Bạn đang đọc Em ? Không Hề Dễ Bắt Nạt Đâu … Cứ Đợi Đấy: Chương 24
– Về thăm ông bà tôi đi! Ngày mai…………. – Agnes để nghị nhưng chưa kịp nói xong đã bị Jeff chặn họng.
– Thế không về thăm bố mẹ hả?
– Tôi đang định nói ngày mai lịch là về thăm bố mẹ ._. Tôi đang định nói thì bị anh nhảy vào họng – Agnes lườm Jeff. Đó là một cái lườm sắc và bén.
– Tôi to lù lù thế này, mồm cô nhỏ thế kia thì tôi nhảy vào bằng cách nào? Vào mồm đã khó huống chi còn bảo là nhảy vào họng – Jeff đưa ra những dẫn chứng hết sức xác đáng.
– Không có gì là không thể đối với anh. Anh là người DỊ HỢM – Agnes nhấn mạnh kèm theo cái biểu cảm rất chi là ” tôi chỉ nói đúng sự thật “.
– Tôi bắt đầu ghét cô!!!! – Jeff nói xong thì lơ Agnes luôn.
– Tôi cướp đi danh hiệu ” Vua võ mồm ” của anh chứ gì? Một mình anh hate ( ghét ) tôi không bằng hàng tỷ người thích tôi ngoài kia – Agnes vênh mặt tự hào.
– Cái mặt cô mà cũng có người thích? Unbelievable ( không thể tin được ) =o=”
– Hơn cái bản mặt pig ( lợn ) của anh – Agnes hếch cằm.
Nãy giờ mải cãi nhau, Jeff không hề để ý rằng: Hôm nay Agnes mặc váy. Là tự mặc. Không ai bắt ép.
– Incredibleeeeeeeee ( không thể tin được )!!! Vương Minh Nhật nổi tiếng LES mọi thời đại nay mặc váy. Nào là áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác áo gile đen này. À nhưng mà áo sơ mi dài hơn áo gile đấy! Diện chân váy xòe trắng cho hợp tông này và……. vẫn đi giày thể thao hả? Lại còn là sneaker nền trắng sọc đen. Tối qua đau cả hai chân nên ảnh hưởng lên não hay CÔ PHẢI LÒNG THẰNG CON LAI KIAA? – Jeff đang nói từ trên xuống dưới một cách ngạc nhiên thì phải tụt hứng vì nhìn thấy đôi giày rồi phải hét toáng lên khi nhớ lại cậu bạn con lai hôm qua.
– Anh bị điên? Tôi đã hứa là khi tôi về thăm ông bà là phải mặc váy. Hay hiểu nôm na là thời trang girl á. ” Thằng con lai ” – anh ăn nói bất lịch sự vậy? Sao anh am hiểu thời trang con gái??? – Agnes mở to mắt như không tin được những điều mà mình suy nghĩ trong đầu – Gayyyyyyy!!!!
– Men chuẩn thưa bà! =o=” Tôi có em gái nên suốt ngày nó lôi tôi đi sắm đồ cho nó chứ bộ – Jeff bĩu môi.
– Cả áo bra……? quần………? – Agnes dùng ánh mắt ” dâm tà ” nhìn Jeff.
– Làm gì có! Đồ đó nó phải tự mua chứ – Jeff đỏ mặt.
– Có tật giật mình kìa – Agnes vừa cười giòn tan vừa lấy tay chỉ vào khuôn mặt đang đỏ bừng bừng của Jeff.
– Cô quá đáng lắm! Không chơi với cô nữa – Jeff dỗi.
– Trẻ con!!! 18 tuổi đầu rồi còn…… Thôi lấy xe dùm cái, muộn giờ rồi – Agnes lôi Jeff ra gara.
TINH TINH
– Kiếm đâu ra vậy? – Agnes tròn mắt khi nhìn thấy xe Carrera GT.
– Bama mua cho tôi chứ đâu. Không lẽ đi cướp? – Jeff đến bó tay với VỢ MÌNH.
Agnes không chờ Jeff galang mở mà tự thò tay ra mở cửa, nhảy lên xe ngồi, nhún nhún ra vẻ cực kì thích thú như trẻ con vừa được cho kẹo.
– Tập đoàn Vương Thị không có nổi một cái xe à?? – Jeff ngồi ghế lái – phía trước Agnes, vừa ngắm hành động được Jeff cho là ” đáng yêu ” qua gương chiếu hậu, vừa hỏi.
– Hơn chục cái là chuyện normal ( bình thường ). Cơ mà từ nhỏ tôi đi xe đạp, lớn lớn như tầm này tôi đi xe điện vì sinh ra đã mắc chứng ” say xe “. Mở mui xe dùm tôi bằng không tôi nôn ra xe anh ráng chịu. Mà sang nhà bà ngoại trước vì nhà bà gần hơn – Agnes vui mừng ra mặt khi sắp được đi thăm ông bà.
Kính coong!!!!!!!!!!
– Ra đây! Ra đây!
– Con chào bà ngoại – Agnes xông tới ôm và hôn má bà ngoại.
– Ôi trời! Ngọn gió nào thổi con tới đây vậy?
– Bà cứ đùa. Jeff! Anh lái xe vào trong sân đi! – Jeff ngạc nhiên cực độ. Chưa bao giờ Jeff thấy Agnes dịu dàng và không ” thú tính ” như hôm nay. Quả là chuyện có một mà chắc vẫn có hai.
– Có chuyện gì mà bà mãi không vào giúp chúng t… OMG Agnes về thăm ông bà hả con? Bà nội nhớ con quá! – Bà nội từ nhà đi ra vui mừng đón Agnes về chơi.
– Bà tưởng mỗi bà nhớ nó hả? Còn hai ông nó thì sao??? – Ông nội Agnes cười cười bước ra.
– Đúng đấy! Còn hai ông nó thì sao? – Ông ngoại Agnes nhắc lại.
– Con nhớ tất cả ông bà luôn – Agnes vỗ tay.
– Dạ cháu chào ông bà – Jeff lễ phép cúi người chào.
– Đây là? – Cả bốn ông bà đều tò mò không biết Jeff là người từ phương nào bay xuống.
– Là husband ( chồng ) con. Do daddy và mommy hứa hôn từ mấy chục năm trước đó ạ! – Agnes bất mãn.
– Vào nhà rồi nói chuyện. Hai đứa ăn cơm trưa ở đây luôn nhé?
– Okay ạ – Agnes cười híp mắt trông rất dễ thương.
Và sau đó từng người, từng người một bước vào nhà.
– Hai đứa ngồi ngoài nói chuyện hay xem TV gì đó còn trong bếp cứ để bốn ông bà này lo.
– Con chờ bữa ăn do chính tay ông bà nấu cho con quá! – Agnes thích thú.
Đợi ông bà bắt tay vào làm, Agnes mới thèm để ý đến người ngồi bên cạnh:
– Ra chơi cầu lông đi – Agnes rủ.
– Không chơi – Jeff khoanh tay trước ngực quay ngoắt sang để lưng đối diện với mặt Agnes.
– Sợ thua tôi chứ gì? Tôi biết tôi giỏi mà – Agnes vỗ ngực đầy tự hào.
– Ờ! Cô thì giỏi rồi – Jeff vẫn không quay mặt lại.
– Lại dỗi à? Mà tôi có làm gì đâu nhỉ? – Agnes vuốt cằm nhớ lại xem mình có làm gì để Jeff dỗi không.
– ” Có làm gì đâu “. Ai bơ tôi từ lúc đến đây? Ai tranh hết lời không cho tôi nói? Giới thiệu tôi là chồng sau đó coi như tôi không tồn tại – Jeff trách móc.
– Lâu lắm rồi tôi mới được gặp ông bà, anh phải hiểu chứ! – Agnes vỗ vai dỗ dành Jeff như dỗ trẻ con.
– Ừ thì hiểu! – Jeff rốt cuộc cũng quay trở lại vị trí cũ.
– Vậy ra chơi? – Agnes rủ lần thứ hai.
– Xem TV.
– Ồ! Vậy điều khiển là của tôi. Wahahaha – Tiếng cười của Agnes làm bốn ông bà phải giật mình, lũ chim đang yêu đời đậu trên cành hót cũng phải bay toán loạn.
– Tôi nhường! – Jeff cười nhìn Agnes cầm điều khiển bấm loạn xạ để tìm kênh hoạt hình.
Ngồi xem Courage The Cowardly Dog, hai đứa ngồi tựa vào nhau cười đến đau cả bụng.
– Ông bà xong việc! Ăn cơm nào!
– Con mời ông bà ăn cơm. Món nào cũng hấp dẫn ghê! Giới thiệu cho con đi. Ông bà làm mì pappardelle đúng không ạ? – Agnes nheo mắt nguy hiểm.
– Cháu bà có khác, quá tinh mắt luôn – Bà nội xoa đầu Agnes.
– Mì pappardelle với sốt nấm, húng quế và cà chua – Bà ngoại thuyết minh.
– Mì rất mịn, vị hòa vào nhau cực ngon. Ông bà quả là đầu bếp hạng nhất – Jeff giơ tay biểu hiện sự bái phục.
– Thôi ăn đi cho nóng. Ăn xong còn có bánh pudding dừa với xoài và mứt bạc hà để tráng miệng kìa!
Ăn xong, Agnes khen ông bà tới tấp còn đòi ở lại luôn nếu không có Jeff kéo về.