Bạn đang đọc Em Còn Yêu Anh Không? – Chương 9: Mùa đông không lạnh
Chương 9: Mùa đông không lạnh
“Từ bỏ đi
“
Lan Anh luyến thắng, nhìn chòng chọc vào mắt Sa Ni.
“Không đời nào. Chị là ai mà bảo tôi hãy buông tha anh Tuấn
“
Sa Ni cung không vừa, cao giọng đáp trả. Dù thuờng ngày, cô vốn rất trầm tính. Không trách đuợc, nguời mà Lan Anh đang muốn cô từ bỏ lại là Tuấn. Nguời đan ông quan trọng nhất đời cô. Hon nữa, Lan Anh là ai mà dám ra lệnh với cô. Và chua chắc,
Lan Anh là nguời con gái mà anh Tuấn thích.
“Tôi chỉ sợ cô quá mù quáng rồi sau này sẽ đau khổ nhiều.
” Lan Anh tựa nguời vào gốc câu sưa.
“Việc đó không cần chị phải lo.
“
Sa Ni quay lưng bỏ đi. Mặc cho Lan Anh đứng tiu nghỉu phía sau. Khuôn mặt nhăn nhó khó chịu. Cô đã hạ được một đối thủ là Nga. Hay nói đúng hon, Nga giờ có Will, cô không phải bận tâm đến nữa. Chỉ còn Sa Ni, có vẻ anh Tuấn rất quí nó.
Lan Anh nghe nói con gái bản vốn hiền hậu và ngây ngô. SaNi bề ngoài trông thật hiền hòa, nhung nếu lỡ tay chạm đến sẽ phát hiện ra toàn gai nhọn. Cũng phải thôi, cô ta mồ côi khi còn rất trẻ, tự mình lớn lên giữa cuộc đời. Cho dù có yếu đuối thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ phải luôn đứng lên để tự bảo vệ bản thân.
Lan Anh thừa biết, để đối phó với SaNi không phải là điều dễ dàng. Tuy SaNi còn trẻ nhưng rất khôn khéo. Không cẩn thận, có thể sẽ gây phản cảm, mất hình tuợng của cô trong mắt Tuấn. Phải tìm cách thôi! Vừa nghĩ cô vừa bức nát những chiếc lá ngay bên cạnh…
—
Mỗi buổi chiều sau giờ làm việc, Will đều đến lớp Nga và đứng chờ phía truớc cửa. Thỉnh thoảng, anh lại ngắm nhìn cô đang say sưa giảng bài qua khung cửa sổ nhỏ. Hình ảnh cô gái Việt Nam nhỏ nhắn với mái tóc dài đen mượt buông xõa ngang lưng cùng nụ cuời tươi e ấp, không biết tự khi nào đã khắc sâu vào trái tim anh.
Nhiều lần, Nga bắt gặp ánh nhìn của Will dành ình, cô e thẹn ửng hồng đôi má, ra hiệu cho anh chờ cô thêm vài phút nữa. Tình cảm của Nga dành cho Will cũng thể hiện qua sự chờ đợi, ngóng trông vào mỗi buổi chiều, nếu như Will có việc đột xuất nên đến muộn.
Chiều nay, Will và Nga lại cùng nhau đi dạo quanh cánh đồng gần nhà. Nắng chiều tà vẫn còn nén lại chút rực rỡ như để soi sáng cho tình yêu đôi lứa. Will luôn cố gắng tìm nhiều chuyện vui để khiến Nga cười. Lúc nào cũng vậy, Nga luôn chăm chú lắng nghe Will rồi mỉm cuời hiền hòa….
Đường làng gập ghềnh như vô tình khiến hai đôi vai va chạm vào nhau. Nga cuối đầu, khuôn miệng cong lên hạnh phúc khi bất chợt nhận được cái siết tay thật chặt. Tay Will bao giờ cũng ấm áp lạ thuờng.
“Hôm nay, bọn trẻ học ngoan chứ?
“
“Vâng, bọn nhỏ ngoan và thông minh lắm anh à
“
“Thế thì tốt. Em có khoảng bao nhiêu học trò?
“
“Có khoảng 60 em đủ lứa tuổi.
“
“Cũng đông quá nhỉ.
“
“Vẫn còn một số em lớn tuổi hơn không thể đến lớp vì phải phụ giúp cha mẹ việc đồng án.
“
“Vậy à. Thật tội nghiệp.
” Khóe mắt nâu ánh lên vẻ xúc động.
Will là một trong những nguời có trái tim nhân ái nhất mà Nga từng gặp. Có lẽ, cô yêu anh cũng vì đức tính này.
“Em và anh Tuấn đã nhiều lần đến tận nhà để thuyết phục nhưng chỉ một số ít là đến lớp.
“
Will chăm chú lắng nghe lời Nga nói, ánh mắt chứa đựng sự cảm thông chân thành. Anh có thể hiểu đuợc mong uớc của cô. Cô mong sao tất cả bọn trẻ đều được đến lớp, học chữ, vui chơi và sống hạnh phúc đúng như lứa tuổi của các em. Vì cơm áo mà các em phải mất đi tuổi thơ dịu dàng và ngọt ngào vốn dĩ thuộc về một phần trong cuộc đời mình. Đây cùng là điều mà anh luôn hằng cầu nguyện. Một cuộc sống hạnh phúc và bình yên dành cho trẻ em nghèo ở Việt Nam nói riêng và trên thế giới nói chung. Chúng như một tờ giấy trắng, trinh nguyên và trong sáng. Rất cần đuợc sự che chở và sống trong yêu thuong…
Will dừng lại nhìn Nga động viên an ủi. Anh lúc nào cũng đồng cảm, dịu dàng và luôn ủng hộ tinh thần Nga. Mỗi khi nhìn anh, cô hạnh phúc vì đã tìm đuợc một nửa linh hồn của đời mình. Mọi khó khăn, vất vả đang chờ ở phía trước sẽ chẳng là gì. Chỉ cần cô có anh bên cạnh, cô sẽ không còn sợ bất cứ điều gì.
“Anh tin là với sự nổ lực cùa Tuấn và em. Điều đó sẽ thành hiện thực vào một ngày không xa. Dù anh biết rằng con đường đi đến đó là một điều không hề dễ dàng.
“
“Cảm ơn anh vì đã luôn ủng hộ em.
“
Dưới ánh hoàng hôn nơi miền sơn cước,
Có những ánh mắt lấp lánh nhìn nhau không rời.
Có những cái ôm nhẹ trong sáng và dịu ngọt.
Có những chiếc hôn say đắm và nồng nàng.
Những khoảnh khắc tuyệt vời của tình yêu vừa chớm nở này đủ sức lắng đọng cả dòng thời gian….