Bạn đang đọc [edit – Hoàn] Cả Đời Sủng Ái – Nghê… – Chương 63: Đại Soái Ca Khoa Kiến Trúc
Edit: Phưn Phưn
Phó Tranh lần này về trường diễn thuyết, địa phương vô cùng coi trọng, đặc biệt bố trí cho anh một hội trường lớn, còn trải thảm đỏ.
Thành thật mà nói, Phó Tranh cảm thấy thật sự có chút khoa trương.
Mấy ngày nay anh nghe nhiều nhất hai chữ, chính là Chăm chỉ.
Nhưng thật ra, anh thực sự không cảm thấy mình có cái gì gọi là chăm chỉ.
Anh đột nhiên nỗ lực học, không phải như mọi người cho rằng, đột nhiên giác ngộ, đột nhiên muốn học kiến thức.
Anh hoàn toàn là vì không muốn để cho vợ mất mặt.
Ách… Chỉ có điều nếu nói ra câu này, có thể làm cho hiệu trưởng tức tới ngất??
Phó Tranh ở trong lòng âm thầm nhắc nhở chính mình, đây là diễn thuyết về chăm chỉ là diễn thuyết về chăm chỉ.
Tân học sinh lớp mười hai rất sớm đã đến hội trường lớn.
Tất cả mọi người đều hưng phấn bàn tán.
“Thật không nghĩ tới, Phó Tranh vậy mà thi đậu Thanh Hoa.”
“Đúng vậy, đã đẹp trai, đầu óc lại còn thông minh. Trời ạ, thật muốn gả cho anh ấy.”
“Chao ôi, các cậu đừng có mơ nữa, Phó Tranh người ta có bạn gái rồi.”
“Sao? Không phải chứ? Sao tớ không có nghe nói tới. Anh ấy không phải là không qua lại với nữ sinh à?”
“Đó là lúc trước, người ta lên lớp mười một đã quen bạn gái, các cậu cũng không biết à?”
“… Tớ biết tớ biết! Có một đoạn thời gian anh ấy và học tỷ Chu Tương Tương lớp chọn rất gần gũi, chỉ là về sau lại không thấy hai người bọn họ ở cùng một chỗ nữa.”
“Tớ nghe nói, là bị chủ nhiệm lớp chọn phát hiện, sau đó hai người bị ép phải chuyển sang yêu đương lén lút.”
Phó Tranh chuẩn bị ở phía sau hậu trường, Chu Tương Tương cùng đến với anh, ngồi trên ghế đang cùng anh đọc trước bản thảo diễn thuyết.
Phó Tranh cái gì cũng không chuẩn bị, bài diễn thuyết là Chu Tương Tương viết cho anh.
Anh lười phải học thuộc, nói: “Chỉ cần tùy tiện lên nói vài câu là được rồi, bài diễn thuyết này của em giống như của chính phủ vậy.”
Chu Tương Tương nháy mắt mấy cái, “Nhưng trường học chính là muốn anh nói mấy lời như chính phủ này mà.”
“Không cần, anh sẽ nói với bọn họ, muốn thi Thanh Hoa, nam sinh trước tiên tìm bạn gái là học bá, nữ sinh tìm bạn trai học bá, dễ dàng hơn nhiều… Ui da đau!”
Phó Tranh còn chưa nói xong, Chu Tương Tương đã duỗi tay nhéo bên hông anh một cái.
“Vợ ơi đau quá.”
“Ai bảo anh cứ nói lung tung.” Chu Tương Tương sa sầm mặt trừng anh.
Phó Tranh thở dài, “Ôi, thời buổi này, nói thật mà còn bị mắng, tại sao mệnh anh lại khổ như thế.”
Chu Tương Tương liếc anh một cái, “Vậy anh đi tìm người không mắng anh đi.”
Phó Tranh cười hì hì tiến tới, ôm lấy cô, đầu cọ ở cổ cô hai cái, “Không được, anh chỉ thích bị em mắng, em vừa mắng anh, toàn thân anh đều dễ chịu.”
“Trời ơi f*ck, ca từ lúc nào mà anh lại trở nên đê tiện như thế!” Lục Quýnh và Lâm Khê từ bên ngoài đi tới, vừa tới đã nghe thấy câu nói đê tiện của Phó Tranh.
2
Hai người đi tới, ngồi lên mặt bàn trước mặt Phó Tranh.
Mí mắt Lục Quýnh giật giật, không thể tin được nhìn Phó Tranh, “Ca, không lẽ anh là người cuồng bị ngược?”
Phó Tranh lườm cậu một cái, “Lão tử chính là thích bị vợ ngược, cậu có ý kiến?”
“Không có không có không có, em nào dám!” Lục Quýnh nói, nhìn về phía Chu Tương Tương, cười ha ha nói: “Chị dâu, chị nghe thấy rồi chứ, Tranh ca chúng em có khuynh hướng bị ngược, bình thường vui đùa một chút trói… Ui da f*ck đau quá!”
Lục Quýnh nói còn chưa dứt lời, đã bị Phó Tranh tàn nhẫn đạp một cước.
Cậu ui da một tiếng, che đầu gối mặt mũi tràn đầy lên án nhìn về phía Chu Tương Tương, “Chị dâu, chị nhìn chồng chị đi.”
Phó Tranh trừng mắt nhìn cậu, “Cái tên đầu chó này, còn dám cáo trạng? Dạy bậy cái gì đâu không!”
Lục Quýnh bĩu môi, một bộ dáng giận mà không dám nói gì.
Chu Tương Tương nhìn cậu, nhịn không được cười.
Lúc hai giờ rưỡi, cuối cùng Phó Tranh bước lên bục chủ tịch.
Mấy người Chu Tương Tương, Lục Quýnh, Lâm Khê, thì ngồi ở dưới khán đài nhìn anh.
Phó Tranh chưa từng diễn thuyết, nhưng từ lúc sinh ra đã có khí chất lãnh đạo, anh vừa đi ra, trong nháy mắt toàn trường đều im lặng.
Chưa từng diễn thuyết, nhưng lên bục lại rất đoan chính.
Mặc áo sơ mi trắng, quần màu đen, tay áo sơ mi xắn lên hai vòng, rất tùy ý.
Anh đứng ở phía trên, thân hình cao ngất giống như một gốc cây thông, hoàn toàn là cảnh đẹp ý vui.
Thời điểm bước lên bục, phía dưới vang lên tiếng vỗ tay như sấm, còn có tiếng con gái hét lên.
Phó Tranh không luống cuống chút nào.
Chính giữa bục chủ tịch có đặt bàn ghế, vị trí chính giữa là giữ lại cho Phó Tranh.
Phó Tranh trực tiếp đi tới, kéo ghế ra ngồi xuống.
Bên cạnh anh là hiệu trưởng, chủ nhiệm giáo vụ cùng với niên cấp tổ trưởng.
Đầu tiên là hiệu trưởng đơn giản giới thiệu với mọi người một chút, nói sỡ dĩ hôm nay tập trung mọi người đến chỗ này, là đặc biệt mời đàn anh vừa cầm được thư thông báo của Thanh Hoa, truyền đạt một chút kinh nghiệm học tập cho mọi người.
Nói đơn giản vài câu, liền đưa micro cho Phó Tranh.
Thời điểm Phó Tranh nhận micro, bên dưới lại là một trận vỗ tay như sấm.