Đọc truyện Em Cứ Chạy Đi ! Chạy Mệt Thì Về Bên Anh – Chương 41
Chap 40:
My love
Nhẹ nhàng đặt nó lên giường, hắn cúi người xuống rồi khẽ hôn nó. Cựa mình khẽ mở mắt, một lúc sau nó mới nhận thức được.
_Em đang ở đâu đây?_Nó hỏi hắn mà vẫn còn buồn ngủ.
Chẳng để ý đến lời nói của nó, hắn cứ thế cởi đồ nó ra. ( >””_Này, anh…_Nó ngạc nhiên chưa nói được gì thì Kì đã cúi xuống và hôn nó.
_Im nào…_Kì nói nhỏ vào tai nó làm người nó nóng rực lên… im lặng, cứ thế để hắn làm gì thì làm…
Sáng
~~
Cựa mình, nó đưa tay che miệng ngáp 1 cái rõ dài. Rồi vươn vai hình chữ V. Đưa tay dụi mắt nó mệt mỏi ngồi dậy mà không để ý rằng có người đang nhìn mình. Chột dạ nó quay sang phía bên cạnh.
_AAAAAAA!!! S-sao sao anh lại ở đ-ây??_Nó nói lắp khi thấy Kì đang lấy tay bịt lỗ tai lại ngồi nhìn nó nãy giờ.
_Làm gì hét to dữ? mà tại sao tôi không được ở đây?_Kì hỏi cách ngây ngô rồi nhìn nó.
_Đây- đây là nhà tôi mà!!! Ai cho anh vào đây!!!_Nó bức xúc hét lên.
_Đây là nhà cô? Xem lại đi!_Kì nói, giọng vẫn thản nhiên như đã biết trước sự việc sẽ như thế này rồi.
Nó đưa mắt nhìn dao dác khắp phòng. Mọi thứ đều lạ lẫm. Phòng của nó có tông màu xanh lá nhạt, có rèm cửa sỗ trắng, nền nhà màu vàng lạt, và đặc biệt hơn là có rất nhiều gấu bông! Còn căn phòng này… có tông màu xám, rèm cửa màu đỏ viền đen, nền nhà là một màu gỗ nâu thẫm trông thật u ám >”?_Áh!!!_Nó lại hét lên làm hắn phải lấy tay bịt lỗ tai lại lần nữa, rồi nó kéo lấy tấm chăn trùm người lại._Anh…anh đã thấy gì?_Nó nói giọng run sợ.
¬_Toàn bộ!_ Kì nhìn lên trần nhà rồi nói.
_Anh!!! Anh đã làm gì tôi?_ nó nói mà mặt tái mét.
_Làm gì sao? Cô tự nghĩ đi!_Kì nhìn nó rồi nghiêng đầu nói.
_Anh dám!!!_Nó nói, vẻ mặt tức giận.
Kì chẳng bảo gì mà ném cho nó chiếc áo sơ mi trắng của mình.
_Mặc vào đi!_Nói xong Kì bước ra ngoài để nó một mình ở đó.
_Tên chết tiệt!!! Đứng lại đây!!!_Nó hét với theo nhưng Kì đã ra ngoài và đã đóng cửa lại. Nó cầm một cái gối rồi ném mạnh về hướng đó!!!
Một lúc sau đã ngươi giận nó thôi không chưởi hắn nữa. Với lấy cái áo hắn đưa rồi vào phòng tắm. Lúc đó Kì đang đứng tựa lưng vào cánh cửa, gương mặt đỏ au.
_Hừm, tôi nghe thấy hết đấy!!!_ ( Help me ^^~ )
Khi đã thay đồ xong nó mở cữa bước ra khỏi căn phòng đó thì thấy hắn đáng ngồi trên ghế sofa. Tay thì cầm cái điều khiển từ xa, mắt thì nhìn chăm chăm vào màn hình tivi. “hắn đang coi phim sex”
_Anh không còn cái khác để coi sao!!!_Nó hằm hằm bước tới rồi giật cái điều khiển trên tay hắn, tắt tivi đi.
_Này!! Cô làm gì thế, trả đây!_Kì quát lên làm nó giật mình nhưng cũng lấy lại bình tĩnh.
_Anh đang xem phim đồi trụy đấy, biết không hã?_Nó quát lại Kì làm hắn ngạc nhiên tròn to mắt nhìn nó.
_“Có phải là Triệu Á Quy đây không trời?”_Kì nuốt nước bọt nhìn nó.
_Sao hã ? Anh rãnh rỗi như vậy thì nên kiếm việc gì đó mà làm đi!!! Đừng có xem ba cái phim vớ vẫn này nữa!_Nó nói rồi đặt cái điều khiển xuống mặt bàn rồi bước ra ngoài.
_Này! Cô đi đâu?_Kì gọi với theo.
_Về nhà tôi!_Nó nói mà chẳng thèm ngước mặt lại.
_Thế sao? Nhưng tôi nói cho cô biết nhé, đây mà khu chung cư dành chon am đấy, sẽ thế nào nếu ở chỗ này suất hiện một cô bé xinh đẹp và ăn mặc thế kia nhĩ?_Kì nói rồi nhếch mép cười thích thú.
_Anh!!!_Nó đứng lại và quay mặt lại nhìn Kì.
Triệu gia
~~
_Từ ngày hôm qua đến giờ mà vẫn không liên lạc được với Á Quy sao?_Minh ngồi trên sofa, trong lòng không khỏi thấp thỏm.
_Chịu thôi, cô ấy đi mà không mang theo điện thoại, tiền, giấy tờ tùy thân,.. gì cả_Phong nói mà gương mặt cứ cau lại.
_Hix, là lỗi của tôi._Phi Phi cố mím chặt môi để không khóc bật ra tiếng.
_Thôi nào, đó không phải là lỗi của ai hết_Minh kéo người nhỏ sát lại mình rồi xoa xoa vai nhỏ an ủi.
_Hix… nếu lúc đó, em không hờn giận vô cớ thì đã không có chuyện như bây giờ …_Phi Phi vẫn khóc.
_Demon King!!!_Một cô gái đi từ ngoài vào, gương mặt không có cảm xúc.
_Có tin tức gì rồi sao?_Phong, Minh và Phi Phi ngước mặt lên hỏi cô gái đó.
_Ừm, có người nói tối hôm qua thấy Á Quy ăn kem ở tiệm kem ốc quế_Cô gái đó nói.
_Vậy bây giờ Á Quy ở đâu?_Phong hỏi gấp.
_Tôi cũng không rõ… nhưng hình như cô ấy ra khỏi quán cùng một cậu con trai khác._Cô gái đó nói, gượng mặt vẫn chẳng có tí biểu hiện nào.
_Người con trai đó có thể là ai?_Minh nói, nhăn mặt.
Bỗng mọi thứ rơi vào sự im lặng, dường như ai cũng mãi suy nghĩ xem ai là người đáng nghi nhất. Bỗng Phi Phi nói.
_2 năm khi cậu hôn mê, Á Quy đã học võ Judo. Vậy thì nếu là bắt cóc thì cô ấy đã có thể phản kháng lại._Phi nói, nước mắt còn đọng lại ở khóe mi.
_Ưm… vậy thì là ai cơ chứ?_Phong nhăn mặt, mím chặt môi rồi suy nghĩ.
_Night queen ( chị này tuy suất hiện muộn nhưng cũng là 1 nhân vật không kém phần wan trọng đó ^^ hyhy )! Phong, chúng ta chia nhau ra tìm!_Minh bỗng đứng phắt dậy rồi phân công, xong bước đi.
_Còn em thì sao?_Phi gọi rồi nhìn theo Minh.
Minh thở hắt ra rồi xoa đầu Phi và nói_Em ở nhà, chờ điện thoại của Á Quy! Nhé!
_Ừm…_Phi miễn cưỡng gật đầu.
_Đi thôi!_Minh nói rồi cả 3 leo lên xe mô tô phóng vụt đi.
=============End chap 40===========-