Đọc truyện Em Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào FULL – Chương 62
Hôm nay là một ngày vô cùng quan trọng.
Thời gian qua như thoi đưa, trong nháy mắt tôi và Chung Nguyên đã lấy nhau được sáu năm rồi.
Chúng tôi có một bé trai năm tuổi, tên Chung Quân, gọi yêu là Quân Quân.
Diện mạo của Chung Quân phần lớn là kế thừa của tôi, nhưng ánh mắt lại rất giống Chung Nguyên, lúc nheo lại cứ làm cho người ta cảm thấy nó gian gian thế nào ấy.
Có điều hiện tại bây giờ tuổi nó còn nhỏ quá, còn ngây thơ, cho nên lúc hí mắt lại không có được khí chất biến thái của ba nó, chỉ tổ làm cho người khác nhìn thấy là buồn cười, làm cho họ thuận tay muốn nhéo yêu lên mặt nó thôi.
Hàng xóm nhà chúng tôi là gia đình ba người của một đôi dở hơi.
Đàn ông nhà này là một ông chủ công ty sửa chữa máy tính.
Đương nhiên thực tình thì hắn vẫn là hacker, thuộc thể loại hành tung bất định trên mạng, làm cho mọi người phải say sưa truyền tai nhau mấy truyền thuyết tào lao về hắn.
Phụ nữ nhà này là một nhà văn thần bí đại lười, mỗi lần vỗ ngực tự xưng là đang tìm kiếm cảm hứng viết thì ngay cả ông xã cũng nhịn không được phải rùng mình hoảng hốt.
Đôi vợ chồng thần bí này sinh được một đứa nhóc vô cùng bạo lực.
đứa nhỏ nhà này tên là Tiểu Điểm, so với Quân Quân nhỏ hơn một tuổi, chẳng có việc gì làm, lấy việc bắt nạt Quân Quân nhà tôi ra làm cơm bữa, cướp đồ chơi của nó, giựt tiền lì xì, trên tập viết chữ vẽ nhăng cuội nào chó nhỏ, mèo nhỏ, vịt nhỏ … Đối với những việc này Quân Quân hoàn toàn cam tâm tình nguyện, nhẫn nhục chịu đựng, người làm mẹ nhìn tôi thiệt đau lòng thay mà.
Được rồi, nói tới đây mọi người khẳng định đã biết đôi dở hơi vợ chồng nhà kia là ai, chính là tổ hợp người qua đường Giáp và Tiểu Nhị.
Con gái nhà này tuy rằng bướng bỉnh, nhưng bộ dạng thì siêu cấp đáng yêu, rất là biết lựa gien nha, đối với những điểm đẹp từ diện mạo của ba mẹ nó toàn lọc ra nhưng điểm tinh hoa nhất, chà chà, đúng là xinh đẹp hơn người.
Mỗi khi nó mắc lỗi, chỉ cần mở to đôi mắt vô tội nhìn bạn, làm cho bạn muốn ôm nó vào lòng nhẹ nhàng an ủi, lúc này còn nhớ gì nữa mà tức với chả giận.
Ak, lại nói lòng vòng rồi …
Nhắc lại, hôm nay là một ngày quan trọng, bởi vì hôm nay Chung Nguyên tham gia một chương trình talkshow trên truyền hình.
Chương trình talkshow này chỉ mời những người có tiếng tăm hàng đâu trong các lĩnh vực, rất thu hút người xem.
Ngại quá, hiện nay Chung Nguyên có thể xem là một người thành danh rồi, chuyện này muốn kể phải kể từ chuyện một buổi lễ trao giải.
Cũng vẫn là cái đài truyền hình đó, rảnh rỗi không có gì làm quyết định tổ chức một buổi lễ vinh danh doanh nhân người oa, Chung Nguyên tự nhiên được bê cái giải “Lãnh đạo tiềm năng trong kinh doanh”, đại khái có nghĩa là giải thưởng dành cho người mới xuất sắc nhất đó mà, đáng thương này anh ấy chả thấy nó quan trọng gì, lờ lớ lơ, còn giải thưởng người mới xuất sắc, tôi nghe mà ngạc nhiên sung sướng rụng rời.
Chuyện buổi lễ trao giải Chung Nguyên không thèm nhắc tới, mãi tới một ngày đẹp trời anh về nhà mang theo một chiếc cúp, vừa vào cừa liền đưa luôn cho Quân Quân, nói “Cho con chơi nè”, sau đó ngồi lên sô pha, thuận tay kéo tôi ôm vào lòng.
Cái cúp đó cũng nặng à, Quân Quân bé nhỏ đáng thương phải dùng cả hai tay mới lê nổi nó.
Cuối cùng Quân Quân cũng chả biết cái món này chơi như thế nào, liền đem đi tìm Tiểu Điểm bàn bạc.
Lại cuối cùng, cái cúp thủy tinh bị dán lên rất nhiều giấy màu và vải nhung tạo thành hình em bé, đừng có nghi ngờ nha, giống lắm đó … >.