Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm

Chương 20


Đọc truyện Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm – Chương 20

Tiểu Băng nhìn chiếc xe đỗ trước nhà của Tiểu Oanh ……. khuôn mặt lộ rõ vẻ thất bại thảm hại Sớm không đến …. muộn không đến …. lại đến vào thời điểm này …… Chủ tịch ….. anh đúng là rất biết cách chọn thời điểm …. tôi thật không tin …. tôi không thể khiến Tiểu Oanh Oanh gặp rắc rối ………

Chiếc điện thoại trong tay rung lên ….làm cô mất kiểm soát lém thẳng vào tường vỡ thành từng mảnh

Sức công phá này coi bộ không phải tầm thường

*****************************************************************************************************************************

Tiểu Oanh khẽ chớp mắt ….. ngước nhìn người phía dưới đang nhắm nghiền mắt …………………………………………………. Chính đôi
môi này đã cướp mất nụ hôn đầu của cô ………… cũng chính con người
này đã cướp mất trái tim của Tiểu Oanh cô ………………… Thật
không giám tin …… Tiểu Oanh Oanh cô cũng có ngày biết rung động là
như thế nào

– Hàn Thiên –
…………..Tiếng gọi nhẹ nhàng âu yếm phát ra từ chiếc miệng nhỏ của
cô ………………… Nhưng dường như Hàn Thiên anh vẫn ngủ ngon lành không để ý đến Tiểu Oanh Oanh đã thức dậy ….

Tiểu Oanh
Oanh lấy đôi tay ngọc ngà trắng nõn đặt lên gương mặt tuấn mĩ mà chạm
nhẹ …. lướt trên gương mặt ấy …. như cảm nhận điều gì đó đang hiện
hữu trên gương mặt đối với cô đang dần trở lên gần gũi .

Oh my god …. mịn vậy sao ??? …. Tiểu Oanh Oanh giật mình như không thể tin vào cảm giác của đôi tay mình ……. Đôi tay nghịch ngợm vẫn không ngừng quấy rối ……

Hàn Thiên đã chăm
chú nhìn cô từ lúc nào …….. gương mặt Tiểu Oanh Oanh như 1 đứa trẻ
vừa mới phát hiện ra điều gì đó rất thú vị ……………….. Đôi tay
anh khẽ lướt nhẹ trên người và ôm chặt lấy cô .

Tiểu Oanh Oanh rút tay lại ….. cố tách ra khỏi anh …… nhưng cả cơ thể
vẫn dính sát lấy anh …. dù đã rất cố gắng thoát ra

Bất giác anh đẩy cô xuống bên dưới ……… Đôi tay giữ chặt lấy cô ….. đôi mội lại không yên phận quấn lấy cô .

Tiểu Oanh Oanh có vẻ khá hợp tác ….. chiếc miệng nhỏ hơi há ra để Hàn Thiên tiến vào khuấy đảo trong khoang miệng

Đôi tay anh khẽ vén chiếc váy Tiểu Oanh Oanh lên tận bụng ….. đôi chân
cũng đang dần tách đôi chân đang bó chặt vào nhau của Tiểu Oanh

Đôi môi hôn lên khuôn mặt cô ….. nụ hôn nóng bỏng khiến Tiểu Oanh toàn

thân nóng rực …… đôi tay chạm đến vòng eo thon nhỏ không 1 ngấn mỡ
của Tiểu Oanh mà xiết nhẹ …….

Đôi môi hôn chiếc cổ trắng nõn của cô rồi từ từ luồn xuống dùng răng tách từng chiếc khuy ra ………………………

Tiểu Oanh như không thể kiểm soát chính bản thân của mình ………….hai
hàm răng cắn chặt không để những âm thanh tà mị phát ra
………………. Tiểu Oanh cô dường như vẫn chưa thể tưởng tượng cảnh nguy hiểm đang cận kề ….. đầu óc hiện tại trống giỗng bị anh làm cho
quay cuồng

Hàn Thiên chỉ định chêu tưc
cô …. không ngờ lại khiến Tiểu Oanh ngoan ngoãn hợp tác đến vậy …..
không giám chống đối anh …………Trên miệng nở nụ cười

Tiểu Oanh Oanh … cuối cùng anh cũng có thể thu phục được em

– Tiểu Oanh …. chúng ta dừng lại ở đây nha …. Đôi môi anh hôn lên
vành tai cô âu yếm ….khẽ cắn nhẹ lên khiến Tiểu Oanh kêu thành tiếng
………………….Nói là nhẹ chứ thực ra không nhẹ chút nào

Cuối cùng chủ tịch Hàn Thiên cũng chịu buông tha cho cô ……….. Tiểu
Oanh Oanh đang không biết phải dừng lại như nào thì nghe thấy vậy ….
khá là vui mừng ……….ít nhất cũng không bị anh ăn sạch đến độ không còn gì

Chủ tịch đứng dậy …. cài lại khuy áo ngay ngắn
…………………… đôi chân chưa kịp bước thì Tiểu Oanh Oanh đã ôm chầm lấy anh từ phía sau …………….. Xiết chặt lấy anh trong vòng tay nhỏ của mình

– Hàn Thiên …. em
biết đôi tay em không đủ lớn để giữ chặt lấy anh ……..nhưng ….. em
vẫn muốn nói là ………… em yêu anh – Khuôn mặt đỏ ửng của cô áp vào lưng anh …………… Từng lời phát ra của Tiểu Oanh Oanh quả rất
đáng yêu …. rất ngọt ngào …….. liệu đây có thể xem là 1 lời tỏ
tình từ phía cô

– Tiểu Oanh …. em nói gì vậy ….. anh vừa lẫy không để ý … – Chủ tịch đại nhân có phải đang cố tình chọc tức cô ….

Đáng ghét …….

Tiểu Oanh Oanh bị anh lôi về phía trước …………………. Khuôn mặt anh cúi xuống nhìn cô chằm chằm – Ai là người đã nói không yêu anh ?

Gì đây ….. là em …. là em nói …. vậy đã sao ??? …….. nhưng bây

giờ thừa nhận thì cũng chưa có muộn ….. không phải sao

– Cô Tiểu …….ngày mai đến công ti gặp tôi – Chủ tịch lướt qua cô …. đôi tay véo vào má cô 1 phát mạnh khiến cả người bị kéo đi 1 đoạn
………………… Tiểu Oanh Oanh ôm mặt nhìn thân ảnh ấy khuất dạng

Hàn Thiên ….anh đúng là không có tính người gì hết ……. anh định hủy hoại nhan sắc của bạn gái mình đấy à

*******************************************************************************************************************************

Tiểu Oanh đẩy cửa bước vào phòng ……………… Chủ tịch ngồi ở bàn làm
việc dù không đưa mắt qua cũng biết Tiểu Oanh cô đang đi đên
…………… Tiếng bước chân lúc nhanh lúc chậm không thể lạc vào đâu

– Muộn 17p

Tiểu Oanh đi đến phía sau anh …… đôi tay vòng lấy ôm lấy cổ anh từ phía sau …… trên miệng nở nụ cười

– Đền bù

– Như vậy chưa đủ – Anh xoay ghế lại phía sau ……. đôi tay luồn đến
chiếc eo nhỏ của Tiểu Oanh mà kéo về phía mình
…………………….

Cô cúi đầu
xuống ….. đôi môi dán lấy đôi môi của anh …. lướt nhẹ và thoát ra
như thể nếu cứ tiếp tục sẽ không thể kiểm soát chính mình

” Cốc …. cốc …. cốc ….. ” – Tiếng gõ cửa vang lên ………….
Tiểu Oanh Oanh chạy đến mở cửa …… gương mặt bỗng biến sắc nhìn người trước mặt

– Hà Mi –

Hà Mi như phớt lờ tiếng gọi của Tiểu Oanh ….. lướt qua người cô bước đến chỗ chủ tịch đại nhân

– Chủ tịch …. chúng ta cần nói chuyện – Đôi tay đặt mạnh lên mặt bàn
…… kìm nén cơn tức giận sắp sửa phun trào
……………………… Tưởng rằng Tiểu Oanh Oanh sau lần này có
thể tự động rời khỏi anh …. nhưng dường như quá khó khăn ….


Chủ tịch đại nhân ngước mặt lên nhìn người trước mặt mình ….. ánh mắt không lấy chút gì là kinh ngạc

Hà Mi … cô vẫn còn giám vác cái gương mặt đó đến nhìn tôi nữa à ……….. cô đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà

– Tôi có chuyện gì để nói với 1 nhân viên như cô ? ……. Hà Mi ….. cô không nhớ đã nói gì với tôi sao ? …. lời hứa đó … cô muốn nuốt lời

– Chủ tịch …. lời hứa ….. ai làm chứng đây hả – Hà Mi nhếch miệng
cười …… đôi mắt quay qua nhìn Tiểu Oanh Oanh đầy thâm hiểm – Tiểu
Oanh Oanh …. không phải cô đã thấy hết rồi sao ? ….

Hàn Thiên chết sững nhìn Tiểu Oanh ………………. khuôn mặt cô bỗng xụ xuống …….. Tiểu Oanh cô đã cố gắng quên đi tất cả những gì mình đã
nghe ….. tất cả những gì mình đã thấy ….. nhưng dù đã quên lại bị
yêu quái moi móc ra bằng được

Phải ….
tôi thấy rồi thì sao ???? ….. nhưng điều đó thì nói lên điều gì ? …. đó có thể là 1 việc tày đình …. nhưng không phải nếu yêu đối phương
thật lòng thì mọi chuyện đều có thể bỏ qua sao ? …….. Đoạn băng đó
……. thực chất không thể nói lên bất cứ điều gì …….. nhỡ đâu đó
chỉ là kĩ sảo che mắt người của cô

Tiểu
Oanh Oanh cô có thể là đại ngốc nhưng xem ra giờ đã được khai sáng
………………. Người như Hà Mi chưa bao giờ đối xử tốt đẹp với cô
……không thể nào chỉ trong chốc nát đối tốt đến vậy ………. Như
vậy đã đủ đáng nghi rồi ……

– Tiểu
Oanh …. cô ta đã nói những gì với em – Hàn Thiên nhìn cô …. trong
lòng đang lo lắng vô cùng ….. sợ cô sẽ bị những lời nói độc địa của Hà Mi làm mụ mị đầu óc …… điều này sẽ khiến Tiểu Oanh Oanh hận anh đến chết mât

Hà Mi …. cô giỏi lắm …. đến chủ tịch tôi cô cũng giám ra tay ……. động đến Tiểu Oanh Oanh thì cô tới số rồi

– Chủ tịch …. anh làm gì mà lo lắng vậy ….. không nhẽ cô Tiểu chưa
nói gì với anh về đoạn băng ấy sao ? …… chủ tịch ….. sao anh lại
phải giấu diếm mối quan hệ giữa chúng ta như vậy …… chuyện này cũng
đâu phải chỉ mới đây – Đúng là thâm độc ….. 1 câu nói nhưng độ sát
thương khủng khiếp

– Hàn Thiên ….. rốt cuộc những gì Hà Mi nói là thật sao ….. hai người đã quan hệ với nhau nhiều như cơm bữa luôn à -…………………………….. Lời nói
của Tiểu Oanh Oanh vang lên khắp căn phòng ………………. Hàn Thiên bối rối không biết phải giải thích như nào …. đứng chết tại chỗ

Sự im lặng của anh như đang chứng minh lời lẽ của Hà Mi là sự thật ……. Tiểu Oanh Oanh lùi từng bước về phía sau ……. Đôi môi cười khổ …. – Đã biết .. là không thể tin anh …. nhưng em vẫn cô gắng tin 1 lần
…… Hàn Thiên …. dù trước đây có chuyện gì sảy ra ….. em vẫn có
thể tha thứ cho anh mà …. vậy tại sao anh lại dấu em …….. em nghĩ
những lời của Hà Mi nói về anh đều là rối trá ….. cả đoạn băng đó cũng chỉ là kĩ sảo lừa người ….. nhưng bây giờ thì em tin rồi …- Tiểu
Oanh Oanh khẽ quệt đi những giọt nước mặt trên bờ mi ….. chạy vụt đi
như 1 cơn lốc … cuốn theo nỗi buồn đang lan tràn


Hà Mi nhìn sắc mặt chủ tịch đại nhân đang biến sắc dần dần …………..
Anh bước tới chỗ cô ……….. Đôi tay bóp chặt lấy cổ cô mà siết mạnh
như muốn Hà Mi chết ngay tại chỗ ….. – Hà Mi cô lại phạm sai lầm rồi
…………….. lần này sai lầm được nhân đôi ………….. cô làm
tôi phát bực …………. Nếu Tiểu Oanh Oanh mà không tha thứ cho tôi
……. thì cả đời này cô đừng mong sống yên thân – Đôi tay anh nới lỏng ……. quang Hà Mi vào góc tường ……

Hà Mi nhìn bóng dáng chủ tịch khuốt dạng …… đôi tay sờ lên chiếc cổ
đang đỏ ửng của mình …………. hơi thở gấp gáp vì thiếu không khí
một cách ngột ngạt

Vì Tiểu Oanh đó mà anh lỡ
lòng nào định giết em sao ? ……… cô giỏi lắm Tiểu Oanh Oanh ……
tôi đã quá khinh thường vị trí của cô trong mắt Hàn Thiên rồi …. xem
ra anh ta đã thực sự yêu cô …………… để rồi xem ……….. đây
mới chỉ là màn dạo đầu thôi ……….. kịch hay còn ở phía sau

Tiểu Băng khẽ nhíu mày nhìn Hà Mi thảm hại nằm dưới nền đất …… đôi mắt
chứa chan những hận thù ……………… Cô nhếch miệng cười…..trong đầu đang suy nghĩ một kế hoạch gì đó …… có vẻ khả thi hơn là lừa
Tiểu Oanh Oanh đi xem phim

Thì
ra …. trong công ti này lại có nhiều người cùng lí tưởng đến vậy
……………… Hà Mi ……………… nghĩ sao nếu tôi lợi dụng cô 1 chút để hãm hại Tiểu Oanh Oanh ………….. sẽ rất thú vị
……….. khi Tiểu Oanh Oanh bị cô loại bỏ …….. thì Hàn Thiên cũng sẽ điên lên mà loại bỏ cô …………. và tôi sẽ là người hưởng lợi
……………. hahaha …. – …………………………… Qủa là 1 kế hoạch mượn tay giết người ……. Tiểu Băng xem ra não cô cũng rất biết suy nghĩ ……

**********************************************************************************************

– Tiểu Oanh ….. đừng chạy nữa – …………… Đôi tay chủ tịch đại
nhân tóm được Tiểu Oanh cô liền ôm chặt lấy không để cô có thêm cơ hội
chạy thoát

Tiểu Oanh Oanh nước mắt nước mũi
tèm lem …………… đau lòng khôn xiết …………… lại bị Hàn
Thiên giữ chặt ………………. tạm thời vẫn chưa thể giải tỏa nỗi
đau đớn trong lòng

Tôi đã tin tưởng anh ….. niềm tin của tôi đã bị anh giẫm đạp không thương tiếc ……. anh lại
kêu tôi đừng chạy nữa sao ??? ………….

Niềm tin đã mất ….. vậy sao có thể lấy lại ……Nếu có lấy lại được …… ai sẽ đảm bảo ……… sẽ không mất đi lần nữa

t/g : Các bạn đọc xong có thể cho mình xin ý kiến được không ạ …… đây
có lẽ sẽ là 1 tp đầu tiên mình có thể kiên nhẫn hoàn thành ……….rất mong được sự góp ý của các bạn ……….. cảm ơn nhiều …. =)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.