Bạn đang đọc Em Có Tình Tôi Có Ý – Chương 115: Từ Chối Đi Chung Xe
Mưa to liên tục ba ngày rốt cục tới ngày thứ tư liền nghênh đón ánh mặt trời.
Sau khi được nước mưa gột rửa bầu trời đặc biệt trong xanh, mặt trời mới vừa lên những tia nắng nhỏ vụn cũng xuyên qua kẽ lá chiếu dài trên mặt đất, rơi qua khe hở của chiếc rèm cửa sổ chiếu vào trong phòng.
Người ở trên giường trở mình, bàn tay vô ý hướng về bên cạnh sờ tới, tiện đà thân thể hướng về bên cạnh chen chen, hoàn toàn chen ở trong ngực người nọ dụi dụi y như chú mèo con.
Tìm kiếm vị trí thư thích nhất, ấm áp nhất.
Triệu Tiểu Đường cằm bị mấy sợi tóc của Thư Hân quấn quanh chọc cho ngứa, trong ngực ấm áp, hai người chỉ khoác áo ngủ không có buộc nút.
Một đêm dằn vặt áo ngủ đã sớm không thành hình, hai tay cô đặt ở phần eo của Thư Hân nhẹ nhàng ma sát bụng dưới hơi nhô ra của nàng muốn cùng bé con chào buổi sáng.
“Sáng sớm muốn ăn cái gì?” Hai mắt Tiểu Đường vẫn nhắm cô thuận miệng hỏi nàng còn không quên hôn một cái trên đỉnh đầu Thư Hân, vẻ mặt ôn nhu.
Chưa từng nghĩ tới có một ngày chính mình sẽ lười biếng trên giường hơn nữa không có chút nào muốn đi làm, cảm giác này rất kỳ diệu thật giống như ôm Thư Hân liền ôm nắm giữ tất cả hạnh phúc ở trên thế giới này rồi.
“Đường muốn tự mình vào bếp sao?” Ngu Thư Hân cũng không có mở mắt ra nàng còn muốn ngủ lầm rầm hỏi lại cô.
Mới vừa tỉnh lại thanh âm khá thấp hơi lạc đi có lẽ bởi vì tối hôm qua la lên hơi nhiều dẫn đến trời vừa sáng giọng nói phát ra không giống mọi ngày trong trẻo nhu thuận, nay còn có mấy phần lười biếng.
Rất êm tai, Triệu Tiểu Đường ôm Thư Hân nói rằng: “Em nói cái gì?”
Ngu Thư Hân dùng tay điểm tại trên mí mắt, chậm rãi mơ hồ mở mắt ra lặp lại câu hỏi khi nãy: “Đường muốn tự mình vào bếp sao?”
Triệu Tiểu Đường lại làm như không nghe thấy, cô đem Thư Hân ôm vào lòng chặt hơn, cánh tay thon dài đan chéo bên eo nhỏ của nàng đem theo hơi ấm.
Triệu Tiểu Đường rất tự nhiên lập lại yêu cầu : ” Em hỏi lần nữa đi?”
“Đường có bệnh a.” Liên tiếp bị hỏi ba lần khiến Ngu Thư Hân tức giận hỏi cô: “Không nghe thấy lời của em nói sao ?”
“Nghe thấy.” Triệu Tiểu Đường nhỏ giọng ở bên tai Thư Hân lầm rầm nói: “Tại tôi có suy nghĩ muốn tiếp tục nghe em nói chuyện.”
Cuối cùng không chờ Thư Hân tiếp lời Tiểu Đường lại nói: “Giọng của em nghe rất êm tai.”
Sáng sớm liền bị lời tâm tình tập kích Ngu Thư Hân không đan tâm dội cho cô gáo nước lạnh, nàng chỉ muốn ở bên người Tiểu Đường lâu hơn một chút.
Thư Hân đối với những lời đậm chất ngôn tình này đã tự động sản sinh kháng thể, sẽ không động một chút là mặt đỏ.
Thư Hân vuốt ve cánh tay của Tiểu Đường nói rằng: ” Dậy đi.”
Triệu Tiểu Đường bò ngồi dậy, Thư Hân cũng giống cô nâng người ngồi dậy.
Tiểu Đường còn tiện tay kéo chăn mỏng lên cao đắp kín hạ thể cho Thư Hân tránh nhiễm lạnh còn không quên hỏi nàng ngày hôm nay ra sao : “Ngày hôm nay em có lịch trình hả?”
“Hôm nay bên đoàn phim muốn quay thử tạo hình.” Ngu Thư Hân nói tiếp: “Ngày hôm qua chị Lisa có liên hệ với em thông báo lịch trình ah.”
Cuối tháng này nàng sẽ tiến vào đoàn phim, quay thử tạo hình sẽ mất hai ngày sau đó chỉnh lại một chút tung ra ngoài.
Trên mạng đối với chuyện chọn diễn viên lần này độ thảo luận cũng không phải rất lớn, thời điểm đoàn phim thả poster của Thái Khôn ngày đó mới lên hot search một lần sau đó không có tin tức gì nữa.
Đúng là 【 Tuần trăng mật 30 ngày 】 nhiều lần trên hot search chiếm sóng mất rồi, không phải chỉ bởi vì Cảnh Viên và Cố Khả Hinh mà cũng là bởi vì phân cảnh của Hứa Giai Kỳ và Tuyết Nhi.
Sau khi Ngu Thư Hân cùng Triệu Tiểu Đường rút lui khỏi【 Tuần trăng mật 30 ngày】sự góp mặt của Cảnh Viên và Cố Khả Hinh chỉ bổ khuyết về lưu lượng bị trống, không thể bổ khuyết cho đường CP trên chương trình.
Thêm nữa trước đó Cố Khả Hinh bởi vì Ôn Tửu tham ban mà bị giang cư mận kêu gào đòi thay cô đi, tuy rằng sau đó việc này không biết làm sao liền bình phục lại nhưng thành kiến đối với Cố Khả Hinh vẫn như cũ đặc biệt là fans CP.
Một phần fans duy trì khẩu hiệu song ảnh hậu là CP tốt nhất, song có một phần fans đã trở mặt thành anti khắp nơi tung hắc liệu của Cố Khả Hinh.
Vì lẽ đó nhiệt lượng của 【 Tuần trăng mật 30 ngày】một điểm không thiếu, thậm chí càng thêm nổi danh.
Nhưng nếu xét về lâu dài một chương trình ghép cặp CP không thể chỉ dựa vào xé bức để quảng bá, tổ chương trình liền nghĩ ra biện pháp dự trù đẩy CP của Hứa Giai Kỳ và Tuyết Nhi lên.
Trên màn ảnh Hứa Giai Kỳ và Tuyết Nhi tương tác với nhau rất tốt không hề khiến khán giả cảm thấy thất vọng về chương trình.
Có lẽ sau khi quay cùng nhau mấy tập hai người đã dần làm quen với nhau mối quan hệ không có chút gì gọi là gượng gạo.
Thậm chí còn có cảm giác ai người không cần nói cũng có thể hiểu đối phương đang cần gì tạo lên hiệu ứng rất tốt, khán giá xem xong bắt đầu phát cuồng đẩy thuyền nhiệt tình.
Cứ như vậy Hứa Giai Kỳ và Tuyết Nhi dưới bàn tay thúc đẩy của tổ chương trình trở thành CP thứ hai được hoan nghênh mong đợi ở tập tiếp theo.
CP đứng vị trí thứ nhất đương nhiên là Cảnh Viên cùng Cố Khả Hinh, tuy rằng ngoại giới cãi vã vô số thế nhưng năm, sáu năm qua fans CP của hai người đã sớm chiếm cứ trong vòng lớn này một nửa giang sơn rồi.
Miễn là xem qua tác phẩm của Cảnh Viên hoặc là Cố Khả Hinh muốn chê một câu hay ghép CP khác của hai người sẽ biết sự lợi hại của fans CP Cố Cảnh ra làm sao luôn.
Cho dù có một bộ phận fans quay xe thành anti nhưng không hề ảnh hưởng đến sức mạnh của fandom.
Số liệu do fans CP chạy đủ để Cố Khả Hinh và Cảnh Viên ngồi lên vị trí đầu bảng CP của chương trình.
# CP tốt nhất, Cảnh Viên Cố Khả Hinh#
Ngu Thư Hân chưa rời giường đã nghe thấy tiếng thông báo đẩy của điện thoại, mấy thông báo này chủ yếu là tin bát quái giải trí ở trên mạng.
Thư Hân cũng không tính mở Weibo ra xem mà chỉ nhìn đồng hồ một chút rồi để điện thoại lại kệ tủ cạnh giường.
Tiểu Đường đã sớm xuống giường bắt đầu mặc quần áo, bàn tay tổn thương cơ bản phục hồi rất tốt, cô đứng trước phòng thay đồ mặc tốt một chiếc áo sơ mi cùng một chiếc quần tây màu xanh lam rồi lấy trong tủ kính một lọ nước hoa xịt xịt một chút lại đứng ngắm mình trong gương thêm lần nữa.
Ngu Thư Hân thấy cô chọn đồ như vậy liền hỏi: “Ngày hôm nay chị tới công ty làm việc sao?”
“Ừm, ba không có mặt ở công ty nên còn một số tài liệu cần tôi đến công ty giải quyết.” Triệu Tiểu Đường nói xong quay đầu nàng: “Muốn tôi đưa em đi quay tạo hình không hử?”
Ngu Thư Hân lập tức nói: “Không muốn.”
Theo bản năng từ chối không do dự chút nào, Tiểu Đường thông qua tấm gương nhìn Thư Hân ngồi trên giường biểu cảm có chút sửng sốt hai giây vì không nghĩ Thư Hân từ chối nhanh đến thế.
Gương mặt của Tiểu Đường lặng lẽ biểu hiện sự bất đắc dĩ, cô đưa tay lên trán gãi nhẹ, ánh mắt có phần âm u, nhìn thấy trong gương Ngu Thư Hân bắt đầu đi về phòng thay đồ bên này loay hoay tìm y phục rồi xoay người mặc lên.
Thư Hân cũng chọn cho mình một chiếc áo sơ mi và quần thun màu đen, bụng khá lớn nên Thư Hân mặc quần có chút bất tiện nàng ngồi xuống bên ghế để mặc đồ lên.
Lúc đang chậm rãi cúi đầu cài lại cúc áo Tiểu Đường đứng bên cạnh nàng đi tới ngồi xổm xuống trước mặt Thư Hân giúp nàng cài nốt mấy cúc áo còn lại.
Ngu Thư Hân nhìn Tiểu Đường cúi đầu chăm chút cho nàng mái tóc cô đen láy mượt mà, mấy sợi tóc lòa xòa trước trán, lông mày anh khí được tô nét rõ ràng, ngoài cửa sổ ánh mặt trời lung linh hòa cùng tiếng chim hót líu lo khung cảnh của một buổi sáng yên bình.
Triệu Tiểu Đường cài nút áo cho Thư Hân xong lại cẩn thận giúp nàng bẻ cổ áo sơ mi ra ngoài vuốt nhẹ một cái không một nếp nhăn mới hài lòng nói : “Được rồi.”
Tiểu Đường nhấc mắt nhìn Thư Hân trong mắt đều là ánh sao lấp lánh, sáng sủa, hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của Thư Hân.
Nàng nhìn chằm chằm vào đôi mắt sâu thăm thẳm kia, bên trong có hình ảnh thu nhỏ của chính mình, Thư Hân phốc một tiếng bật cười làm Tiểu Đường nhướng mày không hiểu vì sao: ” Em cười cái gì?”
Ngu Thư Hân đứng lên như không có chuyện gì xảy ra nói: “Cười Đường đáng yêu.”
Tự dưng được khen một câu Tiểu Đường khẽ mím môi cười cười, xua tan đáy lòng mù mịt cả người được nụ cười như ánh ban mai kia sưởi ấm, cô quay đầu lại đã thấy Thư Hân tiến vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Đợi tới lúc nàng ra khỏi phòng Tiểu Đường đã làm tốt bữa sáng bày cẩn thận ở trên bàn ăn, bữa sáng gồm hai lát bánh mì nóng, một chiếc xúc xích nướng kèm chút sốt, một ly sữa bò, một quả trứng luộc.
Ngu Thư Hân đi tới bên bàn ăn ngồi xuống, chỉ ngăn ngắn ba ngày nàng đã bị Tiểu Đường nuôi thành heo rồi.
Cơm bưng nước rót đưa đến tận miệng, như thói quen Tiểu Đường đem quả trứng đã bóc vỏ để vào đĩa của Thư Hân.
“Bên phía công ty con có phải có chuyện rất quan trọng cần giải quyết không ạ ?”
Có mấy lần Ba Triệu gọi điện thoại cho Tiểu Đường đều bị Thư Hân nghe được, Thư Hân không muốn bởi vì chính mình mà làm lỡ công việc của Tiểu Đường nên mới liền nói rằng: “Có việc thì Đường có thể trước tiên đi xử lý đừng bận tâm về em.”
“Không phải đại sự gì.” Tiểu Đường nhìn về phía Ngu Thư Hân dừng một chút vẫn là không nói ra, quan trọng nhất chính là chuyện này cùng Thư Hân đúng là có quan hệ.
Tiểu Đường trước đó chuẩn bị đem cổ phần của Phan Tuấn chuyển cho Thư Hân nhưng sau đó bởi vì Lạc Thái Dính líu nên không thể không đi theo trình tự của pháp luật.
Vì như vậy cho nên mới rườm rà nhiều chuyện, bên công ty cũng nảy sinh tranh luận hiện tại việc chính cần xử lý gấp chính là dẹp hết mấy tranh luận kia đi.
Cô vốn định cho Thư Hân cổ phần buộc lòng phải kéo dài thời hạn, Thư Hân cũng không biết chuyện, nàng cắn miếng bánh mì ngẩng đầu nói: “Mặc kệ chuyện lớn chuyện nhỏ, có vấn đề liền đi giải quyết, em không phải đứa nhỏ ba tuổi, em có thể chiếu cố tốt bản thân.”
Triệu Tiểu Đường cúi đầu ăn bánh mì rầu rĩ nói: “Tôi cảm thấy em làm đứa nhỏ ba tuổi không có cái gì không tốt.”
Ngu Thư Hân không rõ, cười: “Tại sao?”
Triệu Tiểu Đường giọng nói mát lạnh như mọi ngày : “Như vậy em liền không thể rời bỏ tôi.”
Ngu Thư Hân nghe vậy tức giận trừng Tiểu Đường một chút, trong lòng lại cảm thấy vừa cảm động vừa buồn cười.
Người này nói chuyện công lực càng ngày càng tăng, quả thực làm cho nàng không chống đỡ được.
Ăn sáng xong khoảng chừng 10 phút thì Lisa cũng lái xe tới nhà đón Thư Hân, hai người ở trước cửa tạm biệt nhau rồi tách ra.
Lisa thấy vậy bèn nói: “Ngày hôm nay Triệu tổng rất kỳ quái.”
Ngu Thư Hân ngồi ở phía sau xe, nay nàng tự trang điểm nhẹ, mái tóc bộc gọn lên ở phía sau.
Đánh phấn má hơi hơi hồng tràn đầy sức sống có một cảm giác thoải mái thanh thuần không tên.
Nghỉ ngơi ở nhà 3 ngày giúp cho Thư Hân tươi tỉnh hẳn, người cũng có da có thịt hơn, bụng nhỏ cũng lộ rõ hơn người ngoài nhìn vào liền biết nàng đang mang thai.
Thư Hân đang cúi đầu vuốt bụng nhỏ nghe được Lisa nói như vậy bèn hỏi: “Nơi nào kỳ quái ạ?”
Lisa ngồi ở trên ghế lái từ tốn nói rằng: “Trước đây em làm cái gì Triệu tổng đều muốn đi theo, ngày hôm nay đến hỏi một câu cũng không có.”
Rất khác thường.
Ngu Thư Hân chần chờ vài giây: “Đường ngày hôm nay có những chuyện khác cần làm.”
Lisa hiểu rõ.
Lái xe ra khỏi Vi Anh Hoa Uyển, Lisa trước tiên đánh xe đi đón Chu Tranh, sau khi chạm mặt Chu Tranh lại nói: “Lisa, Tuyết Nhi đang ở nhà riêng cô ấy nói xe của cô ấy hỏng rồi muốn cô đi qua đó đón người.”
Lisa nghe thấy tên của người kia bản thân có chút thất thần, tâm tư tung bay rất nhanh trong đầu chạy qua hồi ức tối…!Èm…!, Lisa gật đầu: “Được.”
Lisa không hỏi địa chỉ nhà, Chu Tranh cũng không có chỉ đường vậy mà Lisa lại rất nhanh đem lái xe đến khu nhà của Tuyết Nhi đang ở.
Muốn tiến vào trong phải đi qua cổng an ninh và phải có thẻ xác minh nên mấy người không vô được chỉ có thể đậu xe gần đó chờ.
Chu Tranh gọi điện thoại cho Tuyết Nhi giục cô ấy mau đi ra, Ngu Thư Hân đã tựa vào ghế ngủ được một lúc rồi.
Nghe thấy âm thanh trò chuyện của người khác nàng liền lên tiếng hỏi : “Đã đến?”
Âm thanh rất mơ hồ, Chu Tranh cười: “Vẫn chưa, muốn đón Tuyết Nhi nữa.”
Vừa dứt lời cửa ghế phụ bị mở ra, Tuyết Nhi ngồi vào trong xe.
Tập tiếp theo Tuyết Nhi quay được ghi hình ở nước ngoài, đêm qua cô mới lên máy bay về nước đến 3 giờ sáng mới trở lại khu nhà riêng nghỉ ngơi.
Tuyết Nhi chỉ ngủ được tầm 4-5 tiếng, hiện tại rất mệt mỏi trước mắt có nhàn nhạt vành mắt đen, sau khi cô lên xe Chu Tranh liền chào hỏi: “Tối hôm qua mới về à?”
Tuyết Nhi rất tự nhiên tựa người vào bên ghế, cô nói: “Ừm.”
Chu Tranh nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Tuyết Nhi nhân tiện nói: “Trước tiên ngủ chút đi, khi nào tới mình sẽ gọi hai người dậy.”
Tuyết Nhi tựa lưng vào ghế ngồi, âm thanh hơi thấp: “Cảm ơn.”
Lisa dư quang liếc Tuyết Nhi, nhìn thấy cô chỉ mặc mỗi chiếc váy đơn bạc.
Lisa đưa tay đặt ở trên nút điều hòa đem nhiệt độ chỉnh cao một chút, tới điểm dừng chờ đèn giao thông Lisa liền dựa vào lý do quan tâm Thư Hân mà bảo Chu Tranh lấy phía sau hai chiếc chăn mỏng sau đó tự mình đắp lên cho Thư Hân và Tuyết Nhi.
Chu Tranh nhìn thấy Lisa cẩn thận từng li từng tí một làm việc không hé răng nói gì chỉ cúi đầu chơi điện thoại.
Đến đoàn phim thời gian không còn sớm theo chỉ dẫn của hai người trong đoàn phim lần lượt đến trường quay phim đã được bố trí khung cảnh ở nước ngoài.
Nơi này được Trương đạo diễn thuê tạm quay mấy cảnh phát lên mạng trước chứ địa điểm quay thật là ở nước ngoài.
Sau khi xe dừng lại hẳn Chu Tranh đánh thức Thư Hân rồi tự mình mở cửa xe xuống trước, một bên khác Tuyết Nhi cũng được Lisa đánh thức.
Tuyết Nhi ngồi dậy trong miệng không biết nói thầm cái gì, Lisa nhàn nhạt đáp lời sau đó tựa hồ nghe đã hiểu, hai người giao lưu một phen rồi từng người xuống xe.
Ngu Thư Hân ngủ đến mơ hồ, các nàng tỉnh táo hẳn mới dám xuống xe.
Liên tiếp mấy ngày mưa dầm trên đất còn có vệt nước ứa đọng, Thư Hân đi đôi giày đế bằng đi rất chậm, trên người nàng mặc áo sơ mi bên ngoài khoác thêm chiếc áo gió rộng rãi.
Bởi vì hai ngày nay khí trời đột nhiên lạnh mặc áo rét cũng sẽ không khiến người khác nhìn vào cảm thấy kỳ quái.
Từ bãi đậu xe đến đoàn phim còn cách một đoạn đường nhỏ, Ngu Thư Hân vừa đu vừa nghe Tuyết Nhi nhỏ giọng hỏi: “Cô như vậy đóng phim thật sự không có chuyện gì sao?”
Tuyết Nhi còn lo lắng vấn đề Thư Hân mang thai sẽ bị bại lộ, Ngu Thư Hân đưa mắt nhìn Lisa gật đầu nói: “Không có chuyện gì.”
Tuyết Nhi theo ánh mắt của Thư Hân nhìn về phía Lisa cười nói: “Cái này ngược lại cũng đúng, dù sao chị Lisa quản lý của cô rất là lợi hại.”
Tuyết Nhi nói đến hai chữ lợi hại ngữ khí hết sức tăng thêm, nói xong còn liếc mắt nhìn Lisa đầy ẩn ý.
Lisa bị Tuyết Nhi như thế trêu chọc không có hé răng nói nửa chữ chỉ là trên mặt có chút không tự nhiên.
Ngu Thư Hân không biết tối nọ hai người phát sinh cái gì, nàng nghĩ đến gì đó bèn quay ra nói chuyện với sẽ Chu Tranh: “Chúng ta đi trước đi.”
Phía sau Tuyết Nhi cùng Lisa bị bỏ lại, Lisa nhỏ giọng nói: “Em cảm mạo tốt hơn một chút chưa?”
Đêm hôm ấy Tuyết Nhi cùng Lisa trở về nhà sau liền phát sốt, Lisa chăm sóc nàng đến nửa đêm.
Ngày kế tỉnh lại liền phát hiện Tuyết Nhi đã đi rồi chỉ để lại một tấm ghi chép nói muốn đi ghi hình tống nghệ, Tuyết Nhi bị cảm mạo vẫn còn bị nóng sốt liền như thế lái xe đi.
Lisa khi đó vừa tức vừa vội nhưng cô lại không có lập trường chạy đi tìm nàng chỉ đành đem mấy lời quan tâm nuốt trở lại.
Căn nhà trống rỗng ngoại trừ trên tay Lisa lúc bấy giờ là lời ghi chép dán trên bàn ra thì bóng dáng Tuyết Nhi lại như là chưa từng tới đây.
Tuyết Nhi gật đầu biểu lộ, đến cùng thì lúc đó ở cùng Lisa đúng là cô bị cảm mạo thiệt tuy rằng không phải rất nghiêm trọng nhưng cũng ảnh hưởng tới khí sắc, Tuyết Nhi lạnh nhạt nói: “Cũng còn tốt.”
Không chờ Lisa đáp lời, Tuyết Nhi lại nói: “Ngược lại không chết được.”
Lisa nghe nói như thế liền nhíu mày: “Tuyết Nhi .”
“Ồ đúng rồi.” Tuyết Nhi nói rồi từ trong túi xách cầm một chiếc túi màu đen ra đưa cho Lisa nói rằng: “Thật xấu hổ, ngày đó ra tay hơi nặng chút, tất chân của chị đều bị em xé hỏng rồi, cái này đền chị.”
Lisa trên mặt lúc đỏ lúc trắng, cô không có tiếp nhận, Tuyết Nhi nhưng là cố tình cưỡng ép nhét vào trong lòng bàn tay của Lisa sau đó nhanh chân đi về phía trước.
Phía sau Lisa nhìn về phía Tuyết Nhi vừa nhìn về phía trên tay cái túi ni lông màu đen nhất thời không nói gì.
Đến đoàn phim các nhân viên vừa vặn đang bận bịu lui tới, Thái Khôn cũng đã đến đang trang điểm.
Cô ta nhìn thấy Ngu Thư Hân đi vào vội giương mắt chào hỏi: “Ngu tiểu thư sớm.”
Ngu Thư Hân vẻ mặt như thường chỉ là âm thanh lộ ra phần lạnh nhạt, nàng nói: “Sớm.”
Nàng mới vừa nói xong phía sau Tuyết Nhi cũng đã đến, Thái Khôn ánh mắt ở trên người Tuyết Nhi lưu chuyển chốc lát rồi dời đi một lần nữa nhìn về tấm gương phía trước mặt.
Chỉ là ánh mắt của cô ta thật giống như xuyên thấu qua tấm gương nhìn người nào đó với vẻ mặt rất chăm chú khiến người ta không hiểu.
Cảnh quay hôm nay không phải cần nhiều người tham gia, lần này bao gồm dàn diễn viên chính thì thêm có diễn viên phụ nữa.
Ngu Thư Hân đóng vai nữ chính, Tuyết Nhi, Thái Khôn đóng vai nhân viên nghiên cứu , Du Khinh Chu là viện trưởng đây chính là những người sẽ đảm nhận vai trò quan trọng xuyên suốt thời lượng của bộ phim điện ảnh này.
Bộ phim này cần rất nhiều diễn viên quần chúng tham gia nhưng hiện tại vẫn chưa cần đến họ, chủ yếu là quay bốn nhân vật chính.
Ngu Thư Hân sau khi tiến vào hậu trường liền nghe những nhân viên làm việc khác đang hỏi nhau: “Du lão sư còn chưa tới sao?”
Một nhân viên khác tay nắm chặt chiếc điện thoại : “Vẫn chưa đây, tôi vẫn đang cố gắng liên lạc, cô đi an bài những người khác trước đi.”
Ngu Thư Hân miết mắt đang nhìn hai người kia thì nghe được tiếng chị Lisa gọi mình: “Thư Hân.”
“Đi vào thôi.”
Ngu Thư Hân gật đầu đi vào, bên trong có Chu Tranh đang đứng chờ bên cạnh cô ấy bày ra các đạo cụ cần dùng, Lisa nói rằng: “Lại đây trước tiên thay quần áo.”
Trang phục đã sớm chuẩn bị kỹ càng, Ngu Thư Hân ôm quần áo diễn đi vào bên trong phòng thay đồ.
Chu Tranh cũng cầm theo đạo cụ đuổi tới, Ngu Thư Hân lần này ở trong phim đóng vai một nữ nhân mang thai 8 tháng.
Bộ phim dự tính quay trong 3 tháng, thời lượng của bộ phim này là 48 giờ sẽ chia theo các phần nhỏ cho nên Thư Hân ở trong phim sẽ luôn phải duy trì trong trạng thái mang bụng bầu giả lớn như thế này.
Chu Tranh giúp Thư Hân đeo bụng bầu giả lên vừa hỏi: “Có chặt quá không, cảm thấy gồ không?”
Ngu Thư Hân lắc đầu: “Không có.”
Chu Tranh thu dây đai lại một chút, Ngu Thư Hân lúc này mới mở miệng nói: “Được rồi.”
Lisa chờ hai người ở bên ngoài đợi được Thư Hân từ bên trong đi ra cô tinh tế xem nàng vài giây, cuối cùng nhìn chằm chằm cái bụng kia của Thư Hân nói rằng: “Cảm giác gì?”
Cảm giác gì? Ngu Thư Hân hiện tại mang thai gần 5 tháng đối với việc mang thai vốn tràn đầy lĩnh hội, hiện tại chỉ là bỏ thêm cái bụng bự mà thôi, không có cảm giác gì quá to lớn.
Chỉ là khi nhìn bản thân ở trong gương thì Thư Hân vẫn là nhìn bản thân thật lâu không biết nàng nghĩ gì
Lisa đứng bên cạnh người Thư Hân nói rằng: “Quay xong tạo hình còn có nghi thức khai máy, từ khi bắt đầu nghi thức khai máy đến khi quay xong bộ phim này em đều muốn duy trì bộ dáng này, có làm được sao?”
Lisa đã nghĩ kỹ lời giải thích cho trường hợp bất ngờ xảy ra rồi, Ngu Thư Hân vẫn là lần đầu diễn những vai như này Lisa sợ nàng diễn không ra cảm giác của một nữ nhân mang thai.
Vì lẽ đó bất luận có phải là đang đóng phim hay không thì đều phải duy trì dáng vẻ nữ nhân có thai y như trong phim.
Dù sao bộ phim này có rất nhiều tiền bối khác tham gia nhiều khi sẽ quá chìm vào vai diễn mà vượt qua điểm mấu chốt lúc đó e là dễ bị nhìn thấu.
Nếu như vậy thì chỉ cần Thư Hân giữ nguyên dáng vẻ đó trước sau như một sẽ không sao còn nếu bị báo chí chụp lại vạch rõ chân tướng thì Lisa sẽ đi bản thảo nói là Ngu Thư Hân kính nghiệp.
Ngu Thư Hân trước đó đã biết dự định của Lisa, nàng gật đầu: “Có thể làm được.”
Thư Hân này đã thu thập thỏa đáng Lisa muốn qua bên kia liền nói với Thư Hân mấy câu: “Chị đi bên cạnh nhìn chút.”
Bên cạnh chính là phòng thay đồ của Tuyết Nhi, Ngu Thư Hân cùng Chu Tranh không có ý muốn đi quấy rối hai người.
Lisa trước tiên mở cửa phòng trang điểm đi ra ngoài, một lúc sau thì Tuyết Nhi từ bên ngoài đi vào trong phòng trang điểm, sắc mặt Tuyết Nhi như ngày thường đi tới bên người Thư Hân ngồi ở trên ghế nhắm mắt mặc cho chuyên gia trang điểm giúp mình hóa trang.
9 giờ 30 phút, nhân viên hậu trường chuẩn bị sắp xong đang ngồi nghỉ ngơi, tình cờ tán gẫu với nhau truyền tới bên này.
“Du lão sư sẽ đến chứ?”
“Đến đây đi ?” Ngữ khí không xác định, hai nhân viên khác liếc mắt nhìn nhau nhún vai: “Cũng có thể sẽ không đến.”
Tuy rằng hợp đồng đã ký cũng đã gặp mặt trao đổi thế nhưng Du Khinh Chu thân phận như vậy thật sự không đến mà muốn vi ước cũng không ai dám nói cái gì.
Trương Tố Nhân cũng rõ ràng đạo lý này thế nhưng ông tin tưởng Du Khinh Chu sẽ không vô duyên vô cớ vắng mặt, nếu như cậu ta muốn vi ước thì có thể để phòng làm việc gọi điện thoại cho ông là được rồi thực sự không cần thiết liên lạc không được.
Cho nên đạo diễn liền lên tiếng trong lúc các nhân viên khác đang thầm thì to nhỏ nói rằng : “Trước tiên chụp ảnh cá nhân đi.”
Chụp ảnh chung chỉ có thể chờ đợi Du Khinh Chu lại đây rồi chụp bổ sung, Ngu Thư Hân nghe mọi người vẫn còn tán gẫu bèn hỏi Lisa Tô Tử Kỳ: “Du lão sư không đến thật sao ạ?”
Lisa lắc đầu: “Không có tin tức.”
Ngu Thư Hân không hỏi nhiều, nhân viên đã sắp xếp để các diễn viên khã chụp hình, Thư Hân theo chỉ dẫn của nhân viên đi tới chỗ chụp hình đứng trước ống kính tạo dáng.
Trương Tố Nhân đi tới đứng sau nhân viên chụp hình nhìn ngoại hình của Thư Hân nói rằng: “Rất tốt.”
Trên gương mặt mang theo sầu não còn không quên khen Thư Hân khiến nàng bật cười: “Trương đạo diễn, bắt đầu chưa?”
Cũng không phải lần đầu tiên Thư Hân đứng ở dưới ống kính, nàng vừa mới kết thúc vai diễn trong 【 Nhất Mộng Bán Sinh Trường 】 không bao lâu, đối với ống kính vẫn rất mẫn cảm.
Nơi Thư Hân đúng chụp hình chỉ là phông bạt trắng, nàng nghe thấy giọng của Trương Tố Nhân chỉ đạo mình: “Ánh mắt hướng xuống dưới thấp một chút.”
“Thấp hơn nữa.”
Ngu Thư Hân theo lời đạo diễn yêu cầu ánh mắt hơi rủ xuống, rõ ràng bên người không hề có thứ gì nhưng cái cách Thư Hân diễn xuất thật giống như nàng nhìn thấy đầy đất tàn tạ, quanh thân cảnh vật như là địa ngục giữa trần gian.
Không chỉ có ánh mắt còn có vẻ mặt chậm rãi biến hóa, có lúc thì bị thương, có lúc thì tuyệt vọng, có lúc lại là hận thù vùng vẫy, Trương Tố Nhân nhìn màn hình vài giây chỉ đạo đổi góc máy cuối cùng ông hô một tiếng kết thúc : “OK!”
Sau đó tới Tuyết Nhi và Thái Khôn quay chụp cảnh cá nhân của mình, Ngu Thư Hân và Tuyết Nhi sao đó lại chụp hình chung.
Trong quá trình quay chụp trợ lý của Trương Tố Nhân từ đâu xuất hiện hừng hực chạy vào, Trương Tố Nhân quay đầu: “Người đến rồi à?”
Trợ lý lắc đầu: “Du lão sư hôm nay tới không được.”
Trương Tố Nhân cau mày: “Làm sao?”
Trợ lý không chần chờ tiến đến bên tai ông nhỏ giọng nói: “Cậu ta bị chặn lại.”
Ngu Thư Hân đứng bên người Trương Tố Nhân nghe nói như thế có chút kinh ngạc, nàng nhìn về phía trợ lý, trợ lý cũng không có ý định giấu.
Chuyện này mọi người đều đã biết hết rồi, trợ lý cử chỉ cứng nhắc đem điện thoại lấy ra mở màn hình sau đó đưa cho Trương Tố Nhân.
Ngu Thư Hân cũng đưa mắt nhìn vào màn hình xem tin tức bát quái có tiêu đề : Du Khinh Chu tình yêu lộ ra ánh sáng?
Trong hình Du Khinh Chu cùng một cô gái ôm nhau lên xe, là bị chụp trộm vì lẽ đó ảnh chụp rất mơ hồ nhưng có thể nhìn ra người này chính là Du Khinh Chu còn cô gái kia đeo khẩu trang nhìn không rõ ràng.
Việc này mới vừa được tung lên mạng đã khiến dân tình xôn xao kích động, Du Khinh Chu là người nào!? Xuất đạo đến nay chưa từng truyền ra bất cứ scandal nào chứ đừng nói bị chụp lại cảnh ôm nhau cùng một cô gái lạ mặt lên xe.
Chính là có lén lút gặp mặt đều chưa từng bị bắt gặp, chuyện này vẫn là đầu tiên vì lẽ đó chuyện này mới bị chụp lại liền bị truyền thông tung thẳng lên mạng chứ không như mấy nhà khác nhả ra chút tin tức ăn dưa để vòi tiền dàn xếp.
Chả đến nửa giờ mà sự kiện này leo lên no1 hot search đại bạo luôn với tiêu đề Du Khinh Chu tình yêu lộ ra ánh sáng, Du Khinh Chu nghi ngờ tự ý kết hôn.
Du Khinh Chu đến không được mọi người chỉ đành giải tản, Ngu Thư Hân ngồi ở trước bàn trang điểm tháo trang sức, bên cạnh giúp Thái Khôn tháo trang sức chính là một bé gái trẻ tuổi thật giống như theo Thái Khôn đến.
Hai người đang nhỏ giọng nói về chuyện của Du Khinh Chu, cô bé kia một mặt không tin: “Khẳng định là truyền thông bịa đặt, Du lão sư làm sao có khả năng nói chuyện yêu đương.”
Thái Khôn cười: “Làm sao liền không thể?”
Cô bé trợn to hai mắt: “Người đó nhưng là Du lão sư a.”
Ngu Thư Hân nghe được câu này mở to mắt vài giây thừa dịp Chu Tranh cúi đầu trước bàn trang điểm bận rộn nàng mở ra di động ra.
Trên mạng scandal liên quan tới Du Khinh Chu đã sôi sùng sục, hơn nửa đều là fans của anh ta đang nhục mạ người phát bức ảnh và truyền thông, đùn đẩy nói rằng Du Khinh Chu không thể nói chuyện yêu đương, nói bức ảnh là sản phẩm photoshop, là giả.
Tâm tình fans của Du Khinh Chu kích động, căm phẫn sục sôi bức truyền thông xin lỗi, để bọn họ xóa đi loại tin tức giả này, một phần dân mạng nói bức ảnh đã được kiểm tra nó là sự thật còn nói những fans không lý trí này chả khác nào chó điên gặp người liền cắn.
Fans vốn đang tức giận hiện tại bị mấy người qua đường kia chửi liền trực tiếp nghiền ép mắng trở lại bằng từ ngữ khó nghe.
Trong vòng nửa tiếng lên mạng chỉ toàn tin tức của Du Khinh Chu, mỗi một acc Weibo giải trí nào đăng bài về sự kiện này đều bị fans của Du Khinh Chu bạo lực mạng.
Hành động điên cuồng này khiến cho giang cư mận khó chịu lập tức thi nhau trào phúng cười chế nhạo nhóm fans mù quáng.
Du Khinh Chu giữ mình trong sạch chỉ là hình tượng đóng gói dập khuôn thôi, thật sự nói chuyện yêu đương còn không phải trốn trốn tránh tránh, mà lại nói không biết sau ống kính còn làm ra những cái gì ai mà biết được lần này vừa vặn bị tóm lấy mà thôi đừng cố tẩy nữa.
Phát ngôn này khiến rất nhiều fans tức giận, một vòng mới chửi rủa lại bắt đầu.
Ngu Thư Hân nhìn chăm chú điện thoại lúc nào cũng có thông báo mới từ weibo đẩy tới, nàng rơi vào trầm mặc, nắm điện thoại trong tay rất dùng sức khiến đầu ngón tay hơi trắng, một lúc lâu giọng của Chu Tranh vang lên: “Thư Hân, cần tháo trang sức.”
Thư Hân hoàn hồn đem điện thoại để vào túi, nhắm mắt lại ngẩng đầu mặc cho Chu Tranh tháo trang sức cuối cùng đứng dậy đi phía sau lưng Chu Tranh tiến vào phòng thay đồ thay quần áo và cởi đạo cụ ra.
Khi ra ngoài lại ra ngoài Lisa quản lý đã đứng chờ nói với Thư Hân rằng: “Ngày hôm nay quay phim tới đây thôi, tôi đưa mọi người trở về.”
Lisa mới vừa nói xong phòng thay đồ của Tuyết Nhi mở ra, cô từ bên trong đi ra thấy bên ngoài có ba người bèn nói: “Đều tốt?”
Chu Tranh cười: “Chờ Đại tiểu thư nhà cậu đây này.”
Tuyết Nhi từ bên người Chu Tranh lướt qua đi về phía trước, Ngu Thư Hân đi theo phía sau mọi người vẻ mặt không giống như trước khi tới đây sáng lạn vui tươi.
Mọi đến người đi ra khỏi phòng thay đồ bên ngoài đoàn phim nhân viên đang bận thu thập đạo cụ, Lisa tiện tay kéo một người lại hỏi: “Trương đạo diễn đâu?”
Nhân viên kia nhìn hai bên một chút: “Thật giống như đạo diễn qua bên kia rồi.”
Lisa nhìn sang, nhìn thấy Trương Tố Nhân bên người có vài người đang vây quanh, có phó đạo diễn cùng biên kịch, còn có…..!”Triệu tổng?”
Cô quay đầu nhìn Thư Hân: “Triệu tổng đến rồi em biết không?”
Ngu Thư Hân theo ánh mắt quản lý nhà mình nhìn sang, Triệu Tiểu Đường đang cùng Trương đạo diễn nói chuyện thật.
Cô ăn mặc bộ âu phục sáng nay, mái tóc cẩn thận chải chuốt, khi Tiểu Đường nghiêng mặt nói chuyện thần sắc rất nghiêm túc, dáng người cô vừa cao vừa gầy khí chất của một tổng tài băng lãnh quanh quẩn đâu đây.
Nửa tiếng trước Thư Hân có nhận được tin nhắn của Tiểu Đường chỉ là nàng vẫn chưa trả lời lại.
“Không biết.” Thư Hân nhàn nhạt trả lời lại, Lisa nhìn vào trong mắt Thư Hân một vài giây rồi dẫn mấy người tới đó chào hỏi.
Trương đạo diễn giải thích rõ ràng tình huống bây giờ cho cô nghe, Tiểu Đường nói ông rằng mình có cuộc họp ở gần chỗ này nên tiện đường sang đây xem tiến độ quay phim thế nào.
Triệu Tiểu Đường đúng là có cuộc họp nhưng không phải ở đây, cô là cố ý chạy tới.
Gần đây khẩu vị ăn uống của Thư Hân không phải rất tốt, cô lo lắng không nhìn em ấy thì em ấy lại sẽ không ăn cơm cho nên mới chạy tới muốn cùng nhau ăn cơm trưa.
Ở đây ngoại trừ Trương Tố Nhân cùng người ở đoàn phim người ra, ba người kia ngầm hiểu ý biết Triệu tổng đến đây với mục đích khác.
Lisa cười nói: “Cái kia Triệu tổng đợi lát nữa cô trở về công ty sao?”
Triệu Tiểu Đường thời điểm lên tiếng trả lời Lisa ánh mắt cô lại hướng về phía Thư Hân : “Ừ.”
Ngu Thư Hân nãy đến giờ đầu nàng hạ thấp xuống không nhìn cô, Tiểu Đường chờ Thư Hân ngẩng đầu nhìn mình bằng ánh mắt mừng rỡ hoặc là chỉ đơn giản mỉm cười cùng cô chào hỏi thôi cũng được, không cần em ấy nói gì khác miễn là ánh mắt hai người chạm nhau cũng đủ khiến Tiểu Đường thỏa mãn.
Nhưng Ngu Thư Hân trước sau không có ngẩng đầu cũng không nói chuyện im lặng một bên để Lisa thay mình sắp xếp.
“Cái kia đúng dịp, đợi lát nữa Ngu Thư Hân phải về công ty huấn luyện, Triệu tổng để em ấy đi nhờ đoạn đường nha ?”
Công khai cho hai người cơ hội Triệu Tiểu Đường đương nhiên sẽ không buông tha, cô tuy rằng vẻ mặt như thường, giọng nói mang theo hàn khí nhưng ánh mắt mơ hồ lộ ra sự ôn nhu.
Tiểu Đường gật đầu: “Được.”
Lisa vẫn chưa quay đầu lại cùng Thư Hân nói qua liền nhìn thấy nàng ngẩng đầu lên nói là: “Chị Lisa, em vẫn là đi về nhà trước đi, còn chút việc buổi chiều mới có thể đi công ty.”
Ngu Thư Hân cố ý nói lời này để Lisa có thời gian ngẫm nghĩ lại, Lisa hiểu ra bèn gật đầu đối với Triệu tổng cùng Trương Tố Nhân nói: “Vậy chúng tôi liền không quấy rầy Triệu tổng cùng Trương đạo diễn, tạm biệt.”
Trương Tố Nhân nói với mấy người Lisa đi thong thả trên đường cẩn thận, Lisa ậm ừ đáp lại nói mấy câu khách sáo.
Triệu Tiểu Đường ánh mắt như cũ rơi vào trên người Thư Hân nhưng không nhận được một sự đáp lại, Thư Hân nói xong câu kia liền giữ yên lặng cũng không có ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái.
Triệu Tiểu Đường mím môi, nghiến răng kìm nén hỏa khí sự khó chịu trong lòng, bên người Trương Tố Nhân còn đang cùng cô báo cáo tình huống nhưng Tiểu Đường một chút cũng không nghe lọt tai.
Mấy giây sau, Ngu Thư Hân từ bên người Triệu Tiểu Đường gặp thoáng qua.
Đầu lông mày của Tiểu Đường cũng chậm rãi nhếch lên đầy khó hiểu.