Em Chọn Anh Bỏ Qua Hắn

Anh Xin Lỗi


Bạn đang đọc Em Chọn Anh Bỏ Qua Hắn: Anh Xin Lỗi


Bác sĩ đi ra từ phòng cấp cứu, Nhân Kiệt vội vàng túm tay.
– Bác sĩ! Cô ấy sao rồi?
Vị bác sĩ lắc đầu bảo anh đi theo mình, trong phòng khám, bác sĩ tỏ vẻ mặt quan ngại nói.
– Cô ấy không bị rách dạ dày nhưng con dao lại chệch xuống phần nang buồng rứng, có lẽ sẽ vô sinh, chúng tôi đã phẫu thuật thành công, nên để cô ấy nằm điều trị 1 tuần, chúng tôi sẽ theo dõi tình trạng xem có biến chứng gì không!
Nhân Kiệt thảng thốt ngạc nhiên hỏi lại:
– Vô sinh nghĩa là cô ấy không thể có con?

Vị bác sĩ tưởng anh là chồng của cô nên khá thương cảm mà trấn tĩnh anh.
– Chúng tôi sẽ cố gắng theo dõi và chụp x quang để rõ hơn! Vẫn có trường hợp may mắn là sẽ có con nên anh đừng quá lo lắng. Có thể con dao ấy không đâm thủng quá sâu vào nơi đó. Sẽ cứu vãn được,
Anh từ lúc nghe xong lời của bác sĩ mà chết cứng đóng băng luôn, tội lỗi lại càng đè nặng, thật sự anh không hiểu sao mình lại ngu mà nghe lời cái tên dở hơi Khương Thành kia chứ…. là anh đã quá tham lam muốn chiếm cô rồi!
Anh gọi điện đến một số máy, tên đó đang vui vẻ đi chơi biển với bạn gái, phơi nắng trên bãi cát, thong thả nhìn số, Khương Thành đang tủm tỉm cười cho rằng Nhân Kiệt sau khi hành sự xong gọi điện cảm ơn anh đây.
– Alo Sao rồi sướng không?
– À tất nhiên rất vui! Cho mình gặp Lục cô nương chút!

Khương Thành đưa điện thoại cho người yêu, cô gái xinh đẹp có phần ngỗ ngáo, sau khi nghe máy vẫn bình thản, rồi đưa lại điện thoại cho Khương Thành.
– Tại cậu mà mình đang điên đây chết chung đi!
A! Cái tên ăn cháo đáo bát, hắn vui vẻ hưởng thụ xong lại rủa anh sao?
Chưa kịp hiểu chuyện thì Lục cô nương đã tháo kính râm ra, đánh những cú đấm đầy uy lực vào người Khương Thành, cô mắng Chết đi! Dám đi hộp đêm à! Quần lót màu đỏ tôi tặng để quên ở khách sạn của Nhân Kiệt sao! Tên lăng nhăng chết bầm.
– Á!Hắn lừa em đó! ( Khương Thành đã nhận quả báo xứng đáng khi xui dại Nhân Kiệt, cậu hét lên vừa kêu oan vừa trù ẻo cái tên lòng dạ khó lường kia)
Nhân Kiệt có vẻ hả dạ, rồi lại buồn trở lại…
Anh đi vào phòng bệnh, nhìn cô gái đang say ngủ, khuôn mặt trắng nhợt, cô thạt sự mỏng manh như một bông hoa sắp tàn. Nhân Kiệt ngồi xuống rồi nắm bàn tay gầy xanh xao đó lên, dùng bàn tay ấm nóng của mình nắm chặt, nhắm mắt lại để cảm nhận nhịp thở yếu ớt của cô, anh buông một lời không bao giờ nghĩ rằng sẽ nói ra với quân cờ của mình.
Anh xin lỗi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.