Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không

Chương 17: Ngoan Ngồi Im Đó Cho Anh!!


Đọc truyện Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không – Chương 17: Ngoan Ngồi Im Đó Cho Anh!!


Nam đưa LM vào phòng y tế

– Cô ý tá: em bị sao vậy?

– Nam : em mới vừa bị té cầu thang xuống cô coi giùm em xem em ấy l có bị sao không?

– cô ý tá:Chỉ bị trầy xuốc ngoài da xiúb thôi.
Không sao.
Nghĩ ngơi xíu là khỏe.


Nam vẫn ngồi đó chăm sóc Linh Mai.



Reng Reng Reng vào lớp thôi

– cô Đông Nhi: lớp phó học tập đâu?

– Dương: bạn ấy đang ở phòng y tế.


– cô Đông Nhi: em ấy bị sao vậy?

– Dương: em cũng không rõ nữa cô.


– Cô Đông Nhi:em là lớp trưởng kiểu gì vậy? bạn học bị đau xuống phòng ý tế mà em không biết là sao?

– Cô Đông Nhi:vậy em xuống phòng y tế xem bạn ấy có làm sao không Rồi lên báo cho cô.


– Dương : Dạ


*vừa tới cửa phòng ý tế thì*

-Nam: em tỉnh rồi à, em có đau chỗ nào nữa không?

– LM: Em không sao.
Em muốn giải thích chuyện vừa naỹ.Em không làm thật sự không phải em, khi ông biết ai đã làm chuyện đó rồi đổ lỗi cho em.
Em không có em nói thật đấy(vừa nói vừa khóc)

– Nam: Thấy LM khóc đành vỗ về anh ủi, anh xin lỗi vừa nãy anh hơi nóng tính.
Chưa biết rõ nọi chuyện có phải em làm hay không mà anh lại đi nổi nóng với em.
Chắc có gì hiểu lầm ở đây.


“Anh ấy đang xỉn lỗi LM sao, lần đầu tiên nghe anh ấy xin loi một ai đó.
Lần trước lúc anh ấy hiểu lầm mình anh ấy cũng không thể xin lỗi mình.
Cũng không hề nói chuyện nhẹ nhàng với mình như bây giờ.
Có lẽ cậu ấy đúng là người rất quan trọng với anh ấy….

Dương quay mặt bỏ về lớp.



– Dương: Bạn ấy không sao cô, chỉ trầy xước 1 xíu à.


..
Tùng tùng tùng

Tan học cả bọn rủ nhau uống trà sữa.


– Dương:mọi người đi đi em có việc em về nhà trước.


-Han : mày có việc gì vậy, Đừng nói mày muốn chuyện anh Nam lúc trưa nhé.


– Dương: không có đâu có gì đâu mà phải buồn.
T đã quyết định từ bỏ rồi mà.
T chỉ hơi mệt thôi.


-Tùng: Nhưng hình như anh cảm thấy Nam nó thích em đấy.
Sáng nay là lần đầu tiên nó vì phạm nội quy nhà trường vì bảo vệ em đấy.


-K.
O: nghe bảo thầy giám thị ohatj nó tan học dọn vệ sinh các lớp hay sao ý..


– Dương : Dọn vệ sinh các lớp là sao anh

– K.
O: thì vì chuyện Lúc sáng nó dùng loa phát thanh để bảo vệ cho em đó nên thầy giám thị phạt.


– Dương : Dạ

“Mĩnh sẽ ở lại giúp anh ấy dọn vệ sinh.

Dù gì cũng vì mình anh ấy mới bị phạt.
Giờ anh ấy đang bận chăm sóc LM mà”

– Dương: Vậy các anh về trước đi.
Em có chút chuyện em về sau.pp em đi nha.


“Cậu giả bộ đi thư viện.
Đợi lúc mọi người ra về hết.
Cậu mới vào lớp dọn vệ sinh.


– Đầu tiền là 10a1 Cậu lấy xô xách nước để lau bàn ghế.
Nhưng tay cậu lại đau.
Không sao cố gắng lên, k xách đựơc nhiều thì xách ít.


(vừa làm vừa mở nhạc, nghe toàn mấy bài buồn thúi ruột: anh cứ đi đi..
Đứng sau 1 nụ cười..)

-Lau bàn ghế xong rồi.
Giờ lau bảng, sao bảng cao thế..
Cậu nhảy lên nhảy lên mãi không được.


– Thôi bắc ghế đứng lên lau

*quay qua phòng ý tế

-Nam: bây giờ em về nhà trước đi anh có việc phải lại trường.
để anh gọi xe đưa em về

– Lm: vậy em về trước nha Tạm biệt anh

*Nam đi tới*

-Nam: Em làm gì ở đây?

*Nghe tiếng Nam, Dương giật mình té xuôngd.
May là Nam đỡ kịp, k là đít nở hoa rồi*

– Dương : Em nghe nói anh phải dọn vệ sinh 1 mình.
Nên em ở lại giúp anh.

– Nam: tại sao em phải giúp anh

-Dương: Em chỉ muốn trả ơn anh lúc sáng thôi – – Nam: việc đó là việc anh nên làm mà không có gì phải trả ơn.
Hôm qua anh đối xử với em như thế.
Mà giờ còn giúo anh sao.


-Dương: Em đâu phải kà người thù dai đâu

-Nam:Mà sao khóc hay gì đỏ hết mắt thế kia.


-Dương:Tại em nghe nhạc buồn quá nên em khóc.


..
lau bàn lâu ghế, lau bảng, quét rác hốt rác đổ rác dư cuối cùng thì cũng xong 1 lớp.


– Nam: em để xuống đó đi để anh làm

-Dương :, nhưng mà một mình anh là biết chừng nào xong.


– Nam: ngoan nghe lời Ngồi im ở đó cho anh.

– Dương :, vậy em đi mua nước cho anh nhé.
anh uống Coca phải không?

– Nam: Sao em biết? Dương em chỉ đoán vậy thôi


.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.