Bạn đang đọc Em Đúng Là Đồ Du Côn ! – Chương 11
– lần sau chúng ta sẽ nói chuyện nhiều hơn để a hiểu tôi. (hắn nói với a 2 nó)
– nó nhìn hắn ta lườm nghĩ : hắn còn chêu ng mình nữa ư .
– hắn đứng dậy đi , còn 2 ae trong nhà nó sợ 2 nó sẽ xả cho nó 1 trận khi hắn ra khỏi nhà nó cũng chuồn chuồn xin phép 2 đi làm chạy thật nhanh. đuổi kịp hắn nó gọi :
– nè, nè đợi tôi sao chổi.
– hắn đứng lại nhìn nó cười.
– đến chỗ hắn nó đập vào vai hắn. a là tên sao chổi chết tiệt, ai cần a nói thất như thế, a cứ im lặng hoặc nói dối là xong k hiểu đầu óc a nghĩ gì mà cứ phang phằng phằng bán thẳng như thế. (thở)
– cô đúng là nói dối k tốt mới lại nói cho a cô biết còn hơn tới khi a ấy biết đc còn nghiêm trọng hơn.
– cứ làm như a chưa bao giờ nói dối k bằng. chuyện đó tôi k nói . a k nói thì ai biết. trời ơi! trời ơi a hại chết tôi rồi sao đây làm sao tôi dám đối diện với 2 tôi. huhu
– có gì mà k dám cứ nói sự thật dù sao 2 cô cũng biết rồi (2 đứa vừa đi vừa nói)
– cũng là tại a hết, thật bực. mà nhà a có chuyện gì sao? mẹ a gọi hả ? (tức thế mà vẫn quan tâm hắn đó chứ)
– ừ có tí chuyện mẹ tôi gọi về.
– chắc lại chuyện cô vợ sắp cưới rồi (nó)
– có thể.
– nhà a thật phiền phức.
– quá phiền phức. (hắn rất đòng tình với nó về điều này)
– a sẽ giải quyết thế nào?
– về xem tình hình thế nào thì nghĩ cách giải quyết thế đó.
– ừm
– gần đến cửa hàng tôi rồi, tôi đi đây.
– đi làm đi tôi đi tác xi về nhà.
– ừ cần thận nhé (lo lắng thật )
– lo cho tôi sao? cười
– ừm (nó lo thật nên trả lời thẳng lun nó nghĩ hắn dù sao cũng là bạn bè gặp khó khắn thì phải lo chút ít chứ k phải ý ……..)
– hắn cười tươi, cô lo cho tôi như thế chắ chắn tôi bình yên.
– ……….nó gật đầu cười.
– hẹn gặp lại cô. hẵn vẫy tay chào nó rồi vẫy tác xi đi về. còn nó thì đi tới cửa hàng.
…………………………………………….
(nhà hắn)
– cậu chủ đã về (bắc minh quản gia nhà hắn)
– hắn gật đầu rồi vào nhà.
– cả nhà hắn và cô vợ sắp cưới của hắn đang ngồi ngoài phòng khách nói chuyện.
– về rồi sao. (ba hắn)
– vâng.!
– hôm qua con ở đâu. (ba)
– ba quan tâm đến con à.
– con nói gì .(ông lại chuẩn bị nội cáu)
– tôi nào đây k phải chuyện cần nói (mẹ hắn giảm hòa)
– ba hắn hạ hỏa rồi nói : hôm nay ta muốn nói .n biết ta quyết định cho con và kiều oanh vào đà lạt sống cùng nhau cho đến ngày cười để 2 đứa thân nhau và hiểu nhau .
– ông có quyết định làm .n k ngờ đc ai cũng chố mắt ra nhìn ông vì làm gì có ai biết ông sẽ làm vậy đua.
– cái gì !!!!!! ba biết mình đang nói gì k ? hắn
– tất nhiên la ta biết.
– con và cô ta chưa lấy nhau mà ba muốn cho ở chung rồi sao
– trước sau gì cũng là vợ chông, như vậy có gì k tốt (suy nghĩ của ông thật phóng khoáng)
– ba hôm qua con đã nói…..
– hôm qua ta cũng đã nói.
– hừ ! con k đi
– con phải đi.
– nếu ba cứ cô tình dồn ép con con sẽ bỏ nhà đi cho coi. 1 là con 2 là cô ta. ba chọn cô ta thì cô ta đi mà làm con ba. con k làm con ba nữa. hắn tức qua nói k suy nghĩ
– mày….
– bĩnh tĩnh nào (mẹ lúc nào cũng là ng giải vây)
– con k bình tĩnh đc ba vừa phải thôi ba ép con điều con k thể con phải chống lại
– chống lại con nghĩ mình đủ sưc sao (ba)
– ba cứ thử đi (hắn còn dám thách ba hắn)
– thằng mất dậy ông định hắn thì.
– DỪNG LẠI (nội)
– con a nhưng là cháu tôi, hôm qua a đánh nó tôi đã k nói rồi hôm này còn định đánh nữa sao a k sót k thường thì tôi thương.a đánh nó 1 lần nưa tôi từ a luôn (ba giả vờ nói vậy thôi)
– mẹ (ba hắn)
– thằng bảo nó đã cương quyết như thế thì chúng ta cũng nên dừng lại đi cứ ép nquas nó làm điều dại dột lúc đó hối hận k kịp tôi chỉ có 1 thằng cháu nó làm sao ai đền nó lại cho tôi.
– tôi tuy già nhưng tôi cũng hỉu tình yêu bọn trẻ bây giờ k giống với thế hệ ngày xưa của chúng ta, cha mẹ đặt đâu con ngồi đáy k thể. chúng phải yêu nhau phải tự tìm hiểu rồi chúng vó lấy nhau hay k là ở chúng nó mai sau hp hay k là ở chúng nó chúng có a sao thì chẳng thể trách do ba do mẹ này nọ. ta l muốn thằng cháu ta lấy ng mà nó k yêu như thế sao nó hp ta cũng k vui a chị liệu vui đc k ? (bà nôi cả mẹ hắn vào)
– k.o (bà nói). cháu thấy ta nói có đúng k? k yêu thì hp ở đâu ra, vun đắp dần dần thì kết quả như thế nào, liệu có thật sự có kết quả đẹp hay ngược lại. ta nghĩ ai cũng vậy đừng ích kỷ chỉ nghic cho bản thân mà cũng nên nghic 1 chút cho ng khác. đúng k cháu (ba đang đánh đòn tâm lý)
– dạ…….dạ………… cháu (k.o ấp úng)
– mẹ đừng làm cô bé ……. (ba hắn chưa nói hết ba hắn đã chặn họng)
– ta lám gì con bé nào , ta chỉ đang khuyên nó, như thế là tốt cho nó .thốt cho cả thằng bảo ta làm vậy là sai à.
– mẹ
– a thôi đi tôi còn sống trong nhà này thì lời nói của tôi vẫn còn hiệu nghiệm tôi là mẹ a, a nên nhớ điều này, giờ tôi cũng lấy quyền làm mẹ bắt a bỏ vợ a nghĩ sao. (bà đang lấn áp ba hắn)
– nhưng câu nói như thật như đùa của khiến m.n giật mình.
– mẹ mẹ sao nói vậy (mẹ hắn nói)
– bà hắn nháy mắt ý ta chỉ đang dọa ba thằng bảo thôi.
– mẹ nói gì vậy (ba hắn)
– đấy thấy k ta k thể ép a chị , thế tại sao a cứ phải ép thắng bảo điều nó k muốn. cứ phải lấy nhau mới đc à. thích thì nhận k.o làm con nhận cho chúng làm ae ta cũng có thêm 1 đứa cháu gái a chị vẫn đc làm ba mẹ của k.o 2 gia đình vẫn vui vẻ hợp tác.
– me. ba hắn
– a định làm ta chết khi chưa hết tuổi thọ hả (bà giân)
– hắn thì sung sướng đúng là chỉ có bà mới có thể giúp hắn , bà đúng là cuus tinh của hắn. hắn yêu ba lắm lắm, 2 bà cháu nhìn nhau biểu lộ sự thành công qua ánh mắt.
– cháu xin lỗi (k.o nói). chỉ vì cháu mà nhà mình m.n ai cũng k đc vui. bà nói rất có lý cháu sẽ suy nghĩ thật kỹ cháu k muốn mình là ng ích kỷ.
– ta biết cháu là ng hiểu biết, cứ suy nghĩ đi.
– vâng. cháu cảm ơn bà và 2 bác ngày mai cháu sẽ về nhà mình, k nên làm phiền gia đình mình nữa.
– cứ ở lại đây chơi vài hôm k cần phải về sớm coi như ra hà nội chơi cho biết hn.
– nhưng…cháu.
– cứ vậy đi. (bà hắn cười)
– dạ (k.o rất ngượng và cảm thấy xẩu hổ bởi những lời nội vừa nói nên cô mún ra khỏi đây ngay. nhưng bà nói ở lại k từ chối đc cô đành ở lại vài buổi rồi về )
mẹ thất là (ba hắn ấm ức)
– nội trừng mắt nhìn ba hắn.
………………………………………..
(nó _cửa hàng)
– làm việc mà tâm trí nó lo sợ k biết hôm nay về phải nói với 2 ra sao, thế nào, xong lại vừa nghĩ cho hắn k biết hắn có bị ăn 1 phát tát như hôm qua k, nghĩ lung tung làm nó đau hết cả đầu.
…………………….
(buổi trưa)
-nó k dám về nhà vì hôm nay 2 k phải đi làm 2 ở nhà, nó chưa chuẩn bị tâm lý đối mặt với 2 nên ăn cơm ở của hàng luôn.
– ngồi thẩn thơ thận thờ suy nghĩ thì nó cái giọng quen thuộc , hôm này khác là hắn hát k phải phải nói như mọi khi, hắn hát cái bài gì đó nghe cũng hay hay. tới chỗ nó đang ăn cơm hắn ngồi xuống cười.
– nó lườm rồi nói : động giật hả?
– hắn cười nói : hôm nay bản thiếu gia vui sẽ k chấp với cô khoanh tay cười tươi tỉnh.
– có phải lại ăn 1 phát tát nữa lên………
– tôi đang vui
– vì sắp đc lấy vợ.
– hắn nhìn nó hỏi : nếu tôi lấy vợ thì sao?
– sao là sao
– cô có buồn k?
– vớ vẩn nó lườm tiếp
– trả lời đi
– k cần trả lời.
– sao k cần, cô sẽ buồn phải k?
-………… k nói gì
– cô sẽ buồn đúng k (hắn hỏi lại)
– nó nhìn hắn rồi nói : ừm.
– hắn sướng : buồn thế nào (cười)
– buồn lắm
– thật sao?
– phải thế nên bây giờ tôi phải đi giải quyết. (ha ha hắn bị hớ)
– cái cô này ! tôi hỏi thật mà cô cứ làm như đùa vậy (mặt giận)
– thì tôi cũng đang nói thất ấy chứ. tôi buồn tôi đang rất buồn đi vs. rồi nó đứng dậy đi luôn
– cô….đò con khỉ nhà cô (mặt hắn nhăn vào)
– nó ó buồn đâu nó cố tình chọc hắn thôi nó đi lên nơi làm việc của nó.
– 1 lúc sau hắn mò lên.
– hôm nay đi chơi với tôi k ?
– k rảnh
– tôi cho cô nghĩ việc buổi chiều nay
– tôi đi làm kiếm tiền k phải đi làm để đi chơi.
– cô vẫn có lương bình thường đi chơi với tôi cũng coi như là đi làm.
– a ngộ àh nó cáu
– ừ hì (hắn còn nhành nhỡ chêu nó)
– tôi đưa a vào viện tâm thần nhé.
– ngộ vì cô (đấy thế có tức k)
– tên thần kinh. (nhưng mà nó lại thây có gì đấy 1 chút thôi vui trong lòng)
– vậy cô đi chứ?
– k rảnh mà a k hiểu tiếng việt à.
– cô k đi thật
– k (nó quát to)
– vậy thì……… hắn nhìn nó môi cười đểu.
– biết ngay mà chắc chắn hắn đang có ý đồ xấu mà. hắn lôi xềnh xệch nó ra khỏi chỗ làm việc.
– tên kia bỏ ra bỏ ra
– hắn k bỏ mà kòn nói :đây là hình thức cho ng nói k nghe.
– bỏ ra………. bao con mắt của cửa hàng đổ dồn về 2 đứa chủ yếu là khách hàng còn nhân viên nơi này thì đã quá quen voiqs các cảnh diễn của 2 đứa.
– tôi k muốn đi, tôi còn phải làm việc tôi k muốn mất việc.
– 1 tay kéo nó 1 tay hắn lấy đt gọi điện ẹ hắn
– bảo con (mẹ hắn)
– con muốn mượn nhân viên của mẹ
– nhân viên của mẹ!!! ( bà chưa nghĩ ra. sau đó bà nghĩ ra bà cười bà nói) đc.
– ok. bye mẹ.
– thế nào giờ thì yên tâm chưa?
– hừ !! tôi k muốn đi với a.
– đi hay k thì cũng như nhau.
– hắn và nó đã đang ở ngoài đường.
– a bỏ tay tôi ra đc rồi đây.
– k thích ! ( cười )
– cái tên này.
– chúng ta đi chơi nào !!!!!!!!
– tôi sẽ đưa cô tới chỗ này. tôi mới biết ở hn có.
– đi bộ mất khoảng 1 chút thời gian chỗ đó k quá xa. 1 lúc sau thì đến hình như là 1 cái quán gì đấy.
– đây là đâu ? (nó nhìn xung quanh)
– là đây !(hắn trả lời )
– a………. ý tôi hỏi là nơi nào ?
– là nơi này ! (hắn chêu tức nó)
– tên…………!
– đùa cô chút, đây là nơi dành cho những ng thích mạo hiểm.
– hả ? vậy tới đây làm gì ?
– thử sức.
– a điên . a ngộ , a rồ , a dại tôi mặc kệ, a đừng có nôi tôi theo.
– du côn như cô mà chùn trước mấy cái trò này sao? (hắn khích đểu)
– tôi k mang mạng sống ra đùa với tên đầu lâu xương chéo đâu. (nó vẫn k hề bị lời khích bác đó mà thay đổi ý kiến)
– cái gì mà đầu lâu xương chéo! (hắn cười)
– nói tóm lại a thích chết thì cứ việc chết , tôi k cản, còn tôi chưa hưởng thụ hết ngũ vị cuộc đời tôi k muốn đã phải vĩnh biệt. nó hất tay hắn ra bỏ đi, hắn đã giữ đc nó k chần trừ hắn kéo nó nhanh vào trong hắn còn nói :chết 2 ng thích hơn !
– á………..tôi k muốn !!!!!!!!!!!
– k muốn thì cũng đã quá muộn.
– trời! bên trong 1 màu u ám với những hình hài ghê tởm nhũng âm thành rùng rợn nó nổi cả gai ốc ,tay bám chặt vào tay hắn run run. hắn cảm nhận đc.
– nè bình thường cô hống hách lắm cơ mà. trời k sợ , đất k sợ, đến cả tôi cô cũng k sợ , mà lại sợ cái gọi là trò chơi này.
– nó vẫn bám chặt tay vào tay hắn mồm run nhưng vẫn nói lại hắn : trời tôi sợ , đất tôi sợ chỉ k sợ a thôi.
– cô thì tài văn hoa múa mép.
– a thì có tài làm ng khác điên đảo.
– tôi có tài làm ng khác điên đảo vậy với cô thì có điên k ?
– điên , điên rồi , điên có thể giết a chết ngay bây giờ.
– giết ng đi tù đó k sợ à ?
– sợ nhưng vẫn phải giết a.
– chà ! KHẨU KHÍ NHỈ , CÓ GAN GIẾT tôi mà k có gan thử mạo hiểm hả ?
– tôi nói tôi giết chứ tôi k nói tôi giết mình.
– hì , vậy chúng ta đi thôi.
KKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKKK HHHHHHHH Ô NNNNNNNNN GGGGGGGGGGGGGG !!!!!!! NÓ GÀO THẬT TO.
– á…………………
-á……………….
-á…………………….
– á………………….
– á…………………….. tiếnng nó gào kêu.
– tiếng hét của nó làm hắn thủng màng nhĩ nhưng hắn thích thú lắm , k hiểu hắn yêu đương kiểu gì, k lãng mạn k nhẹ nhàng tình cảm ngược lại bạo lực hành động. đúng là 1 mình hắn mới có cách yêu thế này.
– 1 tiếng , 2 tiếng 3 tiếng trôi qua cuối cùng hắn cũng tha cho nó.
– bước ra khỏi nơi đấy. ra đến cửa nó ngồi luôn xuống cái bệ bờ tường quán mặt cắt k ra máu , tay chân như mất cảm giác, mắt lờ đờ, nhìn nó k khác gì 1 con nghiện đang xay thuốc phiện.
– ha ha (hắn cười) nhìn cô giống con gà dù quá.
– nó k đủ sức mà nói lại hắn. k còn sức mà chiến đấu mắt nhắm vào đầu nghĩ : đợi đó tôi hồi nguyên khí tôi sẽ giết a chứ k phải nói đùa. ngồi bên ngoài đó phải mất 30p nó mới bắt đầu hồi tỉnh nhưng mắt vẫn nhắm hắn thấy vậy hỏi có phần lo lắng.
– cô ổn rồi chứ ?
– ….. k nói….
– cô định ngôi đây đến tối hả?
– … k nói gì….
– khỉ ! hắn gọi.
– …. im lặng…..
– hắn bắt đầu bực mình : cô điếc à khỉ ?
– ….. vẫn im lặng……….
– cô sao thế hả có phải làm sao rồi k, khỉ ! khỉ ! hắn lay tay nó, nó vẫn k động đậy.
– khỉ ơi cô sao đấy đừng dọa tôi , tôi yếu tim đó.
– nó vẫn k hề nhúc nhích mắt vẫn nhắm nhưng trong đầu nghĩ : cho a chết tôi phải dọa a 1 phen vì tội a làm tôi ra thế này.
– khỉ , khỉ, hắn vỗ nhẹ vào mặt nó, hắn bây giờ lo lắng thật rồi tay chân luống cuống run, móc điện thoại ra gọi hắn k biết gọi ai , à rồi hắn nghĩ gọi xe cấp cứu hắn ấn số rồi nói :
– nhanh cho tôi 1 xe cấp cứu tới đường x, y, z nhanh có ng đang gặp nguy hiểm. hắn tắt máy trong lòng càng lo sợ nghĩ nó hãi qua nên ngất đi rồi, hắn quay lại xem nó thế nào, vừa quay lại hắn giật thót tim nó đã đứng ngay sau hắn nhe răng cười như ma, may mà hắn k bị nó dọa chết.
– hắn lắp bắp : cô…………… cô……… tỉnh rồi sao??
– ngất khi nào mà tỉnh với k .
– vậy…. tại …. sao vừa nãy tôi gọi cô k trả lời k phản ứng.
– k thích . (nó trả lời thế mời làm hắn điên mặt nó còn vênh lên nữa chứ )
– cái cô này ! (hắn quát to )
– ha ha tôi trả thù a đấy.
– cô………………….. hắn giận tím mặt quay bỏ đi, trong đầu nghĩ : tôi lo cho cô mà cô dám đối sử với tôi thế à. đợi đấy. cô biết tay.
– nó cười đau ruột rồi chạy theo hắn vừa chạy vừa nói :
– a đúng là 1 tên ngu xi đần độn !! (cười )
– quay lại lườm nó mình lo cho cô ta mà giờ còn nói mình ngu xi đần độn. đầu hắn xì khói , hắn bỏ đi thật nhanh. hắn đi nhanh làm nó chạy theo mỏi chân nó gọi :
– chờ tôi với ! ha….ha ! (nó chạy theo hắn cười khoái trí)
– k chờ ! (hắn nói)
– đợi với hì !!(nó)
– k đợi ! !(hắn)
– nè……… !(nó)
– không……..! hắn cứ đi thằng mặt tức giận còn nó thì cười vui vẻ sung sướng.
– nó đuổi kíp hắn mồm vẫn cười nó hỏi : sao hôm nay a lạ vậy ?
– hắn vẫn đang giận nó nên trả lời k thèm nhìn : lạ gì ?
– sáng thì ủ rũ chiều thì tươi tỉnh . tươi tới mức phát khùng.
– thì tôi đang vui mà.
– nói đi.
– muốn nge k ?
– không !
– thế sao bảo nói đi.
– nói vậy thôi , còn a thích thì nói k thì thôi.
– hì ( hắn hết giận ùi ) ba tôi gọi về nói chuyện của tôi và cái cô vợ từ trên trời rơi nhầm xuống.
– rồi sao ? (nó tò mò)
– thì tôi vẫn k đồng ý.
– ba a phản ứng thế nào ?
– tức giận , nổi cáu.
– bác có đánh a k ?
– tí đánh..
– rồi sao nữa .
– bà tôi ra tay trợ giúp bà nói bao nhiều nói toàn cái hay cái ý nghĩa thâm sâu, phải công nhận có bà đôi lúc là 1 lá chắn an toàn.
– rồi sao.
– rồi sao , là sao, lại là sao , rồi sao . có khi cô phải đến 1 bầu trời toàn sao.
– hì. tôi lung linh mà.
– hắn lườm nó nhưng cười. ừ cô lung linh.
– đương nhiên. thôi a nói chuyện của a đi.
– cô có vẻ tò mò.
– muốn biết thôi, tò mó gì đâu .hì
– hắn búng chán nó 1 cái nói : ba tôi bắt tôi và cô ta sống chung với nhau để tìm hiểu và thân nhau hơn rồi sẽ cưới.
– làm như vậy thì lợi cho a quá còn gì, hì.
– tôi chẳng thèm.
– tinh tướng !
– thế a k đồng ý à ?
– cô đầu chạy bằng mô tơ hay đầu toàn đất mà còn hỏi thế. tất nhiên là k đồng ý.
– hì hì !!!!
– đầu đất ! (hắn mắng yêu nó đấy )
– a k đồng ý vậy là ba a tức giận.
– ừ. nhưng có bà ở đây bà bênh tôi nên ba tôi k làm gì đc .
– nhưng thoát đc 1 lần đâu thoát đc cả đời.
– cô lo sao.
– tôi chẳng điên, sao a k cứ làm theo bác ấy cho êm chuyện
– cô nói mà k suy nghĩ gì hết. tôi k bao giờ làm, chỉ cần cô ta từ bỏ thì k có gì là k giải quyết.
– nhưng cô ta thích a.
– cô ta thích nhưng tôi k thích.
– nếu cô ta k từ bỏ thì sao ?
– cô ta mà k từ bỏ thì tôi cho cô ta mọc đầy sao.
– tên này đúng là cần chuyển gấp vào viện tâm thần. (cười)
– vậy cô vào đó ở với tôi luôn nha. hì
– ng điên nên nói lời cũng điên.
– hì hì.
– mấy h rồi ? (nó hỏi)
– 6h.
– nó thở dài : về thôi về nhà đương đầu với rắc rối a gây ra cho tôi.
– tôi sẽ về cùng cô.
– thôi a về cùng tôi có khi tôi gặp nguy hiểm hơn.
– yên tâm tôi sẽ mang may mắn đến cho cô.
– sao chổi có khi nào là may mắn chưa ?
– chưa có thì bây giờ có, 1 ngôi sao chổi may mắn cho cô, mình cô thôi , chỉ mình cô có.
– tôi chăng dám nhận. (nó bỉ môi )
– nhận đi, nhận đi ng ta cho k cô mà .hì
– k thèm ! (nó hất hàm)
– ha ha (hắn cười ) . về thôi nào ! chúng ta cùng nhau vượt chướng ngại vật. (hắn nói)
– cái gì mà chúng ta.
– tôi và cô k phải chúng ta thì là gì ?
– tôi đâu bảo a về cùng tôi.
– nhưng tôi muốn. hì, cô đã từng giúp tôi thì tôi cũng phải giúp cô chứ, ai lại qua cầu rút ván bao giờ.
– vâng a thì lúc cũng có lí.
– đương nhiên !!
– 2 đức nhìn nhau cười rồi cùng nhau đi về nhà.
– (nhà nó)
– trời ! k dám bước chân vào. (nó).
– có tôi đây rồi. đừng lo.
– có a thì làm gì đc?
– tôi sẽ giúp cô đảm bảo k sao.
– hừ !!!!!!
– đang lấp lửng k biết thế nào thì đằng sau có tiếng nói 2 đứa quay lại nhìn :
– về tới nhà mà k vào còn đứng đó làm gì ? là 2 nó nói.
– nó giật thót tim : 2… sao….2
– 2 đi mua chút đồ.
– vâng !
– chào a ta lại gặp nhau. (hắn nói với 2 nó)
– ừm chào cậu, vào nhà đi. 2 nói rồi đi vào trước 2 đứa theo sau.
– 2 đang nấu cơm sao ? nó hỏi 2
– ừ hôm nay 2 đc nghỉ làm ở nhà 2 phải nấu cơm cho nhóc về ăn chứ .(2 cười)
– nó thấy 2 cười nhưng k dám cười lại.
– cậu ở lại đây ăn cơm luôn nhé ! (2 nói với hắn)
– 2 k cần……… nó chưa nói hết thì hắn đã vội vàng nói:
– đc, a mời tôi chắc chắn phải ở lại rồi.
– nè cái a này ! (nó nói hắn )
– hì hì !(hắn cười)
– a nó nói với nó : nhóc giúp nào (giúp 2 nấu cơm ). cậu cứ ngồi ghế kia đợi ae tôi nấu sắp xong rồi.
– để tôi làm cho, tôi cũng muốn học làm 1 ng đàn ông biết nội trợ giống a. hì
– 2 nhìn hắn cười : ok !
– cô đi thay đồ đi , tôi sẽ giúp a cô. hắn nháy mắt với nó.
– a… (nó nói hắn )
– nhóc đi tắm đi !(2 nói)
– vậy e đi tắm! (cười)
– nó đi tắm ở ngoài 2 nó và hắn cùng nấu cơm và nói chuyện :
– tôi trông cậu chắc là con nhà tài phiệt.
– có thể coi là như vậy .
– cậu và e tôi quen nhau lâu chưa ?
– k lâu lắm.
– công tử nhà giàu như cậu sao lại kết bạn với e tôi ?
– a hỏi gì lạ vậy tại sao tôi và cô ấy lại k thể kết bạn.
– vì các thiếu gia như cậu thường ghét những hạng nghèo hèn mà.
– k. đó là họ còn tôi khác.
– thật sao?
– ừm
– tôi cũng rất vui khi nó có bạn, nhưng do tính khí nó xấu nên đi đâu cũng toàn gây thù ….
– hì tôi thích cô ấy bởi cô ấy đặc biệt
– cậu thật sự coi e tôi là bạn.
– phải thật sự và thật lòng nữa , a có đồng ý k?
– cái đó tôi k quyết định đc cậu phải hỏi e tôi.
– nhưng ý kiến của a cũng là điều quan trọng với cô ấy và cả với tôi
– cậu hiểu e gái tôi vậy sao?
– k, chỉ là tôi biết điều đó qua ánh mắt cô ấy. bởi a là a 2 cô ấy.
– cậu k tồi !
– a quá khen
– vậy cậu muốn nghe ý kiến của tôi k?
– có chứ.
– tôi sẽ chấp nhận nếu trong lòng và lương tâm cậu k giả dối.
– dám chắc với a 1 điều tôi k hề .
– đc. ha ha
– ha ha
– 2 ng nói chuyện cười đùa nó tắm xong bước ra nhìn thấy vậy nó nghĩ : vừa mới 1 thời gian ngắn nói chuyện hắn đã thân với 2 vậy sao? hắn ta có đúng là 1 ngôi sao chổi may mắn k ??
– xong rồi hả nhóc. 2 nó
– vâng. nó cười