Bạn đang đọc Em Đúng Là Đồ Du Côn ! – Chương 22
Thế là ngày hôm đó cũng trôi qua. Với hắn thì chán nản buồn phiền vì ngày mai hắn sẽ phải đi học 1 điều mà hắn ghét nhất, hắn ước gì ngày mai không có nhưng ước mơ chỉ là ước mơ thôi.
* buổi tối_ nhà nó.
– 2 ae nó đang ngồi ngoài phòng khách xem vô tuyến và nói chuyện.
– nhóc, 2 bảo nè !
– vâng ! (nó đang ăn hoa quả)
– ừm. 2 ……….. (a hơi ngập ngừng vì hơi khó nói)
– sao vậy 2 ?
– 2 nhìn nó rồi nói tiếp :
2 sẽ phải đi làm xa 1 thời gian sẽ không ở nhà cùng nhóc được, nên 2 ……
– 2 lại đi xa ? Đi đâu vậy ạ, cho e biết được không? ( nó chăm chú nhìn 2 nói) – công việc thôi nhóc. ( a cười )
– e biết là công việc nhưng nó là công việc gì?
– a nhìn nó a không biết sẽ nói thế nào cả . Nếu nói là đi làm vệ sĩ thì a nghĩ nó sẽ lo cho a. Và sẽ nghĩ nhiều điều linh tinh. Rồi a quyết định không nói a cười trả lời nó:
– không gì đâu nhóc , nhóc đừng lo .(cười)
– 2 càng như thế e mới càng lo nhiều hơn. Việc gì mà k nói cho e biết được. (mặt giận )
– nhóc thật là, thôi để lúc nào đó 2 sẽ nói cho nhóc biết bây giờ 2 vào phòng chuẩn bị chút đồ đã. ( a đứng dậy xoa đầu nó rồi về phòng mình ).
– nó không hỏi nữa chỉ nhìn 2 lo lắng suy nghĩ k biết 2 nó làm cái nghề gì mà phải dấu nó như thế .
– nó cứ ngôi đó thẫn thờ suy nghĩ về điều đấy.
Đang miên man dòng suy nghĩ của mình , thì nó có điện thoại . Hắn gọi . Nó ấn nghe :
– a lô ! ( giọng buồn )
-tình yêu của a đang làm gì đấy ?(cười)
– đang ngồi ! ( nó đang buồn nên trả lời cũng k cảm xúc )
– e trả lời kiểu gì đấy hả ?
– thì trả lời kiểu thế .
– giỏi nhỉ ! Đã sai mà còn cãi à ?
– e sai gì ?
– ăn nói cộc lốc với ng yêu mình thế mà còn k sai.
– e thích ( nó chọc hắn )
– này e muốn ăn đòn phả không ? ( hắn đùa)
– ừm muốn đó a đánh đi xem nào ? ( nó đùa lại )
– to gan dám đố a nữa cơ đấy, được 5 phút sau a sẽ có mặt tại nha e. ( hắn đi thật đó)
– ấy ấy a tính đến đánh e thật hả ? ( cười).
– ờh chứ đùa chắc.
– nó bĩ môi nói: con zai gì mà nhỏ nhen kinh.
– a thích (cười ). E chuẩn bị mà lãnh đòn.
– này !
– gì ?
– e đùa thôi mà. Hì
– hì cái gì . E đùa nhưng a k đùa . Giờ a đi đến nhà e.
– thôi thôi ! A đúng là …Đáng ghét.
– e đố a cơ mà.(cười)
Mình đi vài hôm về kái máy tính dây mạng bị hỏng. Phải vào viết bằng đt. Nên chữ nó pj̣ nthế. Viết nó kũg k đk dài như trên máy tính m.n đọc tạm. Mai sửa đk vi tính mìh sẽ viết trên đó . Cảm un ạ.
– e nói là đùa mà.
– mà lạ nha, e bây giờ cũng biết sợ a rồi à ( hắn chọc nó )
– cái gì e mà sợ a hả ? Còn lâu nha.
– vậy sao sợ a đánh( cười )
– ai ai bảo sợ chẳng qua là …. Là …
– là sao ? (cười)
– là … (Nó không biết là vì sao ). Nói chung là k phải e sợ a .(k bít nói gì nên trống chế bằng câu này)
– ha ha . Con khỉ ngốc nghếch. ( hắng nghĩ gì đó và nói như thế )
– còn a là Đồ sao chổi xấu xa, đang ghét.
– hì ! Mà e lại có chuyện gì đúng không? ( cái giọng nó nghe đt là hắn biết nó đang buồn gì đó rồi nhưng còn chọc nó nãy giờ chưa hỏi )
– chuyện gì đâu.
– giấu a à.
– không !
– nói nhanh! Hay để a đến nhà e.
– a… Thì … Chuyện lug tung thôi.
– lung tung cũng phải nói a biết. Đừng tưởng e sẽ giấu nổi a.
– trời ! Cứ như a là thấy đoán số k bằng ( cười )
– a không phải là thầy đoán số !
– thế sao cái gì a cũng cho là mình đoán đúng.
– bởi vì ! A là ng yêu e ! ( câu nói này hắn nói thật chậm và đấy ấm áp)
– nghe câu nói đó của hắn mà nó tự nhiên đỏ mằt vừa vui vừa hạnh phúc vì hắn. Nó mỉm cười không nói gì ( nói chuyện qua đt nên chỉ có tg và ng đọc biết những hành động cua nó thôi nha ) hắn thấy nó im lặng thì nói tiếp:
– vì thế a có thể hiểu được e đang buồn hay đang vui dù k có ở bên e. A hiểu hết đó nên e k được nghĩ rằng mình sẽ giấu a hjểu chưa?
Từng từ từng câu hắn nói làm nó thật sự xúc động vì là lần đâu tiên yêu lần đầu tiên được nghe những lời nói ngọt ngào từ ng mình yêu nên nó dầng trào cảm xúc tr0ng ng. Nó thấy vui khi hắn quan tâm nó đến vậy. Hắn hiểu nó đang nghĩ gì , đang buồn hay đang vui cho dù k bên cạnh nó , điều đó càng làm nó thấy yêu hắn hơn. Nó tủm tỉm cười cho điều đó. Hắn thấy nó k nói gì lại lên tiếng
– khỉ kia e có nghe a nói k đấy.
– nó vẫn im lặng.
– khỉ ! E đầu rồi. A lô . A lô. Khỉ ơi . Khỉ ơj – hắn làm nó phải phì cười. Nó vừa cười vừa nói .
– a đúng là đồ thấy cúng .
– cái gì ? Sao bảo a thế?
– a nói nhiều qúa chứ sao.
– nói nhiều liên quan gì đến thầy cúng chứ.
– a thật ngốc ! Chỉ có thầy cúng mới nói nhiều vậy thôi.
– gì ! Đúng là chỉ có mình e nói vậy.
– hì ! đồ thầy cúng. Haha .
– này ! K được gọi a như thế.
– cứ gọi … (cười)
– e ….! Thật đáng ghét.
– ghét sao còn yêu.
– ờm thì ! Yêu nên mới ghét . Hì .
– chứ k phải ghét rồi mới yêu à !( nó đùa )
– thì cả hai ! ( hắn cười vui vẻ )
– cả 2 đứa cùng cười thật sảng khoái và dường như xua tan hết đi nỗi buồn trong nó.
– nó ngừng cười hỏi hắn : ngày mai a đi học rồi nhỉ ?
– nhắc tới việc này làm hắn đang cười tươi thì ỉu xìu luôn thở dài đáp lời nó.
– ừ , và từ ngày mai sẽ là bắt đầu chuỗi ngày khổ sai của a.