ cứ thoải mái đi.hehe.
– Thôi anh đi tắm rửa đi rồi ra ăn cơm. T lại phụ mẹ dọn cơm ăn con.
Thấy chưa chỉ có ba mới làm mẹ hạ hỏa thôi. Dọn cơm nước xong rồi thì ba cũng tắm xong. Gia đình tôi có 1 bữa cơm vui vẻ. Ba nói
– Anh có tin vui cho 2 mẹ con đây.
– Tin gì thế ba ? Ba mua cho con ôtô hả ba ?haha
Tôi nhanh hỏi ba luôn xem có dúng thế không. Biết thể nào chẳng là không rồi. Chưa kịp để ba tôi nói tiếp tôi hỏi luôn.
– Hay ba lượm được cái két sát bên trong có 1 triệu đô như phim ” Nhanh và nguy hiểm” hả ba ?
– Thằng này mày có bị làm sao không đấy mày bị chập àk..?
Mẹ cốc vào đầu tôi 1 cái rõ đau.
– Ba hôm nay được thăng trức 2 mẹ con ạk!
– Dê…..thế là nhà mình giàu to rồi dê…..mình có ôtô rồi dê…….
– Ôh thằng này mày bị chập nặng àk. Ôtô đâu ra chứ….
Đau qua lại bi thêm 1 cái cốc của mẹ nữa. Giờ tôi nghĩ lại tôi vẫn còn thấy đau thấy nhớ đến những cái cốc đầu ấy của mẹ mà giờ tôi muốn cũng chả còn có cơ hội nữa. Mẹ ơi con yêu mẹ nhiều lắm mẹ ạk.
– Ba ơi nhà mình liên hoan đi ba….!
– Ừ thằng T nói cũng phải đó anh.Lâu rồi nhà mình chưa liên hoan.Mẹ nói.

– Thế giờ 2 mẹ con muốn liên hoan như thế nào nào.
– Mình đi nhà hàng nha ba….
– Ừ vậy cũng được ák. Mai là chủ nhật ba được nghỉ nhà mình đi nhà hàng rồi đi chơi luôn nha 2 mẹ con…
– Dê…..ba muôn năm, ba muôn năm.
Vừa nói tôi vừa dơ cả 2 tay lên đồng ý.
– Thôi 2 ba con ăn nhanh lên để em còn dọn….
Ăn xong tôi đi thẳng lên phòng bật máy tính ngồi chơi game 1 tí. Cũng hơn 8h rưỡi rồi thôi tôi tắt máy đi ngủ để mai còn lấy sức đi chơi. Vừa tắt đèn xong leo lên giường đi ngủ thì “choảng” tiếng bát đĩa vỡi từ nhà đối diện. Tiếng người chửi nhau, chạy như bay xuống dưới nhà xem thì thấy ba mẹ tôi đang đi sang đấy. Sang nhà em cùng 1 số người hàng sóm khác. Tôi cũng đi theo, mọi người vào trong nhà xem có chuyện gì thì tôi đứng ngoài hóng. Đang đứng hóng thì tôi nghe thấy tiếng thút thít ở góc hiên. Hình dánh 1 người con gái nhỏ bé đang ngồi ôm đầu gối khóc. Đó là em, tôi lại gần em rồi ngồi xuống gần e. Tôi lấy tay chọc chọc vào vai em. Em vẫn khóc vẫn khóc, em khóc to hơn. Tôi chẳng thể làm gì được cho em vào lúc này vì giữa em và tôi đều là người xa lạ.
– Này này đừng khóc nữa…
– …………..em im lặng em vẫn khóc. Em vẫn gục mặt xuống.
Tôi có cái thói quen là hay ăn keo vào buổi tối trước khi đánh răng rồi đi ngủ. Chợt nhớ rằng lúc nãy cái kẹo mút của tôi,tôi chưa ăn vì mải chơi game. 2 đứa ngồi ở góc hiên tối tôi móc cái kẹo ra và đưa cho em.
– Này nín đi. Tớ cho kẹo này.
Em ngước mặt lên nhìn tôi. Khuôn mặt của em làm tôi xuyến lòng. Em đưa tay cầm lấy cái kẹo của tôi rồi cũng từ từ nín hẳm những vẫn còn nấc. 2 mắt em đỏ hoe rồi sưng húp lên vì khóc.
– Ừ cảm…..ơn…

– Nhớ ăn đi rồi không được khóc nữa nha.
Em không nói gì mà chỉ nhìn tôi bằng 2 con mắt đẫm lệ đấy rồi đưa cái kẹo mút về phía tôi ý muốn bảo tôi bóc. Tôi bóc xong giả vờ cho vào miệng tôi rồi em lườm tôi rồi giựt lại.
– Của người ta mà….
– Ừ thế thì ăn đi không được khóc nữa nha. Xinh vậy mà khóc là xấu lắm ák biết không.
– Người ta khóc thì kệ người ta. Người ta xinh người ta có quyền….
– Mới khen có tí mà đã làm quá rồi. Hết khóc rồi thôi trả kẹo đây.
– Không đấy.
Em cắn 1 cái rồi vứt lại cho tôi cái que rồi cười tít mắt. Nhìn em cười trông mới đẹp làm sao. Em đang cười thì trong nhà lại có tiếng cãi nhau.
– Cô không nuôi được thì cô đẻ nó ra làm gì…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.