Em ? Không Hề Dễ Bắt Nạt Đâu ... Cứ Đợi Đấy

Chương 26


Bạn đang đọc Em ? Không Hề Dễ Bắt Nạt Đâu … Cứ Đợi Đấy: Chương 26

– Cô nói tiếp về buổi lễ hội nhé! Lớp 11A2 do bận đi liên hoan đúng ngày lễ hội trường nên giáo viên chủ nhiệm 11A2 chuyển một tiết mục do trường phân công sang cho lớp mình.
– Uầy!!!!! Hai tiết mục đủ mệt rồi cô ơi – Linh Nhung ca thán.
– Tại sao không dành cho lớp khác hả cô? – Huyền My dò hỏi
* Huyền My: thành viên của ” Hội những người hâm mộ Vũ Hoàng Phong và Hoàng Minh Dương 11D “.
– Cả trường có duy nhất một lớp 11D, mà khối D nhiều con gái nên suy ra 11A2 tin tưởng lắm mới dành cho lớp mình đấy. Cô phân công những bạn tham gia tiết mục nhé. Em nào tự giác??
Cả lớp vốn nhao nhao nay trầm lặng kiểu mắc bệnh ” trầm cảm ” tập thể.
Agnes đang đọc truyện thì đánh dấu nhét xuống ngăn bàn rồi lấy sách giáo khoa che mặt.
Kem? Vẫn úp mặt xuống ” nói chuyện ” với bàn nãy giờ.
– Nobody? Nobody? Okay! Cô sẽ giao cho 5 bạn. Để tôn trọng quyết định của cả lớp, cô sẽ………………….cho các em bầu chọn – Cô nở nụ cười trên cả gian.
Cả lớp như vớ được vàng. Đứa nào cũng đổ cho nhau, không nói tên mình.
Rồi như nhớ ra:
– Phong và Dương cô ạ – Cả lớp đồng thanh trừ Kem.

– Được! 3 bạn nữa.
Sau 1 phút thảo luận:
– Hà Nhi nữa ạ.
Vì hồn Kem đang lạc phương nảo phương nao nên Kem không để ý để có thể từ chối ” vinh hạnh ” ấy.
– Hai bạn nữa.
– VƯƠNG MINH NHẬT! Hề hề – Cả lớp đồng thanh hét full name của Agnes.
– Con mẹ nào dám nói full name của tao??? Cho em đi WC cô ạ! – Agnes đẩy đẩy Jeff ý muốn thoát.
Căn bản là Jeff muốn kéo ” vị hôn phu ” của mình ” chết ” cùng nên ngu gì mà đứng lên.
– Không đánh trống lảng! Ngồi xuống đi. Cả lớp đều muốn em tham gia mà. Đa số thằng tiểu số nhé! – Cô cười. Đó là một nụ cười không hề bình thường.
– Cô thừa hiểu em rồi mà cô yêu! Em làm gì có hứng thú với cái lễ hội trường và em không có tài nghệ hay năng khiếu gì hết. Năm trước em có tham gia đâu – Mắt Agnes long lanh tính thôi miên cô để cô nói một câu ” Không chọn Agnes nữa “.
– Năm trước cô giao cho em, đúng hôm đó em lăn ra ốm còn gì – Cô đáp lại Agnes với ánh mắt ” dịu dàng “.
– Cô!!!! – Agnes bất lực.
” Ốm tiếp! Sợ quái gì ” – Agnes đắc chí cười thầm trong bụng.
– Và nếu em cố tình không biết giữ gìn sức khỏe, cô sẽ gọi mẹ em – Cô như bắt được thóp Agnes, lôi luôn điểm yếu của Agnes ra dọa.
– Okay em tham gia =_=” Cô dont ( đừng ) call mẹ em là được – Agnes giơ tay xin hàng.
– Còn một bạn.
– Nhã Anh ạ – Ice đứng lên đề nghị.
– Enough ( đủ rồi )!! Cứ thế các em tập nhé. Tiết mục gì thì tùy.
Những thành viên còn lại như thoát khỏi ác mộng, vui đến mức muốn quẩy tung mái trường.
– Kem! – Agnes gọi.
Kem không phản ứng.

– Hey – Agnes hẩy vai Kem.
– Gì mày? – Kem chợt bừng tỉnh.
– Từ lúc mụ Nhã Em vào, mày kiểu tâm thần phân liệt….chết nhầm…..kiểu trầm lặng ấy – Agnes cười trừ.
– Sao đâu. Tao vẫn bình thường như mọi khi mà……
– Thường cái sh*t! Dấu hiệu này là….à mà thôi… Mày định làm tiết mục gì? – Agnes hỏi.
– Ai biết. Đã nghĩ đâu.Tao với mày là chung đi! À thế khác nào phá sân khấu – Kem cười, nụ cười đầu tiên xuất hiện kể từ lúc Nhã Anh đến.
– Chuẩn luôn. Về nhà rồi nghĩ. Đi uống milk tea đi – Agnes rủ.
– Thôi đi bà! Muộn rồi không về nhà mà nấu cơm còn đi uống lặt vặt.
– Ờ ha – Agnes gõ nhẹ vào đầu mình.
====================================
– Dương Dương! Làm chung tiết mục văn nghệ với tôi nhá? – Agnes đề nghị.
– Sorry sữa rửa mặt nha! Tôi có ban nhạc riêng nên không làm chung với cô được – Jeff trưng ra vẻ mặt hối lỗi.
– Nấu cơm đi – Agnes trợn mắt.
” Thằng cha khốn nạn T_T “
– Sữa rửa mặt cũng biết dỗi – Jeff véo nhẹ má Agnes.

– Từ bây giờ đừng nói chuyện với tôi – Agnes bỏ lên ” cứ địa ” của mình.
Tít tít tít
– Kem à?
– Không tao chả lẽ là mẹ tao? Có việc gì vậy?
– Mày làm chung tiết mục với ai vậy?
– Làm gì có ai. Ice làm với Nhã Anh rồi – Giọng Kem bỗng trùng xuống. Nhưng một đứa tưng tửng như Agnes không thể nhận ra điều đó được.
– Mày với tao làm chung đi! Jeff có ban nhạc của hắn rồi – Agnes cười hớn hở.
– Rốt cuộc vẫn là phá sân khấu.
Tiếng cười giòn tan phát ra từ hai chiếc điện thoại khác nhau.
Nhưng liệu tiếng cười đó có còn mãi………. hay mất dần theo thời gian?
Hoặc tiếng cười được thay thế bởi những giọt nước mắt?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.