Đọc truyện Em… Bớt Dễ Thương Lại Anh Nhờ!!! – Chương 58: Tránh ra….. Anh ấy là bạn trai của tôi!
Dư âm của việc tắm mưa tối qua nên giờ cả người nó mệt mỏi, không muốn dậy đi học nữa. Nay nó ngủ bên giường của song Anh, 3 đứa ngủ nên có hơi chật nữa, nằm không thoải mái nên nó ê ẩm cả người. Hình như trán lại hơi nóng nữa rồi, nó nằm rên như kiểu sắp chết đến nơi. Vừa hay thời tiết khá lạnh nữa, mới hôm qua tắm mưa còn thấy mát mà giờ lại gió lạnh rồi, thật là.
– Không muốn dậy đi học đâu, muốn ngủ cơ huhu…. không thích đi học_ Nó đập tay đập chân, nằm sấp xuống giường
– Nay em mới biết chị Đan trẻ con thế đấy_ Lan An nhìn nó chép miệng
– Ơ giờ em mới biết à_ Yến Anh phì cười
– Muộn rồi không dậy đi, tôi khóa cửa ngoài bây giờ_ Hà Anh lên tiếng đe dọa
Nó ngóc đầu dậy cười cái rồi bước xuống giường, trời thì lạnh sao còn bắt học sinh di học làm gì chứ. Đã thế còn bắt mặc đồng phục, lại còn là váy ngắn nữa, mặc dù phong cách Hàn Quốc nó thích đấy nhưng mà lạnh chết đi được. Nó vẫn mặc đồng phục như mọi khi, chỉ là khoác thêm áo dạ dài, đội thêm chiếc mũ len đỏ đun, giầy thể thao như mọi khi, nó kéo balo rồi vội chạy đến trường, dù sao chạy cho đỡ lạnh, ra ngoài mới thấy lạnh làm sao luôn. Haizzz
Ra cổng là đã thấy anh người yêu của nó đang đứng đợi, ahyhy… anh cũng mặc áo dạ dài giống nó nhưng màu đen cơ, còn nó màu hồng nhạt, anh quành khăn đen luôn, ờ nó lại quên không quàng khăn rồi, và lại đi giầy đôi.
Nó đi lại và khoác tay anh kéo đi làm anh có chút ngạc nhiên
– Em chỉ lợi dụng khoác tay anh cho ấm thôi_ Nó nói
Anh gỡ tay ra rồi nắm tay nó bỏ túi áo của anh
– Thế này mới ấm cơ
Nó phì cười, bạn trai nó dễ thương quá cơ, thế này thì còn lâu nó chia tay trừ khi anh nói trước thôi. Đi vào trường mà mọi người cứ nhìn bằng ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ. Lúc đi qua An Ny và Thu Hà, An Ny liếc nhìn nó nhưng nó đang bận hỏi anh về cái đê tài thầy hóa giao về nhà nên chẳng buồn để ý.
– Em với Thu Hà vẫn vậy à
– Có chút chút thay đổi nhưng mà chẳng giống trước nữa_ Nó thở dài, rốt cục là từ đâu mà lại ra như thế này chứ haizzzz
– Để anh nói chuyện vậy_ Khánh Minh nhún vai
– Hâm à…
– Ơ em dám bảo bạn trai của em hâm á_ Khánh Minh trừng mắt nhìn nó
– Hahahaha_ Nó cười bằng nụ cười man dợ nhất từng có
– Chẳng duyên dáng gì hết_ Anh chép miệng.
– Ý anh là sao nào_ Nó lườm Khánh Minh, gì chứ dám nói nó không duyên dáng là ý gì hả?
Khánh Minh cười cưới rồi đưa nó vào tận cửa lớp mới rút tay nó ra xong mới lên lớp. Bạn trai của nó toẹt vời ông mặt trời
Giờ hóa của lớp nó, thầy có hỏi về đề tài thầy giao về nhà. Ồ rất tiếc cả lớp chẳng ai biết ngoài nó và Việt Anh. Một phần là vì lớp chuyên xã hội chẳng mấy quan tâm đến môn tự nhiên cho lắm, với lại đây câu hỏi ngoài nên google cũng chẳng có nữa, hahaha ơ thế có mình nó với Việt Anh biết thật à. Nó vốn là cái đứa chẳng yêu thương gì mấy môn tự nhiên cho lắm, nhưng mà giờ lí hóa nào nó cũng hào hứng lắm nên toàn được thầy cho thêm điểm thi 60 phút chẳng hạn. Còn Việt Anh thì gọi là mọt sách rồi, hay tìm tòi khám phá lại còn cực kì siêng năng… chẹp chẹp
– Nào Việt Anh lên trình bày thầy nghe xem nào
Cậu bạn đứng lên trình bày suy nghĩ của mình mà theo như nó thấy cậu ta phải vạch cả sơ đồ tư duy ra để tìm ý mà phát biểu, nó thật ngưỡng mộ mà
– Có ý nhưng chưa thuyết phục lắm. Bạn nào có ý kiến không? Làm đúng được cộng điểm học kì. Ai nào?
Cả lớp vẫn mỗi nó giơ tay
– Nào Đan….
Nó cười cười đứng lên phát biểu ý kiến của mình. Thật ra là tối qua nó làm đề tiếng anh nên không nhìn đến mấy môn này, sáng nay mới nhớ ra nên hỏi Khánh Minh. Với vốn kiến thức mấy môn xã hội phong phú như bạn trai của nó thì việc nó truyền đạt lại làm thầy hóa vô cùng hài lòng. Hahaha nó mỉm cười cúi đầu xin hết
– Rất tốt… tôi rất hài lòng, thứ nhất là đủ ý thầy cần các em tìm hiểu được, ngoài ra còn có nhiều cái thứ mà học trương trình cơ bản không có. Tốt tôi sẽ cộng điểm cho Đan vậy. Ai có ý kiến gì không?
– Thưa thầy…. đây là bài tập thầy giao về nhà, việc đi hỏi người khác lên trình bày thế có xem là tốt không ạ_ An Ny liếc nhìn nó
– Ồ biết tìm hiểu là rất tốt, hỏi những người biết rồi là thông minh. Bài tập thầy giao về nhà đương nhiên là cố ý cho các em phát huy khả năng tìm hiểu rồi.
An Ny không nói gì nữa ngồi xuống, nó chun mũi cười hí hửng, gì chứ, tính bắt bẻ nó á, ngồi đấy mà mơ
– Nhưng mà em có thể chia sẻ làm sao để tìm ra được tài liệu này không
– Dạ… em có lêm seach thử nhưng không có nên em hỏi anh bên ban tự nhiên ạ_ Nó cười cươi
Nó vừa nói xong cả lớp nó ồ lên
– Ai vậy nhỉ? Chắc cũng giỏi đây_ Thầy hóa tò mò
– Còn ai thầy ơi…. thần đồng trường mình chứ ai nữa_ Một cô bạn lớp nó cười nói
– Hoàng Khánh Minh chọn 1 ban tự nhiên sao?
– Đúng rồi đấy thầy_ Cả lớp nó nhao nhao làm nó đỏ mặt, ây… mấy cái đứa này
– Anh em hả?
Thầy vừa nó xong nó sặc luôn còn mấy đứa lớp nó thi nhau cười trừ An Ny, đến Việt Anh ít khi quan tâm mà hôm nay còn cười được nữa. Hình như vụ này thầy chưa biết, chắc cũng bởi thầy lớn tuổi rồi nên không hay nghe ngóng. Haizzz
– Ơ sao lại cười_ Thầy ngây mặt hỏi
Cả lớp nó lại một lần nữa cười ầm lên, đến nó lần này cũng cười
– Có vẻ như thầy chưa biết thật rồi_ Việt Anh cười cười rồi nói nhỏ với nó
Nó chỉ biết cười không thôi, chẳng hiểu sao nhìn mặt thầy ngây ngây nó lại buồn cười nữa.
Mãi một lúc sau có đứa nói làm nó muốn bay lại bóp cổ đứa đấy luôn
– Bạn trai của lớp trưởng thầy ạ
Nó quay xuống lườm cậu bạn bàn cuối, hay lắm dám phản nó nữa, lần này thì xem nó xử lí thế nào
– Ồ bạn gái của Hoàng Khánh Minh sao? Ảnh hưởng nên học tốt môn của thầy đấy. Thôi cả lớp lấy sách vở ra học tiết bài ankan nào_ Thầy cười nói rồi lấy giáo án ra để tiếp tục giảng bài
Nó đỏ mặt nãy giờ còn cả lớp nó vẫn khúc khích cười.
Giờ ra chơi thầy vừa ra khỏi lớp thì nó hắng giọng gọi cậu bạn bàn cuối lại hỏi nhỏ một câu là ” Giờ mày thích thế nào”
– Haha chị Đan xinh gái nhất trên đời, em lỡ miệng mà
– Mày có biết mình đáng tội chết không?_ Nó nhướn mày
– Đan xinh đẹp à….. em biết lỗi rồi mà. Đừng ghi em vào sổ tội bỏ giờ hôm qua nhé
– Tội chồng chất không thể bỏ qua được_ Nó chép miệng
Đúng lúc đấy điện thoại nó rung, nhìn cũng biết anh người yêu nó gọi
Nó vừa bắt máy nghe anh nói mấy câu rồi tắt” Lên sân thượng anh nói nghe này” Hừm…. bắt nó chạy lên tận sân thượng cơ.
– Tạm thời tha cho mài, lần sau mà miệng nhanh hơn não thì coi trừng_ Nó lườm… há nghĩ lại làm lớp trưởng sướng nhỉ^.^
Nó đi qua bàn chỉ thấy Thu Hà đang nghịch điện thoại còn không thấy An Ny đâu, lạ nhẩy, bình thường hai đứa hay đi chung lắm mà. Nó nhún vai rồi một mạch chạy lên sân thượng, lúc chạy qua cầu thang gần lớp anh thì gặp Minh Anh, gọi nó nói nhỏ” Chị vừa thấy Khánh Minh lên đó xong An Ny cũng lên, ờ có gì gọi chị, chị có kinh nghiệm đánh ghen lắm đấy”
– khikhi… Hoàng huynh đâu
– Đang lấy điện thoại, xong có gì bay xuống cantin chị đợi
– Ơ chị xuống cantin nhỡ em có mệnh hệ gì gọi chị chạy lên đến nơi em đã bị người ta đánh cho thì sao
– Ờ nói nhỏ cho nghe, trên đấy có cái phòng nhỏ có chứ nhiều gậy đánh gôn với gậy bóng chày lắm, có gì lao vào kiếm đại cái đánh tạm rồi gọi chị lên, yên tâm chị rất thích Hóa chị sẽ biết axit nào đủ mạnh để hủy hoại nhan sắc của nhỏ đấy
– Chị thật là độc ác_ Nó chép miệng
– Trước nó tính cua Minh Hoàng đấy nên chị ghét
– Ồ đáng ghét thế_ Nó chun mũi
– Mà nhanh lên nhỡ may nó làm gì anh Minh mất
Nó cười cười rồi chạy lên sân thượng, nó không lao lại nhanh, đứng gần đấy xem họ nói gì
– Anh…._ An Ny rưng rưng nước mắt cầm tay Khánh Minh, nó thật muốn lao lại đánh ghen thật mà: cho em một cơ hội đi, em sẽ không bao giờ như thế nữa. Em biết anh anh vẫn còn tình cảm với em mà, anh đừng lạnh lùng với em nữa có được không
– Phải nói bao nhiêu lần nữa nhỉ? Tôi có bạn gái rồi…._ Anh lạnh lùng nói nhưng An Ny ngắt lời
– Nhưng Đan không xứng đáng với anh, cậu ấy không xinh đẹp bằng em, gia đình không hề có điều kiện như em
– Và tim của em ấy không nhiều ngăn như em_ Khánh Minh nói ẩn ý, nó nghe có chút vui vui, anh vừa định quay đi thì An Ny vội ôm lấy anh
– Đừng như vậy nữa mà
Gì chứ??? Dám ôm người yêy của nó á, ai cho phép thế? Gì thế nhỉ? Nhỏ này thật là, người gì đâu mà mặt dày thế nhỉ? Thật đáng ghét mà
– Tránh ra…. Anh ấy là bạn trai của tôi_ Nó nói lớn rồi nhanh chân chạy lại kéo Khánh Minh ra đừn sau mình, mặt nó đanh đá chưa từng thấy làm Khánh Minh phì cười
An Ny giật mình khi thấy nó, măth tối sầm lại
– Vì cậu mà tôi với Thu Hà cải nhau, tại cậu mà tôi nhiều lúc không có ý định chia tay với Khánh Minh, tại cậu mà mọi thứ rối tung lên, nhờ có cậu mà tôi được nổi tiếng với tên” người thứ 3″, rõ ràng là cậu mới là người chen vào mà còn làm như mình là người vô tội, tôi biết thừa người up bài viết lên page của trường là cậu làm, cậu cũng là người nói xấu tôi với mọi người trong lớp, với Thu Hà. Tôi đã từng rất ngưỡng mộ cậu ngay từ lần gặp đầu tiên, nhưng mà giờ tôi mới nhận ra nhìn bề ngoài không hề đánh giá được con người mà. Người thì xinh đẹp mà tâm hồn đen tối thế là sao nhỉ? Tôi không quan tâm quá khứ của cậu với anh ấy là thế nào như hiện tại anh ấy là bạn trai tôi, giờ cậu mới là người thứ 3 đấy. Ờ tôi biết là tôi không xinh đẹp bằng cậu, body không chuẩn như cậu, gia đình không được khá giả như cậu nhưng mà ít nhất tôi có tâm hồn trong sáng hơn cậu, và ít ra tôi có não dùng để suy nghĩ còn cậu thì không. Thế nên cậu từ bỏ cái ý nghĩ cướp bạn trai của người khác đặc biệt là của tôi đi. Hừm cậu nghĩ ai cũng thích cậu à. Sống thì nên tích đức dùm đi. Thu Hà thật bẩ hạnh khi có một người em như cậu mà. Dù sao nên cảm ơn vì tôi hiền nên chưa đánh cậu đấy. Hừ_ Nó vênh mặt nói bằng cái giọng chua ngoa đanh đá mà chỉ có mỗi bố mẹ, Phương Vy và Nam được nghe, kể cả Khánh Minh đang há hốc ngạc nhiên, còn cái mặt nó biểu cảm khỏi nói rồi. Ờmmm sao nó có thể nói ra những lời như thế nhỉ. Như nó trước kia chắc thấy cảnh này rồi hiểu nhầm khóc lóc cho xem, giờ thì khác rồi
Khánh Minh cười cười tì cằm lên vai nó, chẳng qua nó đang nói chuyện với An Ny không thì anh cũng ăn tát luôn rồi
Biết rồi đấy, mặt An Ny sẽ khó coi như thế nào rồi
– Dù sao cậu với anh ấy yêu nhau vài tháng, tôi với anh ấy yêu nhau tận 4 năm, cậu nghĩ tình yêu của cậu vĩ đại lắm hẳ_ An Ny hất mặt nói
– Ờ thì hồi cấp 2 ngây thơ quá nên anh mới yêu em mà_ Khánh Minh đứng sau nó chép miệng
An Ny cứng họng, nó thì chẳng có cảm xúc gì
– Còn không đi xuống đi_ Khánh Minh lạnh lùng nói
An Ny ấm ức đi xuống không quên lườm nó cái, nó đâu phải dạng vừa cũng nhìn nhỏ bằng ánh mắt vô cùng thân thiện.
Khánh Minh cười cười
– Cho em 1 triệu like luôn
– Im, tránh xa em ra_ Nó quay lại đẩy Khánh Minh ra
– Giờ mới biết bạn gái anh đanh đá thế đấy_ Anh nhăn mặt
– Gì??? Anh thật dễ dãi mà, còn để người ta nắm tay cơ, ôm luôn cơ hừ_ Nó tỏ ra giận dỗi nói
– Giờ cho em ôm lại đấy_ Khánh Minh dang tay cười cười nham hiểm nhìn nó
– Dẹp đi. Mà anh bảo em lên đây làm gì_ Nó nhảy ngồi lên thành tường
– Trước em đâu dám ngồi đấy
– Không phải anh dạy em ngồi vậy để hóng gió à_ Nó nhíu mày
Anh lấy điện thoại ra mở cho nó xem đôi giày mới ra, hàng có hạn
– Em thích không? Anh với em đi giày đôi
– Anh mua cho em nhiều thế em cảm giác như em lợi dụng anh ấy_ Nó cầm điện thoại soi đôi giày
– Hâm, em thích là được mà_ Anh cười
– Ok… anh năn nỉ em mới nhận đấy_ Nó cười
Anh xoa đầu nó, nếu như mà, hôm nay nó sẽ hiểu nhầm anh thì mọi chuyện đã khác rồi. Ồ may nay nó không giống trước nữa đâu, giờ trộm cắp thì nhiều, bạn trai nó là cực phẩm, không cẩn thận bị lấy cắp cũng nên. Chẹp chẹp, cứ bị công nhận vừa rồi nó nói hay quá mất