Bạn đang đọc Em Chọn Anh Bỏ Qua Hắn: Hôn Lễ 1
Ngón tay của Vương Hoàng khẽ cử động, ông dần mở mắt, nhìn mông lung xung quanh. Rồi đưa bàn tay khẽ vuốt tóc Tiểu Yên.
Tiểu Yên khóc sưng hết mắt mệt mỏi ngủ thiếp đi, cô vẫn ở cạnh giường bệnh ba mình.
– Yên nhi!
Cô nghe thấy tiếng thều thào của ba mình thì chợt tỉnh, vội vàng ôm lấy bàn tay ông:
– Ba! Ba sao lại như vậy!
Cô vuốt nước mắt khẽ nhỏ giọng hỏi ông.
– Ba xin lỗi!
Ông đã ngoài 60, làm gì còn nhiều nước mắt để khóc, nhưng chỉ cần nhìn thấy cô con gái bé bỏng của mình phải chứng kiến ba nó thế này, mắt ông tuôn trào một giọt lệ.
Cô cũng đã biết bệnh tình của ba mình, căn bệnh tim nan y, ông đã cố gắng không nói ra ngần ấy năm.
– Ba muốn dự đám cưới của con trước khi ba..
– Không! Ba đừng nói xui xẻo như vậy.
Nhân Kiệt đi vào phòng bệnh, anh cúi chào ông rồi đi đến bên Tiểu Yên.
– Bác thấy trong người sao rồi!
– Ta vẫn đủ khoẻ để dự lễ cưới hai đứa!
Ông nói cho vui vậy nhưng chính ông hiểu tình trạng của mình nhất!
– Ba!
Cô không tin được là trong thời điểm hiện tại ba cô vẫn có thể nói vui..
Một người đàn ông trung niên bước vào, ngả nón xuống, lê bước chân theo gậy rồng đến bên giường Vương Hoàng.
– Anh bạn! Tôi đến thăm anh đây!
– Con chào ba! ( Nhân Kiệt khẽ cúi chào)
Lưu Thái Bình gật đầu, Tiểu Yên không khỏi quay ra nhìn người uy quyền trước mặt, đây là bố chồng cô sao?
– Ông bạn xem có khi phải tổ chức cho chúng cưới mau thôi!
– Ha ha đúng vậy tôi cũng mong hai đứa kết hôn nhanh để hai bạn già chúng ta được thảnh thơi chút!
Rồi Thái Bình quay ra nhìn Tiểu Yên:
– Đây là con dâu tôi sao?
– Là nó đó!
Tiểu Yên khẽ cúi chào ông, Thái Bình gật đầu, cô và Nhân Kiệt rời đi để cho hai người bạn già tâm sự.
Nhân Kiệt vuốt nước mắt cho cô rồi hỏi:
– Em khóc cả đêm qua à!
– Ừm!
Tiểu Yên lặng lẽ đi ra ban công, cô nhìn xa xăm về khoảng trời trước mắt, bầu trời xanh mang đến cho ta bao hi vọng, hình bóng một người phụ nữ cười hiền hậu hiện lên, cô khẽ mỉm cười,…Nhân Kiệt nhìn người con gái trước mặt, tự dưng sự lạnh lùng của anh tan biến, anh tiến tới, lấy áo mình khoác lên vai cô, rồi nhẹ nhàng ôm Tiểu Yên bé nhỏ yếu đuối vào lòng…bàn tay anh cảm nhận một giọt nước đọng trên da…