Em Gái Của Hotboy

Chương 17


Bạn đang đọc Em Gái Của Hotboy – Chương 17

Sau 1 time dài TBN đã trở lại.
Chắc mọi người cũng ko biết đó là ai nhỉ.. hihi!
– Duy, ai đây? mà mày cưới lúc nào sao ko mời anh em mày!_ Hoàng hỏi, và nam chính trong cặp vk ck này chính là anh Duy đạp chai nhà iêm.
– Hì hì, giới thiệu với mọi người, bà xã của tao mới du học ở Anh về_ Duy khoát vai cô vk của mình.
– Em là Ami, hôn thê của anh Duy_ vừa nới Ami vừa đánh cho Duy vì cái tội dám ôm nàng.
– Mà ai gọi em về vậy?_ Duy thắc mắc sao tự dưng cô vk lại từ anh trở về
– Evil, mà nó đâu ùi anh?_ Mấy hôm trước Ami nhận được đt của nó bảo về có chuyện vui mà sao chẳng thất tăm hơi đâu,
………………………
Trương Hàn Bảo An ( Ami ) : 16 tuổi, Cao 1m70 Tính tình vui vẻ, hiền nhưng ko lành đâu nha.. ko thích võ cho lém nhưng giỏi vỏ cực. Gia thế: cô công chúa nhỏ của tập đoàn Trương Hàn thuộc top 10 TG. ở cô có 1 nét đẹp ngây thơ và một đôi mắt buồn có lẽ sẽ nói đôi mắt ấy ko hợp vs cô nhưng thâth sự đó là một kiệt tác mà cô nhận được.

…………………………..Nhân vật Ami đã xuất hiện ùi nha……………………
Ở một nơi khác trong ngôi trường này… có 1 con người đang cười 1 cách sung sướng với kế hoạch trả thù của mình.
– Ken, mày chuẩn bị giúp tao, tập hợp tất cả người trong bang lại, 11h tại bar MIN nha_ nói rồi Evil tắt đt ngả người lên chiếc ghế sofa ở phòng hiệu trưởng, có lẽ đây là nơi giúp nó thoải mái hơn,
– Cháu yêu quí của ta, tính bày trò gì nữa đây, mà sao cả tuần nay ko thấy cháu lên đây hết vậy?_ Ông nội lun là người nó tin tưởng và hiểu nó nhất,.
– Cháu yêu quí của ông nội bị người ta đánh phải nằm viện nè, _ nó giả vờ thút thít.
– Đứa nào dám động đến cháu của ta? ta xửa đẹp lun_ ông nội xì tên ghê..
– Ông ko cần xử cháu xử cho, hì hì_ nó nói xong liền đứng dạy đi pha trà cho ông, gì chứ pha trà là nó số 1 luôn. nó học pha trà cũng vì ông nội.
– Lâu rồi ta ko được uống trà con pha đó nha_Ông nội vui vẻ như thế nó củn vui.
……………………………………………………………………………………………..

Giờ nghĩ trưa.. hôm nay họ được hộ tống đến thẳng xuống canteen. Hậu quả là cả canteen được nào loạn một phen. Nó thu về cả mấy xe tải chở gạch đá đủ để xây mấy cái nhà lun chứ và cả nhữngánh mắt ganh ghét, ghen tị và cả sự tò mò nữa.
Xuống tới canteen, bỗng dưng ko khí im lặng lạ thường, nó hơi thắc mắt đáng lẻ phải vui lắm sao mặt ai củn sợ hết thế.
– Ê, tên kia sao tui ngửi được mùi thuốc sống vậy?_ nó khều khều vai hắn nói nhỏ.
– Tui có tên có tuổi nha, mà tui lớn hơn cô á,_ hắn đốp chát lại
– Hỏi có tí mà_ nó lè lưới trông sociu cực lun…_ dạ thưa anh Hưng cho em hỏi có chuyện gì vậy ạ? Được chưa_ nó vòng tay lại giả bộ giống mấy đứa trẻ con.
– Thế còn tạm được, mà anh đây củng ko biết nữa_ Hắn trả lời tỉnh bơ à.
– Hả _ nó tăng cho cái lưng yêu dấu của hắn một cú trời giáng cáitội ko biết mà củn ta đây.
– Ui da, cô có biết đau lắm ko hả_ Hắn vừa xoa lưng vừa nói nó.
– Thôi, 2 người ko gây nhau ko chịu được hả_ Luôn như vậy Hoàng ko thích nó thân thiết với hắn, Anh luôn cảm thấy khó chịu, anh thích nó hay là thích cái hình bóng của Uyên Nhi trong nó.
– tại ông này nè, lạnh như băng ai mà ko sợ_Toàn vừa nói vừa chỉ về phía Phong, còn anh chàng thì vẫn tỉnh bơ ngồi xuống ghế. ( pó tay)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.