Bạn đang đọc Em Đồng Ý Bán Trái Tim Cho Quỷ: chương 2
CHAP 2:NGOÀI ĐÔI CÁNH CÔ TA CHẴNG CÓ GÌ HƠN TÔI?
Chiếc mui trần như lướt nhanh trên phố,nhìn theo chiếc xe,người ta có thể đoán được tâm trạng của người đang lái xe:VÔ CÙNG SẢN KHOÁI,để chuẩn bị cho cuộc chơi sắp tới,nó đi dạo phố,shopping,với 1 lý do:CHUẨN BỊ ĐẠO CỤ CHO CUỘC CHƠI….
Cùng lúc đó trên phố,có 1 đôi nam nữ,một người nam vô cùng đẹp trai và sành điệu,người con gái dịu dàng như ánh trăng,nhưng điều người ta dể dàng thấy được sự yêu chiều của người con trai đối với người con gái bên cạnh,mặc dù gương mat anh có lạnh lẻo đến đâu
-Vũ Bội này,em có mệt không,sao không chịu đi xe,cứ nằng nặc đi bộ thế này-người con trai dịu dàng hỏi,anh trân trong người trước mắt như thứ bảo bối quý gí nhất của mình
-Khôg mệt,Vũ Bội cứ thik đi bộ đấy,anh 2 không thik đi dạo phố thế này với em ak-cô bé nũng nịu
-Không phải thế,chỉ lo Vũ Bội mỏi chân thôi-anh mỉm cười xoa xoa đầu cô bé
-Anh 2 này,a2 sẽ kết hôn sao?sau khi kết hôn a2 sẽ vẫn dẫn em đi chơi thế này được không?-cô bé nói như mếu
-Tất nhiên
-Không không,a2 có vợ sẽ yêu vợ,sẽ wên em thôi-cô bé tỏ vẻ dỗi
-Ngốc
-Sao bảo e ngốc,vậy anh nói xem,vợ anh và em anh sẽ thương ai hơn?-cô bé trẻ con nghiêng đầu hỏi
-Tất nhiên là em-anh trả lời mà lòng chua sót,ko phải thương mà là yêu,anh yêu cô,cô em gái không cùng dòng máu nay,rất lâu,từ rất lâu rồi,1 thiên sứ nhỏ vẫn còn tồn tại trên thế gian,và anh quyết bảo vệ nó,thầm nhủ như thế này mãi thật tốt…
-Xì,anh mới ngốc,phải yêu vợ mình hơn chứ…-cô nói đùa thật ra muốn xoá đi không khí ngượng ngập trước mắt,cô hiểu anh,hiểu được trái tim anh dành ình,nhưng trái tim cô đã trao cho 1 người,anh cũng biết rỏ điều đó,nhưng người đó như cơn gió anh dang bay đến nơi đâu bản thân cô không biết rỏ…chỉ để tìm kiếm 1 thứ bản thân anh cũng không biết rỏ có thật tốn tại hay không…
Đang suy nghĩ bỗng có 1 hình bóng lướt ra trước mắt,là anh…đích thật là anh…,đèn đỏ,cô vội băng qua đường chạy theo bóng dáng đó
-TỬ KHIÊM…TỬ KHIÊM…ĐỪNG ĐI MÀ,CHỜ EM…LÀM ƠN CHỜ EM…
-VŨ BỘI,CẪN THẬN…-Hoàng Gia Bảo thấy em gái mình lao ra đường,có 1 chiếc xe màu đỏ đang vượt đèn đỏ chạy với tốc độ kinh hoàng về phía cô
oạch,Vũ Bội ngã xuống,thẬT may,nhưng có chút kì lạ,chiếc xe đó chỉ xẹt ngang wa người vũ Bội,bản chất chỉ đủ làm cô ngã,giống như đang hù doạ cô vậy
-VŨ BỘI,EM KHÔNG SAO CHỨ-Gia Bảo vội đở cô dậy,kiểm tra khắp người lo lắng hỏi
-HUHU…em không sao,em vừa thấy Tử Khiêm,là Tử Khiêm,anh ấy đi thật rồi,em không tìm thấy anh ấy nữa…Huhu
-Không sao rồi,kônh sao,có anh đây-…TỬ KHIÊM cái tên đó làm tim anh thắt lại…nó là người cô yêu…-Không sao,NGƯỜI ĐÓ…BẰNG MỌI GIÁ ANH SẼ TÌM CHO EM…
Trên chiếc xe màu đỏ lao như điên lúc nãy,một cô gái xinh đẹp nhếch mép cười,giọng mĩa mai…
-Thế ak?…thật thú vị,thứ mà tôi thấy được….trái tim của các người tôi đã thấy rõ,tôi sẽ đặt nó vào cuộc chơi của tôi…yêu ư…tôi tin…1 năm…mọi thứ chuẩn bị xong rồi…hoàng tử của em…khi em nói bắt đầu…anh nhất định phải xuất hiện…
-….THIÊN SỨ AK,…ĐÔI CÁNH CÔ THẬT ĐẸP…NHƯNG THỨ TÔI MUỐN LÀ TRÁI TIM CÔ…
Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương 3