Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm

Chương 7


Đọc truyện Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm – Chương 7

Vẫn như mọi hôm …. Tiểu Oanh Oanh cô đến công ti làm việc…. chỉ khác điều chủ tịch đại nhân hôm nay khá im hơi lặng tiếng …. Trong lòng Tiểu Oanh bỗng thấy trống trải vô cùng , hằng ngày được chủ tịch anh chọc tức giường như đã chở thành thói quen không thể thiếu …..

Chủ tịch nhà anh không phải rất thích chọc khoáy tôi hay sao …. sao bây giờ lại ngoan ngoãn đến kì lạ như vậy ….. đúng là nhạt nhẽo quá mà ………………. Đến bây giờ Tiểu Oanh Oanh cô mới thấy được tầm quan trọng của chủ tịch đại nhân cơ đấy …. không phải lúc nào cũng nghĩ Hàn Thiên anh phiền phức vậy mà giờ xem ra cũng có chút động lòng

” Chủ tịch , anh không khỏe sao ? “

Có khỏe hay không cũng phải nói 1 câu …. cứ im lặng như vậy muốn người ta chết vì lo lắng sao ……………… ơ cơ mà tại sao lại phải lo cho hắn không biết , Tiểu Oanh Oanh mày đang nghĩ cái quái gì thế này … nên nhớ cái tên Hàn Thiên là kẻ thù nghìn kiếp nghen …..

Hàn Thiên giả vờ như chẳng nghe cô nói gì …. vẫn tiếp tục làm việc , điều này khiến Tiểu Oanh Oanh cảm thấy mình như là người vô hình … bực càng thêm bực

” Chủ tịch , nếu không khỏe thì nói ra … ”

“……. ” – chẳng có câu trả lời nào đáp lại cô ………….. Hàn Thiên đúng là đang bơ cô thật rồi ……… Tiểu Oanh Oanh coi bộ thảm ghê

Không khí căng thẳng cứ như vậy mà diễn ra ………. chủ tịch đại nhân tuy coi lời cô nói như gió thoảng mây bay nhưng ai mà ngờ trong đầu anh vẫn đang bồi đắp cho kế hoạch chinh phục tình yêu của mình ……….. quả là lợi hại … dùng chiêu này để khiến Tiểu Oanh Oanh cô phải tức phòi máu não ra thì thôi , nhưng đây cũng mới chỉ là dạo đầu , phần hay còn ở phía sau


Tiểu Oanh Oanh … nhất định tôi sẽ khiến em phải tự thừa nhận bằng mọi giá ……………. phải rồi bằng mọi giá luôn , Hàn Thiên anh đâu có thiếu gì tiền ….. nhưng quan trọng là Tiểu Oanh cô đúng là không có mắt….núi vàng trước mắt lại không biết tận hưởng …..

” reng …. reng …..reng ” – Tiểu Oanh Oanh nhấc máy …. áp lên tai nghe ……….. đầu dây bên kia là 1 giọng nữ hết sức chướng tai

” Tôi là Mi Mi … làm ơn chuyển lời giùm đến chủ tịch là tôi muốn gặp …….anh ấy ” ———————— Hai từ anh ấy được ngân dài ra 1 cách quá ư là không thể chấp nhận được

” Được ” – Tiểu Oanh trả lời cộc lốc ….. khuôn mặt có chút sát khí ……. Chủ tịch đại nhân anh đúng là đáng ghét ……. Tiểu Oanh Oanh coi bộ đang ghen thì phải …. như vậy liệu có chấp nhận được không ta . Ngoài mặt tỏ ra không ưa mà xem ra trong lòng thì thật là …..

Cô quay ra nhìn Hàn Thiên , mếu máo nói …. ” Chủ tịch ….. có cô Mi Mi gì đó muốn gặp anh kìa “…. trong lòng thầm mong chủ tịch sẽ nói những câu đại loại như là – BẢO CÔ TA PHẮN ĐI – hoặc đơn giản hơn – KHÔNG TIẾP -…………………………………………. Nhưng mà có ai ngờ … đây là kế hoạch anh dàn dựng nếu thực hiện đúng ý cô không phải là hợp tình hợp lí quá sao …. không bao giờ có chuyện như vậy đâu … Chị Tiểu Oanh đừng mơ giữa ban ngày nữa

” Cho vào đi ” – Câu nói hết sức bức người ….. Tiểu Oanh bực bội ra mở cửa cho yêu quái vào ….

Chủ tịch nhà anh bị yêu quái làm cho mê muội đến điên nặng rồi ……

Cảnh tượng trước mắt đúng là khiến Tiểu Oanh cô mở mang tầm mắt ……. chủ tịch đại nhân đúng là quá rễ rãi rồi , để con yêu tinh mệnh danh là Mi Mi ngồi hẳn lên đùi , đôi tay còn không ngừng xoa lên vùng ngực săn chắc của anh … môi kề môi mà quyến luyến không rời ………………….. Hàn Thiên anh cũng đâu vừa , đôi tay cũng hư hỏng như người … luồn vào trong áo mà làm loạn ……………………. Tiểu Oanh Oanh bỗng cảm thấy mình trở thành người thừa thãi , khuôn mặt nóng bừng nên ………….. Không phải chứ Chủ tịch đại nhân dùng chiêu này ngay trước mặt cô có phần hơi thô thiển thì phải

Hàn Thiên anh là tên dê tặc …. bộ anh bị mù sao mà giám làm chuyện kinh thiên động địa này trước mặt tôi …………………. Tiểu Oanh nắm tay chặt thành hình nắm đấm , bật dậy khỏi chiếc ghế

” chủ tịch ……. tôi ra ngoài ” Cánh vửa mở ra và đóng uỳnh lại ……………… Hàn Thiên nhếch miệng cười .

Sao hả Tiểu Oanh Oanh thấy ghen tị lắm sao …. Người muốn làm bạn gái tôi đâu có thiếu gì …. rồi em sẽ thấy .

Hàn Thiên thu hồi đôi tay của mình lại , đẩy Mi Mi ra khỏi cơ thể mình

” Cô đi được rồi ” …………….. Lời nói buông ra phũ phàng quá mà ….. Mi Mi nhìn anh chằm chằm ……… ban lẫy còn rất lồng nhiệt vậy mà giờ lại thay đổi nhanh như chớp mắt vậy


” Chủ tịch … anh “………………..Anh..em …cái gì nữa hết việc rồi thì đi đi , cô cũng chỉ là 1 quân cờ thôi …. lợi dụng cô để gây sự chú ý ấy mà ….

Hàn Thiên anh bộ chưa đủ nổi sao mà còn muốn tạo scandal ….

Tiểu Oanh Oanh đứng bên ngoài thì ngay lập tức gây sự chú ý ……….. từ khi cô Mi Mi đó đi vào thì Tiểu Oanh Oanh bị vứt ra bên ngoài …………….Chuyện này ắc hẳn rất bình thường thì phải … bình thường đến nỗi chẳng mấy ai quan tâm … chỉ là không ngờ Tiểu Oanh cô lại nhanh chóng bị thất sủng đến vậy .

Làm gì mà nhìn tôi như muốn ăn thịt vậy không biết …. mấy người này không lẽ muốn thỉnh giáo vài chiêu …. ngồi không sinh hư sao …

Tiểu Oanh Oanh bị người ta nhìn như muốn rớt mắt ra ngoài … trong lòng thấy rất bực bội … lại cũng rất nóng lòng , chắc trong kia giờ đang gay cấn đến độ dù cô có tưởng tượng e rằng cũng không thể với tới ….

Nghĩ đến cảnh cô Mi Mi nằm bên dưới thở hổn hển kêu gào thảm thiết van xin chủ tịch đại nhân tha mạng thì Tiểu Oanh Oanh đã lóng gian người …… Không phải chứ … nói không quan tâm mà lại suy nghĩ lung tung rồi ….

Đứng ngoài chưa đầy 15 phút mà xem ra cô cũng chịu hết nổi … bây giờ chỉ e 11 chủ tịch đại nhân cũng không thể ngăn cô làm cái việc đáng xấu hổ mà cô đang chuẩn bị tiến hành …………….. nhìn trộm ………….

Cánh cửa phòng hé mở …. Tiểu Oanh Oanh hé mắt vào nhìn …… trong lòng hồi hộp …. tất nhiên là phải hồi hộp rồi , được xem phim miễn phí mà

Tiểu Oanh Oanh há hốc mồm … mới rời đi có 15 phút mà 2 người họ đã biến mắt không còn 1 mảnh bụi ………… đúng là đáng tiếc


Cô đẩy cửa phòng bước vào …. căn phòng trống trơn không lấy 1 bóng ma nào …………..” Uả …. anh ta và cô Mi Mi đó xem chừng thăng hoa tới độ thăng thiên rồi………..đáng tiếc còn chưa xem được gì “

Hàn Thiên đứng sau lưng cô … lấy tay bịp miệng mình để không phát ra tiếng cười ……………….. Tiểu Oanh Oanh em đúng là vừa đáng ghét lại cũng rất đáng yêu mà

Tiểu Oanh bước đến chỗ bàn anh … lấy tay vuốt trên mặt bàn ….. đúng là không để lại dấu vết ……. chủ tịch đại nhân nhà anh làm ăn quả thật bí hiểm

Cái gì mà bí hiểm ….Tiểu Oanh Oanh … em sắp chết đến nơi rồi biết chưa

==================================================================================================================================================Hạnh phúc vốn ở ngay trước mặt nhưng người ta thường tự đặt nó ra xa

Hạnh phúc vốn dĩ chẳng xa hoa nhưng người ta tự biến nó thành xa xỉ==========================

=========================Hạnh phúc đơn giản khi ta nghĩ chỉ cần yêu và kiên nhẫn chờ đợi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.