Bạn đang đọc Em ? Không Hề Dễ Bắt Nạt Đâu … Cứ Đợi Đấy: Chương 32
Kem dậy từ 6:00 AM.
Xách ba lô, phóng xe ra khỏi nhà.
Ice ló đầu ra cửa sổ, nhìn theo Kem mà không hiểu tại sao Kem đi học sớm thế.
Đang trên đường đi học, vô tình Kem nhìn thấy một shop quần áo cực kì dễ thương. Kem bèn bước vào xem thử.
Chọn được ình một chiếc áo crop top hồng nhạt có hình con mèo Pusheen và một đôi giày đế bánh mì trắng kẻ đen. Kem hơi giật mình khi thời gian vào chọn đồ quá 20 phút nên vội cất đồ vào cốp xe rồi đi đến trường.
Vừa chạm mũi giày đến cửa lớp, Kem phải trố mắt nhìn:
– Gì vậy trời? Sao băng đâm xuyên qua cửa sổ đáp đúng chỗ Agnes hay sao mà cả lớp ( trừ Nhã Anh ) túm tụm vào chỗ nó thế?
Lịch sự: đó là hai từ để diễn tả Kem lúc này. Kem bình tĩnh dùng hai bàn tay để tự tìm lối rẽ vào trung tâm của sự thu hút . Chứ như Vương Minh Nhật chắc chạy từ cửa lớp lấy đà rồi cứ thế phi thẳng vào trung tâm của đám đông. Hoặc là vịn vai đứa nào đấy để có thể dễ dàng quan sát được những gì đang diễn ra. Cái đứa bị vịn vai nào muốn vào viện húp cháo hay thăm cô y tá xinh đẹp đâu.
– Way Nhi! Hôm nay sao đi học muộn thế? – Agnes đang mải mê chơi. Khi nhận ra có sự hiện diện của con bạn thân thì ngẩng đầu lên hỏi.
– Kinh! Gọi tao bằng ” Nhi ” cơ đấy! Bận chút chuyện nên đi muộn tí – Kem lè lưỡi đùa.
– Vào chơi giải câu đố cho vui – Agnes bắt đầu chiêu ” rủ rê, lôi kéo “.
– Okay!
– Tiết này cô chủ nhiệm đi họp nên cô bảo đây là ” giờ tự học “. Tao think ( nghĩ ) chính xác hơn là ” giờ tự chơi “. Đố hôm nay sẽ troll hơn mọi hôm. Chơi câu đố lái – Agnes nheo mắt nguy hiểm.
– À à trò này tao biết! Vận động nơron thần kinh hơi bị nhiều à nha!
– Trời trời rớt xuống, mà lại mau co là? – Agnes ” bắt tay ” vào đố luôn.
Thằng nọ, con kia cứ vuốt cằm suy nghĩ làm râu rơi lả tả đầy bàn Agnes.
Ice và Kem đồng thời đập bàn cái RẦM
Ngước mắt lên nhìn hai ” sinh vật ngoài hành tinh ” là biểu hiện của những đứa nào đang có mặt ở đó.
– Can ( có thể ) coi là duyên số trời định hay do số phận đã bị sắp đặt đây? – Agnes chỉ hai cái tay đang ở trên mặt bạn mình.
– Vớ vẩn – Họ đã đồng thanh.
– See ( thấy chưa )!! Đồng thanh nữa nà. Mà thôi, oẳn tù xì xem ai answer ( trả lời ) – Agnes đề nghị.
– Oẳn tù xì ra cái gì là ra cái này!
Lần một: Đều ra lá -> HÒA
Lần hai: Đều ra đấm -> LẠI HÒA
Lần ba ( và cũng là lần quyết định )
– Yeahhhh – Ice hét om lớp vì ra đấm……. còn Kem? ra kéo.
– Con có làm gì nên tội nên tình đâu cơ chứ? Sao ông trời thiên vị thế? – Kem khóc ròng.
– Ăn ở cả thôi – Nhã Anh thản nhiên nói.
– Thánh phá đám – Agnes nói lại.
– Tôi trả lời: Mau co là mo cau. Đúng không SỮA RỬA MẶT ACNES? – Ice trả lời.
Đang gật gù nghe câu trả lời, tự dưng Agnes tháo chiếc giày bên phải, chẳng nói chẳng rằng nhằm thẳng mặt Ice mà phi. Trên đời này vẫn còn hai chữ ” may mắn ” đang ” mỉm cười ” với Ice kết hợp với phản xạ nhanh khi học võ nên suy ra: bạn Ice đẹp trai đã đỡ được ” cú vô lê thần tốc “.
– Còn lần sau, tôi thề có thần Poseidon dưới nước, tôi sẽ nhét cả đôi giày vào lỗ mũi anh đấy – Agnes lật đật chạy ra khỏi chỗ nhặt giày.
Chữ ” KHIẾP ” to đùng hiện lên đầy mặt những đứa nào mà tai chúng nó vừa nghe được những gì cần nghe.
Ai đó vẫn không biết điều, nhe răng ra cười, biểu cảm không có chút gì là hối lỗi.
– Ice! Mày chết chắc rồi! – Quan sát Agnes, Jeff đã quá quen với hậu quả mà Ice sắp phải gánh chịu.
Mọi ánh mắt thương xót đều chiếu vào cái thằng đang đặt mông trên bàn và cười hô hố. Tuy nhiên, do mới vào lớp nên Nhã Anh cũng hiểu được ý nghĩa của ánh nhìn đó. Còn ai thì không để ý, theo chủ nghĩa ” việc của mình, mình cười, kệ họ “.
– Cho anh 3s lết xác ra đây – Agnes gằn giọng.
Ice vẫn câng câng mặt thách thức.
– 1……
– 2………..
Đứa nào đứa nấy chạy tán loạn về chỗ ngồi. Ice bỗng thấy lạ. Nhưng chưa kịp hiểu thì Agnes đã cho Ice câu trả lời:
– 3 – Agnes gầm lên. Một bàn tay nóng như lửa đặt sau gáy Ice, bóp thật mạnh khiến Ice đau ” tê tái “. Cũng có thể Agnes bị nhiễm phóng xạ như ” Người lửa ” Chris Evans trong ” Bộ tứ siêu đẳng “. Nhưng đây chỉ được miêu tả khi sử dụng biện pháp nghệ thuật ” Nói quá ” làm phóng đại mọi chuyện lên cho thêm phần kịch tính thôi, không phải lo Agnes không phải người bình thường ha! Người Trái Đất chính hiệu đấy!
Ice vùng vẫy, cào cấu, cố gắng thoát khỏi bàn tay cứng như đá của Agnes nhưng không thành.
Kem từ phía dưới nhoài người lên:
– Sự trả thù của Agnes……bắt đầu!
Lại chưa hiểu rõ được lời Kem nói, Ice đã bị Agnes túm tóc lôi lên trên bục giảng.
Bỏ qua tiếng kêu oai oái của nạn nhân, Agnes chúi đầu Ice xuống, giơ chân lên gối một phát vào bụng.
Ice đau! Đau đến nỗi không lên tiếng nổi.
– Sữa rửa mặt Acnes này! – Agnes gằn giọng.
Thấy đầu mình nhẹ bẫng, tưởng không bị ăn đòn nữa thì Ice bỗng thấy từ chân truyền lên một loại cảm giác cực kì ” phiêu ling “. Cố gắng nhìn xuống, chân Ice đang nằm trọn dưới chiếc giày Nike của Agnes. Jeff thấy tình hình có vẻ gay cấn nên xồng xộc chạy lên ngăn không cho Agnes đánh thằng bạn thân của mình nữa. Nhã Anh thì bước lên dìu Ice về chỗ ngồi ” dưỡng thương “.
Nhã Anh cũng có chút sợ hãi không dám lên nhưng vì sợ cả lớp sẽ đeo tiếp ình cái danh ” kẻ hèn ” nên Nhã Anh đã bước lên đỡ Ice. Kem nhấc chân định bước tới đỡ nhưng do Nhã Anh nhanh hơn nên Kem đành rút chân về, đứng im ở vị trí cũ. Dù ức chế đến tột độ nhưng hành động nhỏ của Kem cũng không thể qua nổi mắt Agnes. Hmmm…..Ice thì lại hi vọng người đỡ mình là Kem chứ không phải Nhã Anh. Tự nhiên hi vọng thế. Tự nhiên luôn!
– Buông raaaaa
– Để cô xuống giết luôn thằng bạn chí cốt của tôi à? Hạ hỏa, hạ hỏa. Tối tôi mua snack khoai tây về cho cô ha? – Jeff thì thầm.
Agnes giằng ra, đùng đùng bỏ về chỗ. Tất nhiên khi đi qua bàn Ice vẫn muốn giơ tay lên đánh nốt mà lại nghe được hai từ ” xin lỗi ” của ai đó:
– Xin lỗi! Tha cho tôi. Cô đánh thế vẫn chưa đủ hả?
– Chưa! Lần này tha. Còn tái phạm, giết vứt xác qua biên giới – Agnes trở lại trạng thái tưng tửng như bình thường.
– Nước nào? – Ice ngước lên hỏi
– Nhà nước hồi giáo tự xưng IS – Agnes cười gian.
– Cô đúng là độc ác số 1 thế giới -_-
– Còn nhiều người độc ác hơn tôi. Ví dụ như: phù thủy, kẻ sát nhân,……
– Thôi thôi tôi xin!!!
– Chơi tiếp chúng mày êi!! Đi cưa ngọn, về cũng cưa ngọn là con gì?
– Dễ ợt! Cưa ngọn là con ngựa – Thằng lớp trưởng tên Đặng Huy từ đâu nhảy vào.
– Good ( Tốt )! Cây chi hình dáng xinh xinh
Hễ cà thì nhột cùng mình người ta?
Hoài Trang đang ngồi im tự dưng phán một câu ” đậm chất liên quan ” :
– Mang đậm ngôn ngữ địa phương!
– Mày có đáp án?
– Tất nhiên ………là không – Hoài Trang cười tươi.
” Mặt trời ” trong não Kem bỗng chốc bừng tỉnh ” chào ngày mới “:
– Cà nhột là cột nhà!
– Very well ( rất tốt )! Một đàn gà mà bươi trong bếp
Chết một con, hỏi còn lại mấy con?
– 12 con – ” Thánh ” Jeff ” phun ” luôn mà không cần suy nghĩ.
– Oimeoi toàn thánh giỏi mà cứ ” nguy hiểm ngầm ” =_= Không chơi nữa. Bãi triều!!
– Ảo tưởng sức mạnh! Cô nghĩ cô là ai? Hoàng thượng chắc? – Jeff châm chọc.
– Không tôi thì ai? Ai dám? – Agnes nheo mắt nguy hiểm.
– Nhiều nhân tài nữa! Có nói cho cái đứa ” não không có nếp nhăn ” như cô cũng chẳng hiểu.
Có khi nào…………Jeff hôm nay ăn phải gan trời?
– ” Tiện nữ ” to gan! Dám sỉ nhục bổn vương ta! Tội này phải tử hình – Agnes chỉ thẳng ngón tay vào mặt Jeff.
– Tối hết snack nhóa – Jeff cười. Một nụ cười hết sức ngây thơ.
– Chết đói thì tôi cũng không ăn đồ của Hoàng Minh Dương mua.
Agnes mạnh miệng và kết quả là chết đói thật……