Bạn đang đọc Em Có Tình Tôi Có Ý – Chương 94: Trượt Tay
Sau khi ăn cơm trưa xong mọi người bắt đầu kiếm trò tiêu khiển, Ngu Thư Hân trước đó một ngày cùng Triệu Tiểu Đường ghi hình xong là ở lại trong lều của hai người không có ra ngoài cho nên không có cùng mọi người cùng nhau hoạt động.
Hôm nay dù thế nào cũng không thể lại chơi trò biến mất, Thư Hân và Tiểu Đường cùng mọi người dọn dẹp sau đó về lều sửa soạn một chút rồi quay trở lại cùng mọi người.
Tưởng Ức Nhu đang lôi kéo mấy người khác chơi mạt chược, nàng mới vừa vào đến liền bị hỏi: “Thư Hân có biết chơi trò này không ?”
“Chúng tôi vừa kết thúc một ván muốn nghỉ ngơi hai người lại chơi ván kế tiếp đi.” Hàn Tiếu Đông đứng lên khuôn mặt mỉm cười, mọi người thấy vậy cũng hớn hở lên tiếng : “Thư Hân chơi chứ ?”
Mạt chược là một trò chơi dễ dàng bỏ vào trong túi thuận tiện mang theo bên người, cái này là của tổ chương trình cung cấp.
Vốn dĩ ban đêm nhân viên trong đoàn không ngủ được sẽ tụ tập nhau chơi ai biết đâu lại bị Triệu Thanh Thanh nhìn thấy liền tịch thu đem tới đây.
Ngu Thư Hân đối với chơi mạt chược không phải rất có năng lực nàng chỉ biết chơi có một chút xíu xiu thôi, Thư Hân hướng về mấy người còn lại nói rằng: “Tôi không phải là quá biết chơi.”
“Không thành vấn đề, chúng tôi cũng không quá biết mọi người đều là học sơ qua mà.
Đợt một chút tôi đi gọi hai người nữa.” Tưởng Ức Nhu nói xong nhìn về phía cửa, nhìn thấy một người nàng hô: “Hứa biên kịch!”
Hứa Giai Kỳ đang cùng Tuyết Nhi nói chuyện cô nghe được âm thanh ngẩng đầu lên, Tưởng Ức Nhu phất tay: “Chơi mạt chược nha!”
Hứa Giai Kỳ nhìn về phía Tưởng Ức Nhu lại nhìn phía sau nàng Ngu Thư Hân.
Thư Hân đối với cô dương môi cười, Giai Kỳ cũng cười đáp lại: “Được.”
Tuyết Nhi sẽ không chơi mạt chược nàng chuẩn bị trở về lều thì Hứa Giai Kỳ gọi lại: “Cùng nhau chơi một chút được không ?”
Tuyết Nhi lắc đầu: “Quên đi thôi, tôi sẽ không.”
“Không có chuyện gì.” Hứa Giai Kỳ nói: “Cô trở lại cũng không có chuyện làm, đi chơi một chút đi nếu cô không biết tôi sẽ dạy cho cô.”
Tuyết Nhi nghe được Hứa Giai Kỳ nói như vậy nhún vai: “Cái kia đi thôi.”
Hai người sau khi đi vào Hứa Giai Kỳ để Tuyết Nhi ngồi xuống còn mình thì ngồi ở bên người Tuyết Nhi trước tiên nói cho nàng biết cách chơi và các quân bài một lần có tên gọi ra làm sao.
Ngu Thư Hân ở một bên nghe nghiêm túc, Tưởng Ức Nhu còn đang tìm người.
Lisa giúp nhân viên thu dọn bàn xong mới vừa đi ra khỏi nhà bếp liền nghe có người gọi mình: “Chị Lisa.”
Lisa ngẩng đầu: “Hả?”
Tưởng Ức Nhu cười híp mắt đi tới: “Chị có biết chơi mạt chược sao?”
Chơi mạt chược? Lisa trước kia ở Kinh Nghi làm việc phần lớn thời gian rất rảnh rỗi cho nên thường bị đồng nghiệp làm chung công ty kéo đi chơi cùng, cô gật đầu: “Biết một chút.”
“Đúng dịp!” Tưởng Ức Nhu vừa nghe có hi vọng lôi kéo Lisa: “Đến đến đến, có ba chỗ rồi còn thiếu một người nữa ah.”
Lisa theo Tưởng Ức Nhu tiến vào lều, hình ảnh đầu tiên Lisa nhìn thấy là Tuyết Nhi ngồi cùng một chỗ với Hứa Giai Kỳ hai người ngồi sát vào nhau.
Lisa nét mặt hơi ngưng lại, Tưởng Ức Nhu cười nói: “Chúng em đều không phải rất biết chơi, chị Lisa chút nữa vào bàn xin hãy hạ thủ lưu tình.”
Chị Lisa? Tuyết Nhi ngẩng đầu lên xem thử, Lisa đang theo phía sau Tưởng Ức Nhu bước vào.
Hai người ánh mắt chạm nhau Tuyết Nhi dời tầm mắt qua một bên tâm trí mất tập trung cảm thấy không thoải mái khi ở cùng một chỗ với Lisa.
Bên người Hứa Giai Kỳ lên tiếng : “Nghe rõ ràng sao? Như vậy là có thể thành bài.”
Tuyết Nhi tinh thần không yên nàng không có đáp lại, Hứa Giai Kỳ nói tiếp : “Quên đi, đánh hai ván cô sẽ hiểu cách chơi.”
Bốn người ngồi xuống Tuyết Nhi cùng Lisa mặt đối mặt, Ngu Thư Hân cùng Tưởng Ức Nhu mặt đối mặt còn Hứa Giai Kỳ tự nhiên ngồi ở bên người Tuyết Nhi.
“Sai rồi.” Tuyết Nhi mới vừa lấy ra một quân bài liền bị Hứa Giai Kỳ lấy tay kéo về, tiếp theo Hứa Giai Kỳ từ trước mặt Tuyết Nhi rút đi một quân nhỏ giọng nói: “Đánh quân này đi, vừa rồi quân bài kia giữ lại cho đủ bộ không được đánh.”
Tuyết Nhi rất nghe lời sửa lại đánh một quân bài khác, ngồi ở đối diện nàng Lisa kìm nén tâm tình.
Cô nhìn thấy Hứa Giai Kỳ và Tuyết Nhi thân mật qua lại như một nhát dao đâm vào tim máu chảy đầm đìa.
Tuyết Nhi giờ đây không có cùng cô trò chuyện cũng không còn cần trưng cầu ý kiến của cô nữa, Tuyết Nhi không còn để lộ ra dáng làm nũng với cô vốn dĩ những việc này thuộc về cô.
Tuyết Nhi rất sẵn lòng làm mì xào cho Hứa Giai Kỳ, sẽ vì Hứa Giai Kỳ mà tự tay xắn tay áo cho cô ấy thậm chí hai người ngồi cùng một chỗ đánh bài tư thái đều rất thân mật hoàn toàn không nhìn ra là đang ghi hình cho chương trình.
Lisa nắm quân bài trong tay hơi run, tâm trí không còn đặt trên những lá bài trên bàn nữa.
Tưởng Ức Nhu lớn tiếng kêu lên: “Xong rồi! Cùng một màu!”
Hứa Giai Kỳ ngồi ở bên người Tuyết Nhi nhẹ giọng nói: “Đó cô xem đi, tôi nói cái quân bài kia không thể đánh rồi mà.”
Tuyết Nhi đem lá bài mới vừa chuẩn bị đánh nắm ở trên tay chăm chú nhìn.
Một ván kết thúc Tưởng Ức Nhu ù trước Ngu Thư Hân về thứ hai, mọi người ra ngoài giải lao mấy phút trong lán còn lại ba người Tuyết Nhi đem quân bài trả về quay đầu đối với Hứa Giai Kỳ nói: “Hứa biên kịch nếu như tôi sớm một chút nhận thức cô có phải là rất tốt rồi không chứ.”
Nếu như sớm một chút nhận thức Hứa Giai Kỳ, nếu như cô ấy có thể xuất hiện ở thời điểm bản thân mình phạm sai lầm gõ lên đầu nàng nói rằng sai rồi, em như thế làm là không đúng thì có phải là nàng sẽ không khư khư cố chấp?
Cái kia nàng cùng Lisa có phải là vẫn cùng lúc trước như thế?
Tuyết Nhi vành mắt phút chốc ửng hồng nàng cúi đầu xuống.
Lisa ngồi ở đối diện hai người nhìn một chút rồi đứng lên, khi cô đứng dậy lại không cẩn thận đụng vào cạnh bàn mạt chược bị cô làm cho lung lay phát ra tiếng va chạm chói tai.
Lisa sắc mặt trắng bệch nói: “Tôi ra ngoài xem xem mọi người có cần giúp một tay hay không.”
Hứa Giai Kỳ nhìn Lisa rời đi khuất bóng người mới nói rằng: “Là Lisa sao?”
Tuyết Nhi gật đầu: “Là cô ấy.”
Hứa Giai Kỳ không nói gì thêm nữa, hai người vẫn chưa nói quá hai câu 10 phút sau Tưởng Ức Nhu cùng Ngu Thư Hân trở về, cô hỏi: ” Lisa đâu?”
Ngu Thư Hân vừa mới chuẩn bị cho Lisa quản lý gọi điện thoại liền nhìn thấy chị ấy tiến vào lều, Tưởng Ức Nhu vẫy tay: “Chị Lisa mau tới!”
Lisa sắc mặt như cũ hơi trắng nhưng thần sắc bình tĩnh rất nhiều, cô ngồi ở phía đối diện Tuyết Nhi chuyên tâm đánh bài mỗi lần đến phiên Tuyết Nhi nắm bài thì Lisa liền hô: “Chạm!”
“Gặp mặt!”
“Thành bài.”
Liên tiếp bốn, năm lần Tưởng Ức Nhu cười nói: “Xong, Lisa chị quả thực là khắc tinh của Tuyết Nhi a, cô ấy một quân bài đều không sờ tới.”
Tưởng Ức Nhu vô ý nói một câu lại làm cho mấy người ở đây sắc mặt khẽ biến, ngay lúc Ngu Thư Hân cảm thấy chỗ này bầu không khí lúng túng muốn rời khỏi thì mành bị xốc lên Triệu Tiểu Đường đi tới: “Vẫn chưa kết thúc à.”
“Triệu tổng?” Tưởng Ức Nhu nói rằng: “Triệu tổng có muốn chơi mạt chược sao? Tôi nhường chỗ cho cô đến.”
Triệu Tiểu Đường cười khéo léo từ chối: “Cảm ơn, tôi không chơi.”
Tưởng Ức Nhu lúc này mới một lần nữa chăm chú vào bài của mình.
Tình hình vẫn như lúc nãy cứ mỗi lần đến phiên Tuyết Nhi ra bài Lisa liền chặn lại không cho cô ấy cơ hội lên bài liền ngay cả Tưởng Ức Nhu đều có cảm giác vi diệu.
Nàng phút chốc liên tưởng đến trên mạng những tin tức kia liên qua tới chuyện Lisa lúc trước kiên trì không chịu dẫn dắt Tuyết Nhi bị fans của cô ấy mắng nhiếc 3 năm trời cho nên có phải vì vậy hai người hiện tại vẫn còn trong trạng thái không mấy hòa hợp ? Vậy thì cô thật giống như một người đầu gỗ mất rồi a! Một mực để Lisa lại đây chơi cùng còn nói mấy lời gượng gạo đó nhưng cô trước đây thấy hai người không có lời qua tiếng lại còn tưởng rằng trên mạng nghe tin đồn đều là giả.
Ay ya thật giống như đứng trên đống lửa Tưởng Ức Nhu vô cùng đau đầu đỡ cái trán: “Thật xấu hổ, tôi muốn đi nghe điện thoại Hứa biên kịch cô có thể giúp tôi đánh bài một tẹo không ?”
Hứa Giai Kỳ ngẩng đầu cười: “Được a.”
Tưởng Ức Nhu thở ra một hơi cô không ngừng không nghỉ chuồn ra ngoài, trong lán chỉ còn dư lại năm người.
Sau khi Hứa Giai Kỳ ngồi xuống đánh ra một quân bài Tuyết Nhi cười nói: “Không ai chạm sao?”
“Không ai chạm tôi nhưng muốn lên bài nha.”
Ngu Thư Hân ngồi ở trên băng ghế dài bên người là Triệu Tiểu Đường, hai người ngồi dựa vào nhau rất gần.
Triệu Tiểu Đường muốn kéo một bàn tay khác của Thư Hân đang buông xuống bên người nắm lấy, Ngu Thư Hân theo bản năng rút tay lại Triệu Tiểu Đường kiên quyết giữ lấy không buông.
Hai người mười ngón tay quấn quýt Ngu Thư Hân hai má trắng nõn hơi ửng hồng, nàng ho nhẹ: “Ba vạn.”
“Chạm!” Tuyết Nhi hô lên ở trước mặt Thư Hân lấy quân bài ba vạn qua xưa nay không có cảm giác hãnh diện như lúc này đây.
Lisa đối diện nhìn dáng vẻ đắc ý của Tuyết Nhi mím môi cúi đầu tiếp tục xem bài, bên người Hứa Giai Kỳ thở dài: “Ai nha, tôi thật giống như đánh sai bài rồi.”
“Đánh rồi không được hối hận haha.” Tuyết Nhi nói: “Đều lượn một vòng không cho phép lấy về.”
Hứa Giai Kỳ nói: “Đúng vậy, đều lượn một vòng còn có cái gì tốt mà hối hận ha?”
Tuyết Nhi cùng Lisa nghe ra Hứa Giai Kỳ đang ẩn ý về chuyện của hai người cho nên không có hé răng nửa chữ
Ngu Thư Hân phối hợp nói rằng: “Nếu không hối hận liền tiếp tục đánh đi, nói không chắc vẫn là có thể thành bài.”
“Nhưng là Hứa Giai Kỳ rõ ràng có thể sớm một chút thành bài tội gì muốn đi vòng thêm một vòng đây.” Lisa nói lời này chính là để Tuyết Nhi nghe hiểu, nét mặt Tuyết Nhi căng thẳng cắn răng đáp: “Em lại yêu thích đi vòng vèo!”
Nàng nói xong ngẩng đầu nhìn về phía Lisa, Lisa thẳng thắn đối diênk cặp mắt này, hai người bốn mắt đối lập trong mắt Tuyết Nhi ngập tràn hỏa khí muốn bốc cháy còn Lisa vẻ mặt không gợn sóng.
Lisa từ trong đám quân bài của mình lấy ra một quân đánh tới, Triệu Tiểu Đường ở bên cạnh Thư Hân nhắc nhở : “Thư Hân em thành bài.”
Bầu không khí thoáng chốc có chút sốt ruột, Ngu Thư Hân tất nhiên là biết mình thành bài thế nhưng nàng vừa rồi cũng không tính thành bài làm gì ah.
Nàng muốn cho chị Lisa hoặc là Tuyết Nhi một cơ hội, Thư Hân nhìn ra Hứa Giai Kỳ là cố ý nói câu nói kia cho nên mới muốn làm như vậy ai ngờ đâu lại bị Triệu Tiểu Đường nửa đường làm hỏng.
Ngu Thư Hân cắn răng lặng lẽ véo tay Triệu Tiểu Đường nhíu mày nhẹ giọng nói: “Đường đừng nói chuyện.”
Nhưng lời đã nói ra làm sao có khả năng thu hồi, Lisa đem bài đặt ở trước mặt Ngu Thư Hân giương mắt đối với nàng vui vẻ nói: “Đi vòng một vòng người khác thành bài rồi.”
Tuyết Nhi nghe Lisa nói như vậy hai tay chăm chú nắm chặt lấy mạt chược, ngực dâng lên tư vị khó có thể dùng lời diễn tả như nghẹn ở cổ họng, Tuyết Nhi muốn nói chuyện đều không phát ra được âm thanh.
Lisa nói xong đối với Triệu Tiểu Đường lễ phép: “Mọi người chơi đi tôi xin phép ra ngoài đi gọi điện thoại.”
Tuyết Nhi nhìn bóng lưng Lisa rời đi hai tay đang nắm mạt chược đến phát run, đầu ngón tay bởi vì dùng sức mà trắng bệch, trên mu bàn tay mạch máu nhô ra thân thể hết sức căng thẳng.
Ngu Thư Hân ngồi ở bên cạnh người cô khẽ gọi: “Tuyết Nhi.”
“Mọi người đi ra ngoài trước đi.” Tuyết Nhi trầm giọng nói: “Tôi muốn một mình yên tĩnh lại.”
Ngu Thư Hân cùng Hứa Giai Kỳ amhs mắt chạm nhau trao đổi, Hứa Giai Kỳ vẻ mặt thản nhiên hướng về Tuyết Nhi gật đầu còn Ngu Thư Hân lôi kéo Triệu Tiểu Đường ra ngoài.
Vừa ra cửa Thư Hân liền hỏi: ” Đường không phải nói không biết chơi mạt chược sao?”
Triệu Tiểu Đường đứng trước mặt Thư Hân chột dạ ho nhẹ: “Biết một chút chút.”
“Vậy Đường cũng không cần phải nói a, Đường lẽ nào không thấy được em không muốn thành bài thắng sao?”
Triệu Tiểu Đường gật đầu: “Nhìn ra rồi.” Cô nói xong quay đầu nhìn về phía Ngu Thư Hân : “Có tác dụng gì đây, không phải ai trong hai người đó thành bài thắng liền đại diện chuyện của quá khứ không tồn tại.”
“Sai rồi chính là sai rồi.”
Ngu Thư Hân vừa nghe lời này của Tiểu Đường liền sinh khí: “Vậy còn Đường không phải cũng làm sai sao? Không phải em luôn để cơ hội để Đường có thể bù đắp sao hả! Đường làm như thế có khác nào trực tiếp đánh vỡ hi vọng của người ta?”
Triệu Tiểu Đường không ngờ Thư Hân sẽ tức giận kéo tới chính mình truy hỏi, cô vội giải thích : “Thư Hân.”
Ngu Thư Hân lúc này không muốn nghe gì hết nàng ha một tiếng cười nhạt từ bên người Tiểu Đường lướt qua đi về phía trước.
Triệu Tiểu Đường đứng ở sau lưng nàng cau mày vẫn là Hứa Giai Kỳ chứng kiến hết thẩy cười khẽ nói: “Triệu tổng, cô thật sự không có chút nào hiểu phong tình.”
Mới vừa bị Ngu Thư Hân răn dạy lại bị tình địch trào phúng, Triệu Tiểu Đường rất không vui.
Cô nhíu mày nhìn về phía Hứa Giai Kỳ nói lời phản kích: “Vậy thì thế nào, ít nhất tôi có bạn gái còn cô không có.”
Hứa Giai Kỳ :.
.
.
( trí mạng ????????????)
Lẫn nhau công kích thảm án kết thúc ở trên tay Hứa Giai Kỳ, cô nhìn về phương hướng Triệu Tiểu Đường ly khai híp híp mắt lại có chút không cam lòng.
Người như vậy mà có bạn gái lại còn là người Hứa Giai Kỳ cô thích…!Nghĩ như thế nào cũng thấy bị làm cho tức chết rồi !
Triệu Tiểu Đường không có quản người phía sau nghĩ như thế nào cô hướng về con đường Thư Hân rời đi tìm nàng.
Trên đường còn có thể gặp vài vị khách mời khác trong chương trình đang trò chuyện hoặc là vãn cảnh.
Triệu Tiểu Đường đi tới chỗ đám đông đang ngồi không thấy Ngu Thư Hân đâu cô suy nghĩ một chút đi lên trên núi một đoạn leo đến đoạn sườn núi ngày hôm qua xem thử quả nhiên nhìn thấy Ngu Thư Hân ngồi ở đây.
Tiểu Đường lớn tiếng gọi nàng : “Thư Hân.”
Ngu Thư Hân quay đầu: “Đường tới đây làm gì về đi.”
Triệu Tiểu Đường đi tới bên người nàng ngồi xuống, hai người nhìn xuống phía dưới chân núi hết thảy cảnh vật đều biến thành rất nhỏ, ngờ ngợ có thể nhìn thấy người đi đường lui tới, Thư Hân lên tiếng: “Xin lỗi vừa rồi em không nên cùng Đường nổi nóng.”
Triệu Tiểu Đường không đặt nặng vấn đề khi nãy ở trong lòng cô mỉm cười : “Không cần nói xin lỗi.”
Cô quay đầu nhìn Thư Hân: “Em có thể đối với tôi phát tiết tùy ý miễn là em cảm thấy cao hứng tôi không sao cả.
Sau này tôi nguyện làm thùng rác của em.”
Ngu Thư Hân bị lời nói ngớ ngẩn mang phần cưng chiều bao dung của Tiểu Đường chọc cười, nàng hỏi: “Những câu nói này của Đường đến cùng là từ nơi nào học?”
Triệu Tiểu Đường thấy Thư Hân cười cũng theo nàng cười rộ lên, vì không phải đi làm nên trang phục của cô cũng thoải mái hơn nhiều mái tóc tùy ý dùng cây trâm cài lên phía sau.
Có vài sợi tóc xòa xuống bên tai bị gió thổi bay phấp phới chạm lên vai Thư Hân cùng mái tóc dài của nàng quấn quýt lấy nhau, Tiểu Đường nói: “Em không thích sao?”
Ngu Thư Hân nghĩ lại đắn đo lên tiếng: “Cũng không phải không có thích.” Không thể phủ nhận khi Tiểu Đường trắng trơn nói ra những câu chữ kia thì nàng vẫn là rất cao hứng.
Không có ai chán ghét lời thổ lộ của người mình yêu cả, chỉ là ngôn từ của Tiểu Đường có phần hơi trực tiếp thẳng thắn quá mức.
Nhưng là như vậy mới phù hợp với tính cách của Tiểu Đường, nếu như là người khác nói ra Ngu Thư Hân khẳng định sẽ xem họ là người bị bệnh thần kinh.
Nhưng một mực từ trong miệng Triệu Tiểu Đường nói ra Thư Hân không chỉ cảm thấy không đáng ghét còn rất ưa thích.
“Nếu em đã không chê vậy sau này tôi sẽ học nhiều hơn một điểm.”
Ngu Thư Hân hai mắt nhìn cô hỏi: “Ở đâu học?”
Triệu Tiểu Đường quay đầu nhìn bầu trời hiếm thấy cô không có trực tiếp trả lời mà lại hỏi ngược lại: “Em đoán đi.”
Đoán cái đầu Đường á! Ngu Thư Hân ôm cánh tay Tiểu Đường làm nũng: “Nói đi mà.”
“Không nói.”
Ngu Thư Hân buồn bực: “Thật sự không nói?”
Triệu Tiểu Đường khóe môi cười nhạt: “Trừ phi em hôn tôi một cái.”
Ngu Thư Hân nhìn hai bên một chút chỗ này sẽ không có người nào lại đây, nàng tới gần bên má Tiểu Đường hôn một cái.
Động tác của Thư Hân rất là nhanh, một bên má cảm giác được cánh môi mềm mại chạm tới kéo, Triệu Tiểu Đường trong lòng nở hoa Thư Hân đã nhanh chóng rời đi nhìn vào nét mặt cô đòi câu trả lời: “Em hôn rồi Đường nói đi.”
Triệu Tiểu Đường nghiêng đầu ôm đưa tay lên ôm lấy vai Thư Hân kéo nàng hướng về mình, nhắm mắt lại hôn tới.
Ngu Thư Hân ngửa đầu chịu trận, nàng trở tay không kịp đã bị cô cưỡng hôn lên môi.
Thư Hân đầu óc chậm chạp không kịp phản ứng thì thân thể đã có phản ứng tự nhiên nàng hai tay ôm lấy cổ Tiểu Đường tựa ở trong lòng cô như người không xươn hôn đáp lại.
Vì sợ Ngu Thư Hân ngã xuống Tiểu Đường từ tư thế ôm lấy thân thể nàng trực tiếp chuyển thành kéo Thư Hân qua ngồi ở trong lòng mình.
Khí tức quấn quýt lấy nhau chóp mũi hô hấp đan xen hơi thở không lạnh không nóng của đối phương còn có mùi thơm thoang thoảng.
Cơ thể hai người không chút khe hở ôm lấy nhau triền miên, Ngu Thư Hân siết chặt vòng tay cánh môi bị Tiểu Đường nhẹ nhàng cắn lấy.
Bầu không khí xung quanh yên lặng, trên cây chim nhỏ líu ra líu ríu che đi âm thanh của hai người bởi vì hôn môi mà phát sinh tiếng than yếu ớt.
Dù như vậy Thư Hân vẫn có thể nghe thấy rõ ràng âm thanh ướŧ áŧ tiếng hừ nhẹ của bản thân và cả nhịp tim đập bình bịch trong lồng ngực hai người !
Ngu Thư Hân muốn đẩy Tiểu Đường ra ngược lại bị cô nắm chặt cổ tay nâng cao hơn một chút cao hơn đầu.
Hàm răng của Tiểu Đường khẽ ma sát tại bên khóe miệng nàng, đầu lưỡi vẽ đường viền khắc họa cánh môi Thư Hân.
Đôi môi của nàng rất đẹp mỏng mà mềm mại bị Tiểu Đường ung dung thong thả hưởng thụ.
Cơ thể Thư Hân chịu sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ từ cô dẫn đến căng thẳng, lần này Tiểu Đường không chỉ hưởng thụ đôi môi ngọt ngào này mà bắt đầu hôn khắp gương mặt nàng từ hai bên má, vành tai, chóp mũi, đôi mắt cho đến cái trán bóng loáng.
Ngu Thư Hân cảm giác có điện lưu dâng lê làm nàng tê dại đến không nhịn được hừ nhẹ, Triệu Tiểu Đường liền tăng thêm lực cắn lấy dái tai của nàng in lên dấu răng nhàn nhạt dấu đặc biệt mê hoặc lòng người.
“Tiểu Đường.
.
.” Ngu Thư Hân âm thanh có chút chống cự nàng chịu không nổi sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ này nói như khóc lên.
Triệu Tiểu Đường nghe vậy nới lỏng dái tai của nàng ra quay đầu nhìn Thư Hân, hai tay nàng còn đang bị cô giam cầm nâng cao lên dáng dấp có chút điềm đạm đáng yêu.
Hai mắt Thư Hân ngập ánh nước óng ánh, chóp mũi hơi đỏ, bờ môi bị cô cắn có chút sưng lên son môi dường như bị nuốt trọn rồi.
Trách sao được khi Ngu Thư Hân quá ngọt ngào chọc người ta ngứa ngáy muốn ngừng không được, Triệu Tiểu Đường cố kìm nén sự xao động trong cơ thể mình, cô thả hai tay Thư Hân xuống nói với nàng: “Nhắm mắt lại.”
Ngu Thư Hân nhíu mày vẫn chưa lên tiếng Triệu Tiểu Đường đã giúp nàng thu thập lại vạt áo cùng mái tóc, trên trán tóc rối toàn bộ đều được vén ra sau bên tai, phía sau lưng mái tóc cũng được trau chuốt lại.
Cuối cùng Tiểu Đường nhìn về phía Thư Hân ánh mắt chứa đựng sự cưng chiều dưới ánh mặt trời cô cúi đầu hôn một cái lên nốt ruồi của nàng, Ngu Thư Hân trong nháy mắt trở lên kinh ngạc vừa vặn nhắm mắt lại.
Trước đó nàng muốn hỏi chuyện gì giờ khắc này đã không còn nhớ ra được, trên đường trở về Thư Hân còn ở bên tai cô nói thầm: “Em hình như còn có vấn đề chưa có hỏi Đường ?”
Triệu Tiểu Đường hỏi ngược lại: “Vấn đề gì?”
Vấn đề gì ah? Ngu Thư Hân ngắn ngủi trong đoạn thời gian mất trí nhớ, đề tài có liên quan trước đó hai người thảo luận như đã bị Triệu Tiểu Đường ăn đi, nàng không nhớ ra được lắc đầu một cái.
Đến khu cắm trại mấy nghệ sĩ đã chuẩn bị xong cơm tối, Ngu Thư Hân trở về lều trang điểm lại sau khi đi ra thấy quản lý Lisa liền kêu cô tới hỏi chuyện: “Có tin tức chưa ạ?”
Lisa gật đầu: “Có, bộ phim đó mới gần đây đã đổi nhà đầu tư thuộc về công ty con của Kinh Nghi.”
Ngu Thư Hân thở dài một hơi: “Cái kia Trương đạo bên kia thế nào ạ?”
“Đều OK.” Lisa nói: “Trương đạo đã xác định thời gian khai máy rồi.”
“Đúng rồi, lần này không có ở quốc nội quay phim địa điểm là ở nước ngoài.
Mặt khác trong quá trìn quay phim sẽ quay kín không được để lộ ra bên ngoài.” Ngu Thư Hân tự nhiên rõ ràng: “Uh, em biết rồi.”
Hai người nói xong nàng nhìn về phía Lisa ngập ngừng hỏi: “Chị Lisa, ngày hôm nay chị không có sao chứ?”
Lisa vẫn đang nói chuyện công việc với Thư Hân tự nhiên bất ngờ bị nàng chuyển đề tài liền sững sờ vài giây cười nói: “Không có chuyện gì.”
Ngu Thư Hân cắn môi: “Triệu Tiểu Đường chị ấy.
.
.”
“Triệu tổng làm không sai.” Lisa nghiêng đầu nhìn xuống mũi giày nói: “Chỉ là chị không nghĩ tới cô ấy lại biết chuyện giữa chị và Tuyết Nhi.”
Ngu Thư Hân hơi run, đúng vậy, nàng chưa từng cùng Triệu Tiểu Đường đề cập tới chuyện này.
Chị Lisa và Tuyết Nhi có quan hệ, làm sao Tiểu Đường lại biết? Ngu Thư Hân đôi mi thanh tú nhíu lại, nàng nhìn về phía chiếc lều bên kia trong lều Triệu Tiểu Đường đang dùng máy tính vẻ mặt rất nghiêm túc tựa hồ đang suy nghĩ chuyện quan trọng của công ty.
Nhưng Thư Hân đâu có biết trên màn hình máy tính không phải chuyện công ty mà tin tức của nhóm QQ không ngừng gửi tới.
–☘️ Ô ô ô ngày hôm nay không có cẩu lương ăn rồi, xong rồi xong rồi! Ngu Mỹ Nhân và Triệu Phú Mỹ của tôi kết thúc rồi ah !
–☘️ Cái gì! Xong rồi? ? Ô ô ô tôi vẫn chưa ăn đủ đường đây!
–☘️ Đúng thế, Ngu Mỹ Nhân vẫn chưa có đem Triệu tổng ngược lên ngược xuống đâu, thật muốn khóc đây! A a a tôi không cam lòng!
Cái gì vậy trời!? Triệu Tiểu Đường nhìn một đám fans cp khóc nháo biểu cảm có chút ngưng trọng không vui.
Nhưng vì đây là vấn đề liên quan tới cô Tiểu Đường vẫn là nhắm mắt hỏi
????: Có biện pháp nào hay không để truyện đồng nhân này chưa vội kết thúc ?
–☘️ JOJO đại fans tới rồi !
–☘️ Oa! Tỷ tỷ, em tiến vào QQ lâu như vậy rốt cục tìm thấy đại fans của CP rồi!
–☘️ Đại fans cách duy nhất để câu truyện chưa vội kết thúc đó là phaoi thêm tiền cho tác giả !
Thêm tiền sao? Vậy thì tốt rồi có thể sử dụng tiền giải quyết vấn đề đều không là vấn đề.
Triệu Tiểu Đường đóng lại QQ lại vụиɠ ŧяộʍ nhắn tin cho chủ nhóm QQ mặc cho trong đám bởi vì cô ngắn ngủi ló đầu ra mà cuồng hoan.
Ngu Thư Hân trở về căn lều thì liền nhìn thấy Triệu Tiểu Đường đang gõ đánh máy, nàng thoát hài đi vào đối với cô nói: “Đang bận sao?”
Triệu Tiểu Đường nhìn thấy Thư Hân.
đi vào theo bản năng lấy tờ giấy bên cạnh che đi màn hình máy tính, trong bầu không khí tĩnh lặng chỉ nghe được tiếng thông báo của QQ vang lên.
Tiếng chuông nhắc nhở ở vào tình thế như vậy đặc biệt chói tai, Tiểu Đường dừng vài giây trả lời: “Không phải rất bận.”
Tiểu Đường lén lút thoát khỏi QQ, trong lều khôi phục sự yên lặng Thư Hân nói rằng: “Có thể hỏi Đường cái vấn đề sao?”
Triệu Tiểu Đường lúc này đem máy tính khép lại: “Vấn đề gì?”
Ngu Thư Hân nói thẳng: “Đường như thế nào mà biết chị Lisa cùng Tuyết Nhi có quan hệ?”
Hóa ra là việc này, Triệu Tiểu Đường đem máy tính cất vào trong túi đối với Thư Hân nói: “Tôi điều tra.”
“Đường điều tra?” Ngu Thư Hân âm thanh có chút cất cao, nàng đôi mi thanh nhíu lại càng chặt hơn: “Lúc nào tra? Để ai tra? Có thể tin cậy được hay không?”
“Thư Hân.” Triệu Tiểu Đường động viên nàng: “Chớ sốt sắng.”
“Là người chuyên môn cung cấp tin tức cho tôi.”
Thốt ra lời này Ngu Thư Hân cũng cảm giác mình có chút sốt sắng quá độ, Triệu Tiểu Đường là làm cái gì, mạng lưới liên lạc là toàn diện tuyệt đối.
Miễn là cô muốn tra một người, chỉ sợ khi còn bé mọi chuyện như thế nào đều có thể đào móc ra hết.
Nhưng lần này Tiểu Đường lại muốn điều tra chị Lisa cùng Tuyết Nhi khiến Ngu Thư Hân vẫn còn có chút không cao hứng, nàng mặt hơi trầm xuống nói: “Đường không có chuyện gì điều tra chị Lisa làm gì?”
Triệu Tiểu Đường nói thẳng: “Tôi muốn biết cô ấy một lần nữa dẫn dắt em bên người nhằm mục đích gì thôi.”
Sau khi Ngu Thư Hân rời đi Lisa liền tiến vào Kinh Nghi làm việc, trong ba năm cô ấy không còn tiến sâu vào giới giải trí chỉ hướng dẫn người mới một chút nhưng cho tới khi Ngu Thư Hân quyết định phục xuất ngay sau đó Lisa lập tức liền liên hệ Thư Hân nói muốn dẫn nàng một lần nữa xuất đạo.
Nếu như hai người là bạn rất thân thường thường liên hệ điều này cũng có thể quên đi nhưng trước đó các nàng quan hệ cũng không có tốt đến mức để Lisa từ bỏ nguyên tắc của mính.
Cho nên khi Lisa một lần nữa mang Ngu Thư Hân dẫn dắt khẳng định là có mục đích, Ngu Thư Hân cũng không có ngu ngốc nàng trước cũng đã nghĩ đến điểm ấy thế nhưng chị Lisa đối với nàng rất tốt mặc kệ là ở trên sự nghiệp vẫn là về mặt tình cảm Lisa đối với nàng giúp đỡ cũng rất nhiều.
Thậm chí chuyện của bé con trong bụng Thư Hân Lisa cũng đã giúp đỡ tận lực điều này không thể chối bỏ làm cho Thư Hân không nghĩ ra rốt cuộc cô làm vậy vì mục đích gì.
Hiện tại bị Triệu Tiểu Đường như thế nói ra không chút che giấu Thư Hân cũng có thắc mắc trong lòng cần hóa giải nàng hỏi: “Tra được chưa ạ?”
“Tra được.”
Ngu Thư Hân trong nháy mắt tâm tình bị treo lên, thân thể căng thẳng, Triệu Tiểu Đường thấy nàng sắc mặt hơi thay đổi liền nói rằng: “Thư Hân, tôi không thể không thừa nhận Lisa đúng là một quản lý tốt.”
Coi như là có mục đích tính tới gần Ngu Thư Hân thì Lisa cũng chưa từng làm ra chuyện thương tổn tới em ấy trái lại vẫn luôn âm thầm giúp đỡ Thư Hân.
Chuyện của bé con đứng ở góc độ Lisa cô ấy hoàn toàn có thể trực tiếp để Ngu Thư Hân lấy xuống cái thai dù sao như vậy hai người trong giới giải trí mới sẽ dễ thắng lợi nhưng là Lisa không có.
Cô ấy tình nguyện tạm thời thả xuống mục đích của chính mình nghĩ ra kế hoạch khác giúp Thư Hân không để cho em ấy tiếc nuối nửa đời, một quản lý như vậy trong vạn người may ra mới chọn được một, Ngu Thư Hân vận may rất tốt.
Ngu Thư Hân cắn môi: “Chị ấy có mục đích là cái gì?”
Triệu Tiểu Đường giải thích: “Cô ấy muốn.
.
.”
“Quên đi.” Ngu Thư Hân từ chối nghe tiếp : “Cái gì đều không cần nói cho em biết.”
“Coi như em vừa rồi cái gì đều không có hỏi.”
Thư Hân không muốn biết mục đích của chị Lisa rốt cục là gì, nàng chỉ biết là chị Lisa đối với nàng thật sự rất tốt.
Ngoại trừ người Triệu gia bên ngoài chị Lisa là người cho nàng nhiều sưởi ấm nhất, dù cho chị Lisa có tính kế trên người mình cũng không sao hết.
Ai mà không có ý nghĩ riêng của chính mình? Còn nữa, Tiểu Đường đều nói chị Lisa là một quản lý tốt, đây chính là đáp án mặc kệ chị ấy có mục đích gì đều không quan trọng.
Triệu Tiểu Đường cũng không có cưỡng bức Ngu Thư Hân nhất định phải nghe, bên ngoài lều có người gọi: “Ăn cơm thôi!”
Ngu Thư Hân cùng Triệu Tiểu Đường điều chỉnh tốt tâm tình cùng nhau đi ra ngoài, dưới máy quay hai người tay tay trong tay đi tới bên cạnh bàn ăn ngồi xuống.
Đồ ăn đều là của buổi trưa còn dư lại, buổi tối hâm nóng lên vẫn dùng được lại nấu một nồi cơm chính là bữa tối hoàn chỉnh.
Ngu Thư Hân và Tiểu Đường ngồi ở trên ghế những người khác cho hai người đưa bát đũa tới, Lâm Diệp ở bên cạnh để Thư Hân và Tiểu Đường bày ra mấy tư thế để chụp hình lại sau đó mới để khách mời cùng nhau ăn cơm.
Ngu Thư Hân yêu chuộng đồ ăn cay, tôm hùm đất tê cay bị nàng ăn gần đủ rồi.
Triệu Tiểu Đường ở bên cạnh bóc vỏ tôm cho nàng những người khác nhìn thấy hình ảnh tôi bóc cho em em đút cho tôi hoàn toàn mang theo ý cười mà trêu chọc, liền ngay cả camera đều hướng về hai người nhiều hơn cho vài cái.
Triệu Thanh Thanh cơm nước xong bèn hỏi: “Ngày mai nên ăn cái gì?”
“Mời uỷ viên tài vụ cho chúng tôi biết còn có bao nhiêu tiền?”
Triệu Tiểu Đường thấy mấy người nhìn sang mình cô từ trong túi tiền móc ra số tiền còn lại.
Tưởng Ức Nhu từ trên tay cô lấy tới đếm có chút vô cùng đáng thương nói: “Chỉ còn hai mươi tệ ?”
“Ngày mai còn có cả một ngày dài chúng ta làm sao mà qua nổi?”
Hàn Tiếu Đông nói: “Mua mì sợi đi, đủ chúng ta ăn rồi.”
Thành Diệc Dung phản bác: “Sáng mai đi xung quanh đây nhìn xem nói không chắc còn có thể phát hiệnaays thứ mới mẻ đây.”
Căn cứ bọn họ đối với tổ chương trình hiểu rõ không thể thật sự làm cho các khách mời tham gia bị đói khẳng định có nhiệm vụ còn đang chờ đợi giải tỏa.
Những người khác gật đầu Ngu Thư Hân ăn nốt con tôm hùm cuối cùng, Tiểu Đường nghiêng đầu hỏi nàng: “Còn muốn sao?”
Ngu Thư Hân uống ngụm nước canh: “Được rồi.”
Ăn quá no cũng không được, nơi này buổi tối cũng không thể đi dạo vì lẽ đó ăn no sáu, bảy phân liền được rồi.
Cơm nước xong xuôi Triệu Hy đi tới trước bàn nói với mọi người : “7 giờ tối cả nhà biết chúng ta muốn làm gì sao?”
Tập đầu tiên của chương trình hôm nay 7 giờ tối chính thức ra mắt khán giả xem truyền hình.
Buổi chiều bọn họ đã nói về chuyện này, Ngu Thư Hân trên Weibo cũng đã đăng bài cùng fans hẹn cẩn thận thời gian không gặp không về, Triệu Thanh Thanh nhấc tay: “Xem ti vi!”
Triệu Hy vỗ tay cái độp: “Cho cả nhà cố ý chuẩn bị máy chiếu!”
Cô nói xong để mọi người thu thập bát đũa cùng bàn ghế cẩn thận cuối cùng tất cả mọi người đều đi về lều nghỉ ngơi.
Máy chiếu đã chuẩn bị kỹ càng, lều cũng đã được dựng chắc chắn trên màn hình máy chiếu đang chạy quảng cáo, trên bàn bày một ít hạt dưa cùng đồ ăn vặt.
Tuy là không thể lấp đầy bụng nhưng bữa phụ này khá tốt vừa xem vừa có đồ nhấm nháp, mọi người đang lo lắng buổi tối không biết có cái hoạt động gì đây bây giờ vừa vặn cùng nhau xem chương trình.
Triệu Hy mang theo mọi người đi vào ngồi xuống, Ngu Thư Hân đứng lên nói: “Tôi đi một chuyến tới nhà vệ sinh.”
Triệu Tiểu Đường cũng đứng lên nói: “Tôi đi cùng em.”
Ở giữa sườn núi có nhà vệ sinh công cộng cách khu vực cắm trại này cũng không quá xa nhưng dù sao bây giờ là buổi tối một người đi thật sự không an toàn.
Ngu Thư Hân liền gật đầu hai người đi tới nhà vệ sinh, sau khi đến nơi Thư Hân tiến vào trong Tiểu Đường đứng bên ngoài.
Bên trong không có đèn Ngu Thư Hân phải dùng điện thoại di động mở đèn pin, nàng nhìn bốn phía cuối cùng ngồi ở trên bồn cầu.
Điện thoại di động của nàng mở ra, Weibo vẫn còn nhiệt độ bởi bài viết chiều nay nàng mới đăng.
Bình luận ngày một nhiều hơn, đứng đầu phần bình luận là một cái ID vô cùng gây chú ý: Fans trung tử của Ngu Mỹ Nhân và Triệu Phú Mỹ siêu cấp đáng yêu.
Ngu Thư Hân nguyên bản đối với fans cũng không phải ấn tượng rất sâu nhưng nàng nhìn thấy cái này tên ID này vẫn là không nhịn được tâm tình suиɠ sướиɠ.
Có loại cảm giác vi diệu hạnh phúc đột nhiên xuất hiện, Thư Hân ấn thử vào tài khoản này coi bên trong trang Weibo cá nhân của người này tràn đầy tin tức cùng hình ảnh của nàng và Triệu Tiểu Đường.
Mỗi ngày phải có 4 đến 5 bài liền được rất nhiều like cùng cmt phải được hơn 1 vạn người ủng hộ.
Ngu Thư Hân nhìn phần giới thiệu của người nọ thấy người ta căn bản là người chủ trì siêu thoại CP Đại Ngu Hải Đường, nàng cười khổ không biết nói sao chẳng trách có thể ở dưới Weibo của nàng bạo nổi lên đầu.
Ngu Thư Hân theo Weibo cá nhân của người chủ trì này tiến vào siêu thoại, bên trong nội dung đa dạng cái gì cũng có.
Có ảnh của nàng và Triệu Tiểu Đường khi ghi hình cho chương trình, có video biên tập, có tranh vẽ chân dung,…!cuối cùng ánh mắt của Thư Hân lại rơi vào trênmột tấm hình ảnh, hình ảnh có tên gọi là Hôm nay Ngu Mỹ Nhân gả cho Triệu Phú Mỹ sao? Hình ảnh bên trong nàng cùng Tiểu Đường đều mặc một bộ váy cưới rực rỡ, Triệu Tiểu Đường quỳ một chân xuống đất tay cầm nhẫn ngửa đầu vài tia nắng chiếu rơi trên gò má cô đường viền trên gương mặt đặc biệt rõ ràng.
Còn nàng đứng ở nơi đó cúi đầu nhìn cô một bàn tay cầm bó hoa tươi, một cái tay đặt ở trước mặt Tiểu Đường.
Đây là một bức ảnh động được cắt ghép rất công phu tỉ mỉ tấm, Thư Hân mở ra xem Triệu Tiểu Đường cầm nhẫn chậm rãi hướng về trước đeo vào ngón tay nàng mà nàng ban đầu mang nét mặt ngạc nhiên khiếp sợ đến cuối cùng thoải mái tự nhiên có phần xấu hổ.
Hai người bốn mắt nhìn nhau trong thần sắc tất cả đều là ôn nhu, Thư Hân nhìn chằm chằm bức tranh này nhìn một lúc lâu mãi đến khi bên ngoài cửa vang lên giọng nói của Tiểu Đường : “Thư Hân em xong chưa ?”
Ngu Thư Hân giật mình tay run một cái đánh rơi chiếc điện thoại trên mặt đất, nàng vội vã nhặt lên nói với người ở bên ngoài rằng: “Được rồi em ra ngay đây.”
Thư Hân tay cầm điện thoại di động đi ra khỏi nhà vệ sinh, bên ngoài đen kịt một màu bốn phía vắng vẻ rất yên tĩnh mà trên mạng đang bởi vì 【 Tuần trăng mật 30 ngày】mà điên cuồng lên một tiêu đề topic cấp tốc xuất hiện đứng đầu :
# Ngày hôm nay Ngu Mỹ Nhân gả cho Triệu Phú Mỹ sao?
Chính thức được chính chủ nhấn like công nhận! Gả cho gả cho! ! ! #