Bạn đang đọc Em Đã Là Thiên Thần – Chương 8 – Phần 1
“Hì. Biết” nó cười
Leo lên xe, công nhận là xe ga khó đi. Trước đó nó đi 1 lần nhưng là cái cup 50 của ông hàng xóm. Mà cup50 thì khác gì xe đạp đâu.
Loạng choạng 1 lúc thì nó cũng chạy tạm coi là ổn. gió lạnh nhè nhẹ chạm vào mặt nó, vờn lên tóc em. Đang đi ngon lành thì nó giật thót mình.
“Gì vậy?” H hỏi.
“Không quen” H vừa ôm nó từ đằng sau. Cảm giác là lạ, chưa bao giờ chở con gái, càng chưa bao giờ đc ôm trong hoàn cảnh thế này.
“Họ nhìn, ngại” nó tiếp
“Nhưng H lạnh” Trời, ngồi sau mà còn kêu lạnh, mà mặc cái áo ấm chắc dày gấp đôi nó, nhưng nghe lý do đó, nó cũng đành im lặng chạy tiếp (kể ra cũng sướng,hớ hớ).
Trên đường thình thoảng 2 đứa mới nói với nhau vài câu vì bịt khẩu trang, đường mùa đông lạnh mà.
Bỗng nó thấy ấm ấm bên má. Thì ra H đặt luôn quả cằm lên vai nó. Má chạm má. Lại còn vụ này nữa sao. Quả này thằng V mà thấy chắc nó không sống mà đón xuân. Hứ. Kể ra cũng ấm hơn thật.
Xuống siêu thị, nó chả mua gì, còn H thì mua bao nhiêu là thứ. Nó trở thành thằng culi. Chả hiểu sao mua sắm đc lắm thế. Trời ơi, nặng quá bà cô ơi.
2h chiều H mới chịu buông cái siêu thị, đang xách đồ xuống xe tưởng được về thì H lại đòi đi ăn, con gái lắm chuyện thật đó.
“Đi ăn”
“Thôi, muộn rồi, về thôi”
“Mới 2h muộn gì. ĐI ăn”
“Ờ… thì đi ăn”
Lượn lờ một lúc nhìn gì cũng muốn ăn, nhưng rốt cuộc vào 1 quán bún Huế ở đường Ngư Hải. Theo mọi người là quán này ngon, mà sợi bún bé tí, chả giống bún Huế. Ăn xong quyết tâm về, không là bà này lại sinh chuyện.
Lúc đi về, đang tung tăng trên đường thì 1 chiếc xe máy áp sát, có vẻ hung dữ. trên chiếc xe là 2 thằng trẻ trâu.
“Ê, xe con H”
… ai vậy ta
“Hả. thằng T. Bọn mày tính ra ở riêng à” đậu má, chọc quê nó chứ.
nó cười, còn H thì dơ nắm đấm lên hù dọa. giờ nó mới để ý. Ngồi sau là thằng V. chết nó rồi.
“Chết nha. Mai bọn bây nổi tiếng.haha” dọa nó chăng.hừm.thử đi. Thằng V thì ít chọc, có vẻ nó không vui. Nhìn có vẻ gì đó không lành.
Chủ yếu là H nc với bọn đó. Nó cứ chăm chăm lái xe, nó chủ yếu để ý đên thằng V đang ngồi sau. Nghĩ bụng nó biết ăn nói sao với V đây.
Đi thêm đoạn rồi cũng thoát được 2 đứa đó. Về đến nhà vẫn chưa hết bang hoàng. Mà có cái gì để bang hoàng nhỉ.
“Thôi, H về luôn đi kẻo muộn”
“Này. Cái này T cầm lấy” H đưa cho nó túi to, nó tò mò
“hả. cái gì đây. Không nhận đâu”
“Có phải cho T đâu, đưa ẹ”
Đang định mở ra xem thì H quay xe chạy luôn. Nó ú ớ… Này… Thôi…. Mai T qua chơi.
Vừa đi vừa mở ra coi. Thì ra H mua ẹ một cái khăn quàng. Nhìn cũng đẹp thật. Thế mà chu đáo quá. Nó cảm động rồi đó. Nhưng nói sao với mẹ giờ
Nó đưa ẹ, lý do thì nó nói thẳng luôn là H nó đưa. Mẹ cũng ậm ừ rồi nói nó đại khái là phiền người ta nhiều gì gì đó. Nó thì mệt, lao vào nhà nằm ngủ giấc.
8h nó ngủ dậy, lọ mọ xuống bếp kiếm miếng ăn, bố mẹ nó ăn cơm trước, lúc nó xuống thì bố đang ngồi bên bếp lừa nấu bánh chưng, mẹ nó đang quay thịt. Ngày tết thức ăn lúc nào cũng sắn sang. Vừa ăn vừa ngồi cạnh bố nói chuyện. Hỏi han trao đổi tình hình trong đó, nó không dám nói ra cái sự thật học hành của nó trong đó, còn nó cũng biết ở nhà bố mẹ nó khó khăn ra sao, không biết những năm tới nuôi nó ăn học như thế nào nữa. 2 bố con ngồi tính toán, vị chi học kỳ 1 của nó ngốn mất 10 triệu (vào thời gian đó, 10 triệu là khoản tiền khá lớn, với gia đình nó thì còn lớn hơn nhiều giá trị thực). Được biết ngoài anh chị, các gì thì bố mẹ đã phải đi vay. Lúc này ngẫm lại nó mới thấy xấu hổ với công ơn bố nó nuôi dưỡng. Ngồi 1 lúc, ăn xong, bố cũng đi hút thuốc lào, chơi nhà hàng xóm. Nó quay sang ngồi với mẹ, ôm mẹ vào lòng, mẹ gầy gò, tấm thân gầy này đã vất vả chắt chiu cho nó để nó quậy phá.
“Mẹ, con sẽ thành người để gia đình không phải khổ nữa” Vừa ôm mẹ nó vừa nói với mẹ, mẹ vẫn chăm chăm vào nồi thịt, mắt nó cay cay. Nó tự hứa sẽ làm tất cả để thành đạt, để ko làm bố mẹ nó buồn.
Ngày hôm sau, nó dậy sớm hơn, nó tính dậy đi chợ cùng mẹ, rồi về quét dọn nhà cửa, lau chùi ấm chén. Tối nó sẽ sang nhà H. ghé nhà Th luôn.
Đi chợ với mẹ nó, mẹ mua từng củ hành mặc cả chi li, nhiều khi nó dục mẹ mua nhanh còn về, mẹ nó bảo “Mặc cả chớ con, không lại mua đắt, phải tiết kiệm con à”. Nó lại thấy buồn, không buồn vì cái hoàn cảnh gia đình mà nó buồn vì chính nó, phá không biết bao nhiêu là tiền của bố mẹ. Giường như, cái tết này giúp nó thấm tất cả công ơn bố mẹ dành cho nó.
Về ăn cơm, dọn dẹp xong xuôi cũng đến lúc nó qua nhà H. dắt con xe phượng hoàng vi vu. Cái xe vẫn như thời nó đi, đạp nghe cộp cộp vui tai .
Trời tết đen thui, lại khá lạnh. Co ro đạp xe, tới nhà H thì cả nhà hình như vừa ăn cơm xong đang ngồi ở phòng khách. H chả thấy đâu. Nó dắt xe vào.
Chào hỏi cô chú rồi ngồi nc với cô chú, H nghe cô bảo là vưa đi với Th với Thằng V. Nó gật gật rồi nc tiếp. Nói chuyện 1 lúc thì H với Th về đó. Có thêm cả thằng V nữa.
Nhìn thấy H nó cười tươi chào đón. H cũng trả lại nó nụ cười tươi không kém.
“Đi đâu về đó”
“Đi qua nhà Thảo”
“Thảo về hôm nào? Mà qua làm gì thế?”
“Qua chơi tí, nó vừa về lúc sáng” CLGT con này làm cái gì mà giờ mới về nhỉ.
“Hả? sao nó về muộn thế?”
“ờ, H cũng có biết đâu. Hì… mà đến lâu chưa ”
“Lâu rồi, sắp về rồi”
“Ở lại thêm tí, có mấy đứa ngồi nc cho zui”
“Muộn rồi mà”
“Ở lại đi mà, tí tí thui…” Vừa nói H vừa làm bộ nhìn yêu lắm, nó cũng xiêu lòng, nhưng thằng V có vẻ bực ra mặt. nhưng hắn vẫn im lặng.
Nói chuyện 1 lúc thì cũng đến giờ về. trời lạnh thế này mà đạp xe ra đường thì chết mất thôi.
Chào hỏi xong xuôi rồi cũng lao đi trong màn đêm giá rét. Nghe hoành tráng quá. Nghe đâu thằng V cũng về luôn.
Đi được 1 lúc đến giữa đồng thì ở đâu có 2 chiếc xe máy áp sát, chưa kịp xem có bao nhiêu người thì nó 1 thằng ngồi sau đạp nó 1 cái vào hông, xe nó lắc lư, sắp ngã thì nó dính thêm 1 dùi cui vào mạng sườn nữa. ngã nhoài xuống đường, tụi đó cũng dừng xe, phi tới đạp liên tiếp vào người nó, vào mặt nó. Nó bất lực chỉ biết lấy tay che đầu lại. Xử xong xuôi nó, nó nằm co ro giữa đường, có 1 thằng nhìn trẻ trâu, (lần này thì nó nhỡ rõ mặt, chỉ không biết ai) cúi xuống hăm dọa nó.
“Thằng C Hó. Thằng mất dạy”
“Mày lo cái thân mày đi, KHôn thì tránh xa con H ra”
“Mẹ, Đũa mốc đòi chòi mâm son à, lo nuôi cái thân mày đi con”
Nói xong 4 thằng đó phóng xe đi về hướng ngược lại, để lại mình nó giữa đêm lạnh giá. Ngồi nhìn màn đêm mà chẳng biết nói gì, kêu gì, than gì. Chân tay nó tê tái tím bầm, mặt mũi nó xây xước, máu lại chảy trên môi nó. Chẳng lẽ ngèo không được đến nhà gái chơi sao. Dắt xe đi về…………cười mỉa mai sự đời………
Đạp xe giữa trời rét tháng giêng đúng là khổ sở, xe vốn dĩ đã cà tang, nó đánh cho thêm mấy phát nữa lại nát hơn, may sao nó không cho nát xăm, không thì chỉ có nước đẩy bộ.
Vừa đi, vừa nghĩ, không biết đứng đằng sau tụi đó là ai, mục đích đánh thì rõ ràng rồi, muốn dằn mặt nó, nhưng là ai? Chả lẽ là thằng V, ừ, nó cũng đặt nghi vấn cho thằng T nhiều nhất. Nhưng sao nó lại phải làm thế, chả lẽ vì một người con gái mà làm trò hèn hạ thế với thằng bạn nó ư?
Về gần đến nhà thì nó quẳng đi những cái suy nghĩ đó, nó quên không nghĩ nên nói thế nào với bố mẹ nó đây. Ra đi lành lặn, ra về thì bầm dập từ đầu đến chân.
Về đến ngõ, 2 con chó vẫn như thường lệ vẫy đuôi chào nó, la liếm vào chân. Liếm lúc nào không liếm lại la liếm lúc này, đau bà cố nó được.
Vừa thấy nó mẹ nó la lên:
“Chết, sao vậy con, sao sưng húp lên thế”
Nghe mẹ hỏi thế bố nó cũng ra xem.
“Trời ơi, sao lại ra thế này. Mày đánh nhau hả”
“Dạ, không, đường tối quá, 2 thằng đi xe máy nó đâm phải con”
Cũng may là cái xe đạp cũng bị chúng nó đánh tả tơi nên dễ bề dối bố mẹ nó.
“Thế 2 thằng đó đâu?”
“Nó chạy luôn rồi, dại gì nó ở lại cho phải đền hả bố”
“Lần sau không đi ban đêm nữa” hức, thanh niên mà lại bị cấm đi chơi ban đêm.
“Haizzz, sao đâu”
“Không sao mà thế này à?” bố nó có vẻ nghiêm.
“Dạ” nó dịu đi ọi chuyện qua.
Vào nấu ấm nước rồi tắm, tắm xong mới bắt đầu ngồi bang bó, đau kinh người. Kết quả là trên trán băng 1 chỗ, má phải một hình chữ thập, 2 tay nó hình như cũng 4-5 chỗ băng gì đấy còn lại cũng mấy vết bầm tím. Còn chân nó thì 2 cái ống đồng bầm, sưng 2 chỗ. Thời tiết này,lại đánh vào ống đồng, đau đừng hỏi. Đêm đó nó khó ngủ, 1 phần vì đau, 1 phần vì nó trằn trọc suy nghĩ, nó xác định xem tình cảm của nó dành cho H là như thế nào, nếu là yêu thì có hay không nên dấn thân, còn không thì phải làm gì, ngoài V thì ai là người muốn đánh nó. Bố mẹ H? không, cô chú không bao giờ làm thế cả. còn ai nữa? nghĩ mãi chẳng ra ngoài thằng V, đau đầu quá, nó tự cho nó hạn đến trước giao thừa để suy nghĩ và quyết định.
Ngày hôm sau nó được ưu tiên không làm gì cả, nhưng nó vẫn cố làm những thứ nó có thể làm. Được thằng con trai về tết thì lại la lết chấn thương, haizzz, nghĩ nó vô dụng quá. Tết nhất đến nơi mà nó thành ra như thế, nghĩ cũng may, may là chúng nó không đánh vào mồng 1 tết, chắc dính phải ngày đó chỉ có no đòn cả năm.
Ngày cuối năm cũng đến, đau thì đau nhưng cũng háo hức lắm.Ngày hôm nay nó tính ở nhà phụ mẹ. Bình thường thì nó sẽ phải đi làm mâm, qua nhà bà con, ra tảo mộ, nhưng năm nay nó chả phải đi, bố nó bắt nó ở nhà. Nó tính sáng quét dọn nhà, chỉnh sửa bàn thở, dâng mâm ngũ quả, chiều cùng mẹ nó làm tất niên cúng chiều 30, tối cùng mẹ làm gà, làm xôi cúng giao thừa.
Mọi việc diễn ra như thế cho đến tối. Đang lục cục trong bếp thì nghe tiếng xe máy đáp tới nhà nó, lò mò cái mặt ra xem coi thần thánh phương nào. H tới, lần này có tận 2 cái xe tới.đi cùng có thằng V và Th nữa. H với Th chạy 1 xe. Còn thằng V 1 xe. Nó ra thì cũng lúc H vừa chống xe. Nhìn thấy nó H với Th sửng sốt.
“Trời ơi, sao vậy T, T bị sao vậy, sao băng bó cùng người thế này” Sặc, có mấy cái chữ thập chứ làm gì đến cùng người.
“Ờ, cùng người đâu, có 7-8 cái chữ thập thôi mà, hehe”
“Đừng đùa, Sao bị vậy?”
“À, Tai nạn ấy mà, tối hôm qua có tí việc đi, chẳng may bị xe máy nó tông”
“Đi không cẩn thận gì cả. Để H coi”
H lại ngó nghiêng cái mặt nó, ngó khắp người nó, nhìn rõ hay. Rồi bla bla 1 hồi nữa cũng xong với 2 bà cô này. Nhìn thằng V có vẻ bình thường, cũng hỏi đôi ba câu, thái độ của thằng V làm nó phải suy nghĩ, nó tới, không vẻ căng thẳng, còn hỏi han. Thế thì là ai muốn đánh nó. Thôi kệ.
“Đi xem bắn pháo hoa T” H mở lời
“Hì. H đang bận mà. Mà đang thế này, đi sao được.”
“Bận gì, đi cho vui. H chở T.”
“Thôi, mọi người đi đi”
“Đi mà…” H năn nỉ, thái độ nhõng nhẽo thế chớ.