Đọc truyện Em… Bớt Dễ Thương Lại Anh Nhờ!!! – Chương 27: Nghỉ hè thật tuyệt vời
Nghỉ hè đối với nó mà nói là kì ngủ hè dài dằng dẳng mà nó yêu nhất. Với con người lười nhác chỉ đặt ngủ lên trên hết như nó thì nghỉ hè là lúc phát huy khả năng ngủ tối đa của nó. Nó nghỉ hè, mẹ nó cũng được nghỉ, em nó cũng được nghỉ nhà nó chỉ có bố nó là không được nghỉ. Nó đã lên kế hoạch cả rồi, sẽ ngủ và ngủ.
Mẹ nó bảo, năm nay chắc chẳng đi du lịch ở đâu đâu vì bố nó không có nhà, vả lại điều kiện kinh tế năm nay hơi khó khăn. Hic…. nghỉ hè mà không đi du lịch thì nhàm chán lắm.
15h30″ trong khi nó còn nằm ngủ dưới điều hòa mát vô cùng thì dưới nhà mẹ nó đã gọi
– Đan ơi…. dậy nhanh, Phương Vy qua kìa
– Dạ….. _ Nó ngồi dậy vò đầu tóc, mở mắt nhìn ra cửa, Phương Vy đang đứng ở đấy
– Lúc quái nào mày cũng ngủ được thế con kia
– Không ngủ thì làm gì
– Người chẳng như con nhợn ý…_ Phương Vy ngồi xuống ngả lưng ra giường
– Mài không đi chơi đâu à?
– Đi đâu giờ. Hôm qua crush của mài xuống, sao không nói t kiếm cớ qua ngắm mặt
– Haha… giờ tao mới nhớ sao lúc đấy sao tao không gọi cho mài qua chiêm ngưỡng
– Nghe mẹ mày khen đẹp chắc đẹp lắm
– Mẹ tao nói khi nào
– Lúc sáng mẹ tao với mẹ mày tám ở nhà tao
– Aiguuuu… mẹ tao còn biết tao crush anh ý
– Hứ..
– Cơ mà tao cho mày xem ảnh con gì
– Ai biết có photoshop không
– Mé… crush của tao đẹp trai nguyên chất luôn
– Haha….
– Cười gì mài… haizzz tao sắp đi du lịch Hàn Quốc mài ậ
– Mài vừa ngủ dậy mà chưa tỉnh ử?
– Không tin à. Tụi chị Gia Khanh cho tao đi
– Khoe à…
– Chớ sao… haha
– Tụi lớp cũ nó bảo nay mày lên thành phố rồi quên chúng nó rồi
– Có đứa nào nhớ tao đâu mà. Cơ mà lâu lắm tao chẳng thấy đứa nào
– Mài về thì ít, về thì ngủ như mày thì ai thấy và thấy ai. Cơ mà… khikhi quên nói mài nghe. Kiên nó vẫn còn thích mài đấy
– WHAt???_ Nó tròn mắt nhìn Phương Vy
– Khikhi… hôm rồi ngồi nói chuyện với tụi nó, mới khai. Haha… nó chung thủy thế còn gì, 4 năm rồi. Tao thấy nó cũng đẹp trai con nhà cũng có điều kiện, học hành cũng tạm sao ngày đấy mày phũ với nó thế nhỉ? Nó chẳng không hơn cái bạn đẹp đẹp kia của nài à haha
– Căn bản là tao không thích nó
– Chảnh mài
– Crush của tao bây giờ á, cái gì cũng gấp nó chục nghìn lần, vừa đẹp trai vừa học giỏi, nhà max có điều kiện, ga lăng vô cùng, lại còn lạnh lùng, đã thế auto giỏi thế thao. Tóm lại bằng một từ perfect.
– Ờ… nhưng người ta làm gì thích mày hahaha
– Con chó_ Nó cầm gối ném Phương Vy
– Thảo nó chuẩn bị cưới rồi mày ơi
– Hả_ Nó tròn mắt nhìn Phương Vy
– Thằng đấy 19t ẻm ý trót dại nên phải cưới gấp
– Sao nó ngu thế nhờ
– Thế mà nó có người yêu còn mài thì làm gì có
– Đã bảo là tao tôn thờ chủ nghĩa độc thân mà_ Nó vênh mặt nhìn Phương Vy
Đúng lúc đấy điện thoại nó reo chuông, là Gia Khanh gọi nó
[- Em nghe ạ
– Nay quên chị rồi cơ à
– Đâu có, em tưởng bị bận thủ tục visa các kiểu nên đâu dám gọi
– Xong hết rồi, cuối tuần chị về ý mà…
– Ôi thật ư?
– Ừ… Nghỉ hè rồi đi đâu chưa
– Em đi ngủ
– Thật là… đợi chị xíu nhé… chị nghe điện thoại của mẹ
– Dạ]
Nó tắt điện thoại rồi lại nằm ngả lưng ra giường giống Phương Vy
– Tối mày uống trà sữa không?_ Phương Vy tay cầm điện thoại nhắn tin với ai đó hỏi nó
– Hỏi hay
– Haha.. có đứa mời tao đi
– Mày lại lừa con nhà lành đi. Nhưng nó mời mày chứ đâu mời tao
– Ahyhy, tao bảo t kêu cả bạn thân của tao, nó bảo ok… mày cứ đi đi thằng này không cần nể mặt làn gì. Nó cứ làm như tao với nó thân lắm ý, suốt ngày rủ tao đi ăn uống các kiểu mà tao ứ đi. Hôm nay có mày tao mới nhận lời
– Không thích phũ nó đi
– Bố mày không thiếu cách phũ nó mà nó cứ bán lấy ý chứ
– Con người…
– Tối nay tao cho nó sạt nghiệp rồi từ bỏ ý định cưa tao này_ Phương Vy mỉm cười nguy hiểm
– Nay mài còn ác hơn cả tao rồi
– Sống là phải thật tàn nhẫn mài ơi……
Nó và Phương Vy nói đủ thứ chuyện, nói mãi không hết chuyện, cho đến khi mẹ nhỏ gọi về mới về. Lúc này nó mới bước xuống giường để xuống dưới nhà
– Hai đứa nói gì mà lắm chuyện thế_ Mẹ nó hỏi
– Lâu ngày không gặp mà cô. Con về đây ạ_ Nói xong Phương Vy chạy về luôn
– Ngủ sướng ha con
– Không ngủ giờ làm gì mẹ_ Nó gãi đầu
– Đan xinh đẹp cho em mượn điện thoại_ Em trai nó trưng bộ mặt cún con nhìn nó
– Trên giường ý_ Nó nói rồi đi xuống bếp mở tủ lạnh kiếm gì đấy ăn
– Tắm sdi rồi ăn cơm nào. Tối nay mẹ phải dậy thêm
– Đang hè mà học gì
– Ôn cho tụi lớp 9 thi vào THPT chứ gì. Mà ăn xong chấm tập bài thi thử cho mẹ với.
– Mẹ lại lợi dụng con đi_ Nó đứng dựa vào cửa ăn cam nói
– Cho mài nhịn cơm bây giờ
– Xíu con đi chơi với Vy xong về con chấm
– Về rồi mày đi ngủ luôn
– Mẹ yên tâm mai có bài mẹ trả cho học sinh là được chứ gì. Sao mẹ không dạy văn đi, dạy tiếng anh làm gì cho con phải khổ thế này.
– Đi tắm để ăn cơm. Cả ngày chỉ có ăn với ngủ mà còn than khổ à_ Mẹ lườm nó
– Lại ăn hiếp con đi
– À trước khi tắm đi quét phòng học lau bảng luôn cho mẹ luôn. Chiều nay tụi nó học xé giấy bẩn quá
– Vầng_ Nó uể oải đi ra lấy chổi quét phòng dạy thêm của mẹ nó
Tắm, ăn uống xong xuôi, nó với em trai ngồi xem TV èn ăn trái cây còn mẹ nó phải dậy học.
Phương Vy qua gọi nó, nó đi thay cái bộ đồ ở nhà ra, mặc phông trắng có mũ với quần baggy, đi thêm đôi giày lười, nó thả tóc do mới gội đầu.
Nó chạy xuống phòng dạy của mẹ nó, vừa xuống tụi nhỏ đã bắt đầu khen nó xinh các kiểu
– Mẹ… con đi chơi xíu_ Nói xong nó quay qua cười với mấy đứa học sinh của mẹ rồi chạy luôn.
Phương Vy chở nó đi bằng xe điện của nhỏ, học sinh nghiêm túc đương nhiên phải đội mũ cài quai rất cẩn thận
– Xa không?
– Gần trường
– Lâu lắm tao chẳng ăn ở đấy
– Quán mới mở nhiều đồ ăn ngon cực, mài ăn không phải kiêng nể cho tao
– Ít ra phải giữ hình tượng cho tao chứ. Nhanh về còn chấm bài cho mẹ tao nữa kìa
– Ôi trài, bài thi thử chứ gì? Tao vừa chấm lúc chiều. Mẹ tao lười kinh khủng, suốt ngày nhờ tao chấm
– Sao mẹ tao với mẹ mài không dậy văn lại đi dậy toán với anh làm gì nhẩy?
– Hôm nay tao chấm cho một đứa, nó làm chả đúng câu nào, tao hỏi mẹ tao nó có đẹp trai không, mẹ tao bảo tạm, kèm theo tên nó cũng hay hay thế là tao cho nó 1d
– Giỏi ghê, trắc nhiệm sai hết cũng giỏi phết
– Nhiều câu tìm x dễ không tưởng được mà nó còn tô sai
– mài thấy dễ nhưng nó không thấy dễ
Nhanh chóng nó và Phương Vy đã đến cái quán đồ ăn vặt èn trà sữa
– Đẹp ghê
– Nhiều quán đẹp nữa. Hết hè tao sẽ cho mài thử hết. Nhưng chỉ dẫn đi thôi chứ mài trả tiền ăn
– Con chó.
Nó và Phương Vy bước vào trong quán gây sự chú ý của tất cả mọi người, Phương Vy ở đây thì quá thân quen rồi, nhỏ còn thân luôn với cô chủ quán luôn. Mọi người cứ nhìn nhìn nó làm nó thấy ngại, xinh quá cũng khổ mà
– Ai đây nhỉ? Cô nhìn quen quen_ Cô chủ quán nhìn nó hỏi
– Hoa khôi của trường năm ngoái ý cô, con gái cô Hà dạy tiếng anh ấy ạ
– À… Linh Đan à. Nay lớn xinh gái thế. Thế cháu học ở đâu?
– Cháu học quốc tế X ạ_ Nó mỉm cười thân thiện
– Giỏi thế này lại còn đẹp gái thế mẹ có nhờ
Nó cười cười, khen thế này nó bối rối quá.
Xong Phương Vy kéo tay nó đẫn đến cái bàn có bạn nhỏ đợi sẵn, ai cũng cứ nhìn nó.
– Hi… đây bạn tôi. Linh Đan
– Chào Đan_ Người đấy vẫy tay chào nó: Ngồi đi
– Ông đi một mình ư?
– Ừ… bà với Đan ăn gì
– Hai trà sữa sôcalo với dâu cỡ lớn, hai sữa chua nếp cẩm, hai xoài lắc, hai bánh tráng trộn, hai cá viên, hai bắp xào, hai bánh sữa, hai sưqx chua hoa quả, À còn hai kem merino nữa nhé, với lấy cho tôi vài gói sanck nhé. Ông thông cảm Đan nó không quen ăn chung với ai cả nên tôi phải gọi hai phần cả_ Phương Vy cười cười nhìn người trước mặt
– Không sao_ Cậu bạn cũng cười cười
– Ông đi lấy dùm tôi được chứ?
– ok.. hai bà đợi tôi xíu
Nói rồi cậu bạn đứng lên đi lấy đồ ăn. Vừa đi xong nó ôm bụng cười lăn lộn
– Mài gọi để làm gì mà gọi ghê thế
– Ơ thế mà nhiều á. Xong tao ăn hết cho xem
– Cơ mà cái gì mà Đan nó không quen ăn chung, mày thật là. Tao thấy tên đó cũng đâu xấu lắm đâu mà mài ác thế
– Tao không thích.
Nó cạn lời với Phương rồi quay qua cười cười rep tin nhắn của Khánh Minh
– Ghê ghê, nói chuyện ngọt như người yêu ý
– Kệ tao mài
Nhanh chóng đồ ăn được mang lên, nhiều quá cậu bạn phải đi lấy gần chục lần, Phương Vy dùng mĩ nhân kế, nhờ vả đi lấy dùm cái này cái kia làm cậu bạn đấy không được ngồi yên 5″
– Mày ác thế
– Hết lần này ứ dám mời tao đi nữa đâu. Nên mài tận hưởng đi
– Haizzz thằng đấy thật có vấn đề mới thích mài mà
– Nói nữa tao đá mài ra ngoài giờ
Nó cười cười không nói gì cả