Em Chọn Anh Bỏ Qua Hắn

Anh Là Đồ Tiểu Nhân


Bạn đang đọc Em Chọn Anh Bỏ Qua Hắn: Anh Là Đồ Tiểu Nhân


Càng ngày cái nóng bỏng ấy lan hết toàn người Tiểu Yên, cô cảm thấy bản thân rất nóng chỉ muốn cởi hết những thứ trên người mình, đúng là độc dược, bại hoại con người, cô mà biết tên nào sản xuất sẽ đốt cháy cả cái xưởng, cái nhà của tên đó, tên nào tiếp tay cho bọn chúng bán, cô sẽ cho đi tù mọt gông. Ánh mắt Nhân Kiệt thâm tình, u mê, có chút kích thích len lỏi trong anh, cô gái trước mặt kia sau khi ngấm thứ xuân dược này lại càng trở nên quyến rũ, khuôn mặt đỏ ửng, môi thở mấp máy, ánh mắt vừa đau khổ vừa hút người khác, làm cho người ta thương cảm mà muốn xông vào giúp cô trị độc, anh đang cố kiềm chế, ung dung ngồi và nhìn biểu hiện sắp tới đến mức xót xa của cô, cô sẽ lạy, xin anh giúp… dục vọng vốn dĩ nó thống trị bản năng của con người. Tiểu Yên giờ thấy hối hận vô cùng, chắc chắn nếu ai đó hỏi rằng cô còn muốn làm gián điệp không?. Chắc chắn cô sẽ hét lên chối ngay: Gặp phải loại người như Nhân Kiệt thì đừng dại mà đụng vào.
– Anh tiểu nhân bỉ ổi! Anh không phải là quân tử!

– Phải tôi là tiểu nhân! Vợ không chiều mình thì chồng làm kẻ tiểu nhân một lúc có sao đâu!
Anh tiến tới nựng cằm cô lên, nói những lời khiến cô xót xa, phải anh chính là muốn cô bị hành hạ, bị lăng nhục, một khi đã vào nhà anh thì cô cứ xác định như vậy đi.

– Tôi muốn nhìn xem cái người luôn kiều kì trước mặt tôi kia! Bây giờ phải uốn éo xin tôi ban chút sủng ái, ân ái như thế nào!
Tiểu Yên đã rõ bản chất của hắn, cô đúng là ngu mà, à không phải gọi là quá liều lĩnh khi một mình vào hang hổ, mà con hổ này lại thâm độc, chơi rất đểu, chẳng có tí gọi là công bằng. Nhưng cô là ai, Vương Hảo Tiểu Yên, là một cô gái dị nhất thế giới mà cũng cứng đầu tương xứng như cái tính cách bá đạo quậy trên từng mi li mét của cô. Để xem cô cho hắn thấy sự kiên cường của Tiểu Yên là như thế nào. Cô đảo mắt và tia thấy cây dao ở bàn ăn. Cô giả vờ đứng dậy túm cổ áo hắn, sờ vào lồng ngực đang phập phồng ấy, ánh mắt dụ hoặc, từng bước dồn hắn về bàn ăn, rồi xoay người mình xát ngay mép bàn, tay đi tìm một thứ. Nhân Kiệt tưởng cô đã khuất phục mà phải hạ mình dụ dỗ hắn, hắn cười thâm hiểm vuốt gương mặt cô.
– Em đã chịu dụ dỗ tôi!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.