Em ? Không Hề Dễ Bắt Nạt Đâu ... Cứ Đợi Đấy

Chương 7


Bạn đang đọc Em ? Không Hề Dễ Bắt Nạt Đâu … Cứ Đợi Đấy: Chương 7

Cantin trường:
– Cô hỡi! Cho cháu một một mì tôm nhá – Agnes cười tươi lấy lòng cô bán hàng
– Ok bé Nhật đợi cô một tẹo – Cô bán hàng thiệt là sociu quá đi
– Cô ơi! Cho cháu một mỳ tôm lấy luôn ạ – Jeff từ đâu chen vào gọi
– Của bé Dương đây
– Ớ ớ của cháu đâu cô? – Agnes hỏi
– Sr bé Nhật nha! Hết mất mì rồi. Hay bé Nhật ăn cái khác?
– Rõ ràng cháu mua trước sao cô đưa cho hắn ta? – Agnes khó chịu lên tiếng
– Tại đông khách quá cô không để ý mà. Cô xin lỗi bé Nhật nhé!
– Ghét cô!
Bạn Jeff đứng bên cạnh nãy giờ chứng kiến cứ nhăn nhở ra cười

– Thằng cha monkey ( khỉ ) mông tím. Anh chính thức bị Vương Minh Nhật này nguyền rủaaaaaaaaaaaa – Agnes lườm Jeff đáng muốn lác cả con mắt, giậm chân bình bịch xuống đất rồi bỏ lên lớp
Tự dưng Jeff cảm thấy hành động đó đáng yêu đến kì lạ
TÙNG TÙNG TÙNG
Tiếng trống vừa cất lên thì học sinh tứ phía trong trường ùn ùn kéo nhau về lại lớp để ổn định chỗ ngồi. Những đứa nào còn đang ăn dở thì cố nhét nốt vào mồm mà nhai, mà nuốt đến nỗi phát nghẹn. Hay nhiều bạn đang đi WC phải cố đi thật nhanh cho xong…. vì chẳng ai muốn lên uống nước chè với thầy giám thị dù thầy pha chè phải gọi là ngon hết chỗ chê.
Kem về lớp sau khi lang thang khắp dãy nhà nọ đến dãy nhà kia của trường thì thấy Ice đang ngồi chỗ của Agnes – chỗ kế bên Kem, bèn hắng giọng:
– Đây là chỗ của Nes…. à nhầm của bạn tôi
– Giờ nó là của tôi – Ice lạnh giọng đáp trả
Agnes từ cantin trở về lớp bỗng thấy chỗ ngồi ngang nhiên bị cướp bèn lên tiếng đòi lại “chỗ được coi là của mình”:
– Way hey hey. Stand up ( đứng lên ) trả lại chỗ cho tôi dùm cái. Người đâu mà vô duyên. Chỗ ngồi này chính chủ ha, có đóng dấu chủ quyền rồi ha
– Đóng dấu chỗ nào? – Ice thờ ơ ngước lên hỏi

– Ngay dưới ghế, cái chỗ bên mông phải của anh đó – Agnes chỉ
– Tôi không quan tâm. Chỗ nào tôi muốn thì sẽ là chỗ của tôi
– Bộ anh thích NGUYỄN NGỌC HÀ NHI hay sao? – Agnes nhấn mạnh họ tên của con bạn thân
Ice đang băn khoăn không biết trả lời Agnes ra sao vì chính anh cũng chẳng hiểu. Chỉ vì tự dưng thích ngồi chỗ này thôi.
May thay Ly Uyên giải cứu cho Ice bằng một câu nói khiến cả lớp đang mất trật tự thì tự dưng nháo nhào chạy về chỗ của mình và ngồi im lặng:
– Cô vào! Cô vào chúng mày ơi
* Ly Uyên : người khai sáng ra ” Hội những người hâm mộ Vũ Hoàng Phong và Hoàng Minh Dương lớp 11D ” hay có thể gọi là ” cầm đầu băng đảng ” ( 17 tuổi )
Sau màn chào hỏi cô xong, Agnes vẫn đứng nguyên chỗ cũ không bước đi đâu cả đợi cô đòi quyền bình đẳng cho. Nhưng đời đâu là mơ…….
– Minh Nhật! Em nhường chỗ cho Phong đi. Hãy nghĩ cho Phong vì Phong rất kém văn và cần một bạn học khá văn như Nhi để kèm cặp cho bạn tiến bộ hơn. Em có thể ngồi xuống bàn dưới vì đó là bàn cuối cùng còn thừa chỗ hoặc ….. – cô giáo kéo dài giọng đủ cho Agnes hiểu : em không ngồi bàn dưới thì ngồi đất
– Này thì tiến bộ – Agnes đập bốp một cái vào đầu Ice để thể hiện sự ức chế và thiệt thòi khi rõ ràng đấy mới là chỗ của Agnes.
– Con nhóc bê đê này – Ice quay qua lườm Nes
Agnes bực bội giằng ba lô chuyển lãnh thổ xuống bàn dưới. Không biết do tác giả hay ma xui quỷ khiến mà Agnes ” phải tự hào ” vì được ngồi cạnh ” thằng cha khỉ mông tím “.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.