Đọc truyện Em Là Cả Nhân Gian Của Anh – Chương 2: Trò đùa “ngoài ý muốn” (2)
Tuy nhiên, trong giây phút mở cửa phòng khách sạn ra, bước chân anh lại có chút chần chừ. Anh quay đầu nhìn lướt qua cô gái vẫn đang ngủ say, hơi cụp mi mắt rồi lấy từ trong túi áo ra một tờ chi phiếu, nhanh chóng viết lên một dãy số, sau đó bỏ vào trong túi xách của cô, cuối cùng mới đẩy cửa đi ra khỏi phòng.
Lương Thần vốn là khách quen của khách sạn Tứ Quý nên nhân viên khách sạn vừa thấy anh ra khỏi phòng thì lập tức đi tới, cung kính hỏi: “Anh Lương, xin hỏi đoạn phim ghi hình trong phòng anh muốn tiêu huỷ hay là mang đi ạ?”
Lúc này, Lương Thần mới nhớ ra rằng khách sạn Tứ Quý có một điểm rất đặc biệt, đó là phòng Tổng thống có lắp đặt camera ở tất cả các góc. Tuy nhiên, vì tôn trọng sự riêng tư của khách hàng nên đoạn phim lưu trữ đều do khách hàng tự mình quyết định lấy đi hay trực tiếp xóa bỏ.
Từ trước tới nay anh đều đến khách sạn Tứ Quý một mình, hơn nữa cũng không phải là loại người cuồng tự luyến, không có nhu cầu mang video kia về nhà để tự thưởng thức cho nên đều xóa cả, nhưng hôm nay, trong phòng anh lại có thêm một cô gái.
Nói cách khác, trong video kia có cảnh anh cùng cô gái đó mây mưa tối hôm qua.
Lương Thần quay đầu, nhìn lướt qua cánh cửa phòng đóng chặt, nghĩ ngợi giây lát rồi ma xui quỷ khiến thế nào lại nói: “Mang đi!”
Lương Thần rời đi không bao lâu thì Cảnh Hảo Hảo cũng thức dậy. Cô nhìn khung cảnh lạ lẫm xung quanh, ngơ ngác chốc lát, trong đầu hiện lên vài hình ảnh vụn vặt.
Rõ ràng, tối hôm qua cô tham gia bữa tiệc của công ty, vốn là người có tửu lượng tốt, vậy mà không hiểu tại sao mới uống có hai ly đã thấy đầu óc choáng váng, cuối cùng được đồng nghiệp dìu lên tầng trên nghỉ ngơi.
Lúc đó, trong phòng rõ ràng chỉ có một mình cô, thế nhưng, không hiểu tại sao sau khi tỉnh lại cô bỗng thấy có thêm một người đàn ông xa lạ.
Mà người đàn ông đó lại nói với cô rằng: “Vậy lấy thân ra trả đi!”
Sau nữa, trong đầu Cảnh Hảo Hảo hiện lên một vài hình ảnh 18+, một nam một nữ, quấn quýt không rời…
Cảnh Hảo Hảo cau mày cho rằng hết thảy chỉ là ảo giác nhưng khẽ cử động lại phát hiện toàn thân nhức nhối. Cô đưa tay vén chăn lên, thấy được những dấu vết rải rác gần như khắp cơ thể, phút chốc sắc mặt cô trắng bệch như tờ giấy.
Thì ra, những thứ cô vừa nghĩ kia không phải ảo giác mà là thật sự!
Cô đã đánh mất tấm thân trong trắng mà mình giữ gìn cho Thẩm Lương Niên suốt bấy lâu nay rồi.
Điều này có nghĩa là cô đã phản bội bạn trai mình.
Nếu như bị Thẩm Lương Niên biết…
Cảnh Hảo Hảo không dám suy nghĩ tiếp, cả người cô bắt đầu run lẩy bẩy. Thậm chí, trong phòng vẫn còn lưu lại hương vị quấn quýt của cô và người đàn ông kia.
Mùi này khiến cô suýt phát điên, vội vàng vơ quần áo, mặc qua loa rồi xông ra cửa như muốn chạy trốn.
Cảnh Hảo Hảo chạy một mạch ra khỏi khách sạn. Lúc này, đêm đã khuya, người đi đường thưa thớt, cô có thể dễ dàng bắt được taxi về căn hộ của mình.
Sau khi về đến nhà, việc đầu tiên mà cô làm chính là phi vào phòng tắm, vừa xả nước vào bồn, vừa lột hết quần áo, nhanh chóng nhảy vào nước gột rửa.